Mạt Thế Lạt Văn Nam Xứng Nghịch Tập Ký

Chương 45 : Tình địch và vân vân bi thương không dậy nổi

Ngày đăng: 12:57 18/04/20


“Chuyện về thân thể phục chế, anh biết được bao nhiêu?” Diệp Thần huơ kiếm, mày nhíu nhẹ, nhìn tang thi lớp trước ngã xuống, lớp sau tiến lên, liền cảm thấy phiền toái, số lượng tang thi và dị thú ẩn nấp trong huyện An Bình nhiều hơn cậu nghĩ.



Loại tình huống này chỉ có hai khả năng, một là trong huyện An Bình có thứ gì đó hấp dẫn chúng nó, hai là chúng nó được người khác dẫn đến đây. Mặc kệ là loại khả năng nào, đều khiến cho Diệp Thần không muốn truy cứu.



“Chuyện thân thể phục chế ban đầu là từ tiến sĩ Lý Huân của liên minh đề cập, khi đó Lý Huân chỉ là một trợ thủ đi theo bên người Đường Ngân, lúc ấy hắn chỉ là một bác sĩ sinh vật bình thường, biết về Đường Ngân khi đang nghiên cứu về súng sinh hóa. Hạn chế của thân thể phục chế rất lớn, lúc đó tiến sĩ Đường Ngân cũng không đồng ý với phương án này.” Diệp Cẩn nhẹ giọng giải thích, hắc vụ tản ra như con rắn, tàn nhẫn cắn nuốt tang thi và dị thú đến gần.







Nhóm người của Diệp Thần đã đi đến cửa sau của bệnh viện trong huyện chuẩn bị, đi qua bệnh viện chính là đường Xuân Phong, từ đường Xuân Phong đi thẳng về phía Tây, liền đến gần đường đi vào quốc lộ 139.



“Thân thể phục chế là do Lý Huân đề ra?” Diệp Thần kinh ngạc nói, ánh mắt nhìn chằm chằm cửa sau của bệnh viện, trên bức tường xi măng loang lổ, ẩn ẩn có thể nhìn thấy xương trắng ở góc tường, mùi máu tươi thản nhiên từ sau cửa truyền đến, không ai xa lạ đối với mùi này, khi ngửi được mùi hương, mọi người liền cảnh giác.



Nhóm Trương Như Anh đã đi đường khác, mọi người không phải không nghĩ đến chuyện đi cùng nhưng bị đàn tang thi làm cho phân tán, đám người chú Đường theo sát Trương Như Anh, Diệp Thần theo sát Diệp Cẩn. Đường Bưu lựa chọn đi cùng Diệp Thần, A Cửu cũng ngầm đồng ý với hắn, Diệp Thần đã cùng Diệp Cẩn nói về người tên A Cửu này, luôn cảm thấy trên người hắn có chỗ kỳ lạ.



“Là hắn đề ra, nhưng lúc đó đề nghị này không được ủng hộ.” Diệp Cẩn gật đầu đáp.



Đúng lúc này, một động tĩnh nhỏ từ phía sau truyền đến, mấy người cảnh giác ngẩng đầu lên, thoảng chốc sắc mặt trầm xuống.



Chỉ thấy có sáu con tang thi chó từ trong bệnh viện đi ra, trong sáu con tang thi chó có bốn con là chó săn, hình thể rất lớn, hai con còn lại chỉ là chó nuôi bình thường, sáu con tang thi chó từ trong bệnh viện đi ra, da lông của nó đã rớt hơn phân nửa, cả người toàn là màu máu đỏ sậm và thịt thối, thoạt nhìn thập phần ghê tởm.


Nghe Sakiko Suzuki không đầu không đuôi nói, mấy người Diệp Thần nhìn nhau, trong ánh mắt đều là vẻ nghiêm túc. Sakiko Suzuki là người của Takamoto, mục đích của nhóm Takamoto chính là cảng tiếp giáp Diêm Hồ, liên tục chạy đi, chỉ cần suy nghĩ một chút, có thể phát hiện dấu vết để lại.



“Không có việc gì, tôi rất mạnh!” Diệp Thần tự tin nói, cậu không thể không đi Diêm Hồ, cũng không thể mặc kệ Tống Tiểu Ngọc, vả lại phần vật tư lúc trước ở trong Quốc An Cửu Cục, nhất định đã bị Hứa Kham giấu ở Diêm Hồ, số vật tư lớn như vậy, cậu tò mò không biết Hứa Kham rốt cục đang muốn làm gì?



“Không được, có quái vật…” Sakiko Suzuki lo lắng không thôi, ngăn trở không cho Diệp Thần đi về phía trước.



“Quái vật? Là dạng quái vật gì?” Diệp Cẩn vỗ vai Diệp Thần, quay đầu nhìn Sakiko Suzuki, Hàn Ninh đã liên hệ với lão già bên kia, rất nhanh sẽ có người đến, sự tình ở hải cảng quan trọng, nếu gặp chuyện không may đến lúc đó liên lụy đến quốc tế. Liên minh mới vừa ổn định, không chịu nổi việc bị gây thêm sức ép.



“Là quái vật giống tôi, rất đáng sợ!” Sakiko Suzuki suy nghĩ thật lâu, nhớ không ra từ để hình dung, gấp đến rơi nước mắt, lôi kéo tay Diệp Thần ngay càng gấp gáp.



“Là dị năng giả!” Diệp Cẩn gật đầu với Diệp Thần, sau đó phất tay, một vòng hắc vụ bò lên cánh tay, nói: “Không có việc gì, chúng tôi cũng có loại năng lực này, không cần lo lắng.”



“Không có việc gì, cô xem!” Nói xong, Diệp Thần dùng tinh thần lực trực tiếp đánh lên cửa sắt cách đó không xa, khiến nó bay ra ngoài hơn mười thước, “Ầm!” Rơi xuống đất làm tro bụi bay đầy trời.



“Nhưng mà…” Sakiko Suzuki vẫn lo lắng như trước.



“Không cần lo lắng.” Diệp Thần còn thật sự nói: “Đừng trì hoãn, trời sắp tối, nhanh chóng đến Diêm Hồ, tôi lo lắng Tống Tiểu Ngọc xảy ra chuyện.” Biết rõ sự an toàn của Tống Tiểu Ngọc vô cùng thấp, nhưng Diệp Thần vẫn nhịn không được đoán rằng anh vẫn an toàn.



Dứt lời, dẫn đầu tiến vào bệnh viện, thời gian không nhiều lắm, cậu không thể lãng phí. Có Sakiko Suzuki ở đây, cậu không thể không đánh chủ ý lên vật tư lấy ra từ Quốc An Cửu Cục, ở mạt thế nếu không có đủ vật tư thì không thể tạo nên thế lực cho mình. Với sự cẩn thận của Hứa Kham, thời điểm ở Quốc An Cửu Cục không giết được hắn thì ngày sau càng thêm phiền toái.