Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện)

Chương 67 : Bị bắt cóc

Ngày đăng: 13:25 30/04/20


Khu giao dịch rất loạn, bởi vì độ phát triển chỉ là chưa đến một tháng, nên mức độ về các mặt không phải rất tốt, đặc biệt ở phương diện an toàn. Thương Viêm tuy chỉ là một thân quần áo bình thường, nhưng loại trang phục này ở mạt thế chính là vô cùng nổi bật, đặc biệt là khí tức sạch sẽ trên người cậu càng khiến người ta nhìn chăm chú thêm.



Toàn thân trên dưới của Thương Viêm đều không hề phù hợp với nơi này, giống như là con nhà giàu đi tới khu bình dân vậy, người ở đây dù là người mua hay người bán đều rất bẩn thỉu , trên người không có bao nhiêu thịt cả.



Thương Viêm hếch một cái mặt như khinh thường mà nhìn khắp nơi, còn làm kiểu rất khác người là lấy khăn ướt che mũi, khiến ánh mắt của người nơi đây trên cơ bản đều tập trung vào trên người cậu. Không phải là trong căn cứ không có người nào giống như Thương Viêm thế này, chỉ là loại người đó sẽ không lựa chọn khu giao dịch loạn nhất này đâu.



Tuy nói là khu giao dịch, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là mấy sạp nhỏ ven đường thôi. Từ từ Thương Viêm tiến vào sâu bên trong khu giao dịch, tình hình bên trong lại càng hỗn loạn hơn, không khí lại có một mùi hôi thối bẩn thỉu.



Vết máu trên mặt đất bị vết bẩn che lấp, khiến trong lòng người ta trở nên nặng nề, vết nứt trên tường nói cho Thương Viêm biết nơi này thường xuyên xảy ra đánh nhau, ánh mắt trừng trừng chung quanh đều lén lút đặt ở trên người Thương Viêm, ven đường các loại giao dịch đang tiến hành.



Thương Viêm đối với những ánh mắt tràn ngập ý xấu kia làm như không thấy, nét mặt vẫn khiêu khích cùng xem thường như cũ, nhìn những người bên cạnh trong thâm tâm nảy sinh cảm giác khó chịu với cậu, Thương Viêm tỏ vẻ cậu nếu có thể chống được ánh mắt của BOSS thì mấy áp lực nho nhỏ này tính là gì cơ chứ.



Cái ngã tư nhỏ của khu giao dịch này rất sâu, càng vào trong thì càng ít người, nhưng ở trong không khí cũng dần dần truyền lại mùi vị của máu, trong tay Thương Viêm cầm một thanh súng lục, ý bảo người chung quanh đừng nên giở trò gì thì hơn.



Mùi máu tươi ở chỗ này rất nặng, khả năng lớn nhất chính là ở trong này luôn có tranh chấp xảy ra, hoặc có thể nói là có nhiều vụ giết người. Tuy là cậu muốn có người tìm đến, nhưng chủ ý của cậu cũng không phải là ở trên mấy người bình thường này, những người này còn chưa thể tiếp cận tới mấy tên có thể bắt cóc cậu giao cho căn cứ được.



Mọi người xung quanh thấy súng thì hơi lúng túng, hung ác liếc mắt nhìn Thương Viêm một cái liền hoàn toàn buông tha cho miếng thịt béo Thương Viêm này. Khi Thương Viêm nhìn thấy mấy sạp nhỏ bên cạnh càng ít đi liền nhíu mày, khi sắp đến cuối đường, trong lòng Thương Viêm đã bắt đầu thấy nản lòng.



Mặc dù ở loại địa phương này là dễ gây thù hằn nhất, cậu cũng có năng lực gây thù chuốc oán nữa mà, nhưng mấy thứ chỗ này bán căn bản là không thể phô trương thân phận ‘nhà giàu mới nổi’ của cậu được. Ở loại chỗ này tuyệt đối không có thức ăn có thể trao đổi, ở Thương Viêm xem ra thì thứ quý nhất cũng chỉ là tấm chăn đọng đầy vết ố vàng mà thôi.



Thương Viêm dừng chân lại, cả gương mặt đen đầy đến mức như có thể nhỏ ra nước, chỗ này sắp là cuối phố rồi, sạp nhỏ cơ bản cũng chả còn, còn gì có thể đáng thương hơn tên nhà giàu mới nổi cậu đây nữa không chứ!



“Thưa ngài, không biết ngài có hứng thú ghé qua bên này nhìn xem hay không ạ?” Giọng khàn khàn vang lên ở bên trái Thương Viêm, một người đàn ông trùm kín áo khoác mang theo chút hưng phấn mà nhìn vào Thương Viêm.



“Hừ, ông chắc chắn là có đồ tốt chứ?” Thương Viêm nhướng mắt, liếc xéo người đàn ông mặc cái áo khoác rách nát kia, hơi thiếu hăng hái hỏi.



“Đương nhiên.” Nam nhân cúi người xuống, cả người đều có vẻ vô cùng kính cẩn “Tuyệt đối là bên ngoài không có đâu.” Người đàn ông nói chắc chắn, trái lại khiến Thương Viêm thật sự cảm thấy hứng thú.
Nghĩa 1: mấy kiến trúc nguy hiểm, xập xệ, đổ nát, có thể gây nguy hiểm cho sư an toàn của người sinh sống.



Nghĩa 2: tòa lầu cao.



♦Bonus một bài thơ về nguy lâu:



Dạ túc sơn tự (Lý Bạch)



Nguy lâu cao bách xích



Thủ khả trích tinh thần



Bất cảm cao thanh ngữ



Khủng kinh thiên thượng nhân.



Dịch nghĩa (mỗ ko biết làm thơ đâu :3)



Lầu cao hàng trăm thước



Tay có thể hái được sao trời



Không dám nói lớn tiếng



Sợ làm kinh động đến người trên trời.