Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện)

Chương 93 : Thế giới đáng ghét

Ngày đăng: 13:26 30/04/20


 Thương Viêm ngồi chồm hổm trong không gian, cúi đầu không biết đang suy nghĩ chuyện gì. Không có hệ thống và công lược, thật tình cậu chẳng thể nào bình tĩnh được. Thương Viêm nhìn xem đồng hồ, đã hơn 3h mấy, dựa vào sự hiểu biết mà cậu dành cho Chung Hư Lữ thì hiện tại chắc gã đang lật tung cả căn cứ lên tìm BOSS.



    Về mặt chiến đấu thì cậu không quá lo lắng, nội dung vở kịch bị bóp méo nên xung quanh Chung Hư Lữ người tài khiếm khuyết rất nhiều. Lại thêm bản thân Chung Hư Lữ không phải là người giỏi dang trong việc quản lý, vì thế cho dù Thế giới có cưng chiều gã đến như thế nào đi nữa, điểm lịch duyệt vẫn hoàn toàn không đủ.



    Từ đó cho thấy, bên Chung Hư Lữ đối đầu với bên BOSS sẽ chẳng có tí ti hy vọng thắng. Nhưng cậu lại hiểu rất rõ, chỉ cần Chung Hư Lữ không chết thì mọi chuyện vẫn sẽ không chấm dứt.



    Thương Viêm cắn đôi môi chẳng biết từ khi nào đã run rẩy, vụt đứng dậy chạy về phía Hư Vô Phủ, bỏ lại sau lưng một mảnh trời đỏ rực…



    Cậu biết BOSS tuyệt đối sẽ không để cậu đi ra ngoài, vừa nãy đã thử qua mấy lần, rõ ràng y muốn nhốt cậu trong này.



    Cậu cũng không tức giận vì chuyện Diễm Quân Ly chẳng giữ lời hứa, mà trong lòng chỉ toàn là nỗi lo lắng khôn nguôi. Cậu tìm kiếm các loại tư liệu trong Hư Vô Phủ, chữ Phồn Thể khiến hai mày Thương Viêm không khỏi nhăn thành một ngọn núi nhỏ.



    Thương Viêm càng xem càng gấp, cổ họng có chút nghẹn ngào, đọc nhanh như gió không hề gặp trở ngại, nhưng cho dù có thế nào đi chăng nữa thì Thương Viêm vẫn không tìm được phương pháp. Không gian hư vô là của Diễm Quân Ly, cũng có thể nói là thế giới riêng của Diễm Quân Ly, nó tuyệt đối nghe theo ý chí của Diễm Quân Ly.



    Bên trong không gian, Thương Viêm gấp đến nỗi chạy xoay vòng. Bên ngoài không gian, tình huống của Diễm Quân Ly xem ra không mấy lạc quan, cho dù đem lực chú ý của Chung Hư Lữ tập trung hết lên trên người y thì cũng không thể ngăn cản Chung Hư Lữ tham gia chiến sự.



    Từ lúc biết Chung Hư Lữ muốn tới căn cứ B, y đã điều những người bình thường ra khỏi nơi này, hiện tại chỉ còn lại những dị năng giả có thể chiến đấu. Y còn an bài người trà trộn vào trong đội ngũ của gã, chỉ cần y chế trụ được Chung Hư Lữ, bên kia sẽ có cơ hội lật ngược chiến sự.



    Nghĩ như vậy, Diễm Quân Ly một bên che miệng vết thương, một bên nở nụ cười khinh miệt, khiến khuôn mặt vốn sắc sảo của y lại càng thêm bén nhọn.



    Y tìm một nơi trống trải nằm xuống, ý thức bắt đầu mơ hồ, y không ngủ mà chỉ nhăn lại mi, chỉ còn nửa giờ nữa thì bên kia sẽ hoàn thành, đến lúc đó Chung Hư Lữ sẽ biết đại đội của gã bị áp chế, căn cứ W cũng bị khống chế, ah… trong lòng không khỏi cười lạnh.



    Diễm Quân Ly do dự có nên đi vào không gian hay không, một là không muốn Thương Viêm nhìn thấy bộ dáng chật vật bây giờ của y, nhưng đó cũng chỉ là việc nhỏ. Chủ yếu chính là khi chưa tìm được nơi an toàn thì không nên đi vào, Chung Hư Lữ đang ở cách đó không xa, nếu đi vào rồi trở ra liền chạm mặt Chung Hư Lữ, xem ra không nên mạo hiểm là tốt nhất, đặc biệt là khi Tiểu Viêm nói vận khí của Chung Hư Lữ rất tốt.




    Diễm Quân Ly không vui với tầm mắt của Chung Hư Lữ, hơi hơi che chở Thương Viêm, để Chung Hư Lữ nhìn thẳng vào mình. Chung Hư Lữ ngẩn ra, tiếp theo đó là khinh thường.



    Chung Hư Lữ bắt đầu công kích, cho dù bị mấy lần chạy trốn lúc nãy của Diễm Quân Ly làm cho phiền chán. Gã tập trung sức mạnh, tạo thành một cái lưới điện rộng lớn, chụp lên trên người Diễm Quân Ly và Thương Viêm.



    Chung Hư Lữ cũng có chút tư tâm, lưới điện rất nhanh chạm vào da thịt Diễm Quân Ly, còn Thương Viêm thì được Diễm Quân Ly ôm vào trong ngực, tiếng “Xẹt xẹt xẹt” cùng với mùi thịt nướng khét lan tỏa, Thương Viêm đối với việc này không nói gì thêm, chỉ chờ sau khi lưới điện biến mất thì bí mật chạm tay phục hồi Diễm Quân Ly lại như cũ.



    Chung Hư Lữ sửng sốt, thiếu chút nữa gã đã theo thói quen mà đảo trên người Diễm Quân Ly, biến sắc phóng về phía Thương Viêm. Diễm Quân Ly kéo Thương Viêm lui về phía sau, tự mình nghênh đón Chung Hư Lữ.



    Thương Viêm biết ý đồ của Diễm Quân Ly cho nên ngoan ngoãn nghe lời, tuy nhiên trong tất cả quá trình cậu đều để những chú bướm màu bạc liên tục chui vào cơ thể Diễm Quân Ly, bất luận có bị thương hay không.



    Lúc này Chung Hư Lữ hiểu được, muốn diệt trừ Diễm Quân Ly thì trước hết phải diệt trừ Thương Viêm, nhưng hiển nhiên Diễm Quân Ly không phải dễ dàng đối phó như vậy, hiện tại y không sợ bị thương lại càng khó chơi hơn. Lập tức, Chung Hư Lữ nóng vội đến lúng túng, hai mắt tràn đầy vẻ lo lắng.



    Kỳ thật Thương Viêm cũng rất bất an, tuy rằng trên mặt không biểu hiện, nhưng sau lưng cậu đã ướt rượt một mảnh, thân thể khe khẽ run rẩy, cậu chỉ biết phải cố hết sức biểu hiện ra bình tĩnh.



    ‘Hệ thống bị công kích, bản đồ bị phá hủy.’



*Tiêu đề chương sau: Chết.



Ai chết? Thương Viêm, Chung Hư Lữ hay Diễm Quân Ly? Một người chết hay hai người chết hay cả ba cùng chết?