Mạt thế: Thẻ bài tối thượng
Chương 10 : Thôn Thiên Kiếm.
Ngày đăng: 01:41 27/06/20
Sau khi ra khỏi Khoa Kinh tế, 4 người Vương Minh nhanh chóng tiến về nhà điều hành. Vương Minh hy vọng tìm được một chiếc xe tải. Kế hoạch của cậu là dùng xe tải để đem cả bọn đi ra trung tâm quận Ninh Kiều càng nhanh càng tốt. Ở đây quá nguy hiểm, dân số quận Ninh Kiều là ba mươi lăm vạn. Dùng tỉ lệ ở ký túc xá của cậu để tính sơ thì chắc khoảng 10-20% người sống sót. Tức là sẽ có gần 30 vạn zombie. Tỉ lệ xuất hiện zombie biến dị cậu đoán tầm 1%, nhìn thì ít nhưng đó cũng là gần 3000 con. Hơn nữa càng về sau sẽ càng nhiều nếu hệ thống nói đúng. Nên nhóm Vương Minh phải đi ra khu vực này ngay.
Kiểm tra lại bảng trạng thái của mình, Vương Minh hy vọng có thể nhận được gì đó hữu dụng qua 300 điểm của mình.
《Vương Minh, con người, nam, 18 tuổi.》
《Hệ thống bậc 2
Cấp độ 1
Sức mạnh: 20
Thể chất: 20
Tốc độ: 20
Thể lực: 20
Trí lực: 27
Năng lượng: 135/135》
《Ký chủ còn 330 điểm》
《Rút bài bây giờ tốn 20 điểm (tăng tỉ lệ 2☆, tỉ lệ nhỏ 3☆)》
《Cửa hàng:
- 10 thẻ 1☆ | 90 điểm.
- Thẻ chỉ số 2☆: +5 sức mạnh | 50 điểm.
- Thẻ vật phẩm 3☆: Súng lục ma lực | 300 điểm.
- Thẻ 3☆: ? | 500 điểm.
- Thẻ chức năng 2☆: Tăng cường vật phẩm | 100 điểm.》
Nhìn bảng trạng thái, Vương Minh do dự chốc lát. Bỏ 2 thẻ 3☆ qua một bên, cậu không đủ giàu để đầu tư cho nó. Nhưng thẻ chức năng này cậu chắc chắn phải mua. Vương Minh đã có 2 thẻ chức năng và chúng đều không làm cậu thất vọng.
《Tăng cường vật phẩm 2☆: Tăng cường một vật bất kỳ (không tính vật sống). Kết quả là hoàn toàn ngẫu nhiên.》
Đọc miêu tả xong, Vương Minh nhìn vào cây búa của mình nhưng nhanh chóng lắc đầu. Thế thì lãng phí lắm. Gác nó sang một bên, Vương Minh nhìn vào 230 điểm còn lại và nhanh chóng quyết định.
"Rút toàn bộ, 11 lần, thêm 1 lần miễn phí hôm nay nữa là 12."
Và rồi trong ánh mắt tò mò của 3 cô gái, một bộ bào xuất hiện trước mặt Vương Minh rồi xòe ra.
"Vương Minh, cái này là gì vậy?" Khả Duyên không áp chế nổi tò mò, lại gần hỏi Vương Minh.
Hai người còn lại cũng tương tự, chỉ là không dám hỏi.
Vương Minh nghĩ nghĩ rồi giải thích năng lực cơ bản của mình cho cả 3. Dù sao đây cũng không phải thứ quan trọng gì.
Vương Minh rút ra 5 thẻ, 4 thẻ 1☆ và 1 thẻ 2☆. Nhưng ngặt nỗi tất cả điều là thực phẩm. Thẻ 2☆ đó lại là "200 quả cực phẩm cam" mỗi quả nặng chừng 500g. Cậu cũng không quá thất vọng, có cam tươi cũng không tệ.
Nhìn thấy cậu rút từng lá đồ ăn. Khả Duyên lầm bầm. "Hình như chơi rất vui nha!"
"Nè nè, em có thể rút 1 thẻ không?" Cô kéo tay cậu nủng nịu.
Vương Minh hơi bất ngờ, rồi sáng mắt lên hỏi hệ thống. Hệ thống chỉ trả lời một chữ "tùy".
Vương Minh nghe thế thì bước qua một bên để Khả Duyên rút bài. Trong lúc đó, không chịu được ánh mắt nóng rực của Tề Thanh, Vương Minh liền cho cô ta rút một lần. Còn cô giáo tên... Hạ Nhu thì phải. Cậu cũng cho cô ấy rút một lần. Hiện tại dù sao cô ấy vẫn là người trong nhóm.
Sau 30 giây, Vương Minh liền nghẹn họng, trợn mắt nhìn 3 thẻ bài vừa được rút ra. Cậu cũng không biết diễn tả tâm trạng của mình lúc này thế nào, chỉ có thể chửi tục "mẹ nó".
- Tề Thanh: 《thẻ vật phẩm, Pin năng lượng mặt trời 2☆: 2400W, kích thước 30x50 centimét. Dung lượng 100 Ah.》
Theo Vương Minh đoán, tấm bin nhỏ bẳng cái gối này đủ để dùng 20 cái tủ lạnh 120W hoạt động liên tục. Còn nếu chỉ tính 1 lần đầy pin thì nó tương đương với 100 cục sạc dự phòng.
- Hạ Nhu: 《thẻ ma pháp chủ động, Hàng rào chông đá 2☆: dùng 20 điểm năng lượng, triệu hồi một hàng rào chông đá nhọn rộng 5m chặn kẻ địch đi qua. Hồi chiêu 30 giây.》(giống chiêu cuối của Azir á, nhưng mà là mấy cây cọc đá đâm chéo lên chứ không phải tường.)
Cô Hạ Nhu lại mở được thẻ ma pháp. Còn về Khả Duyên... Vương Minh cũng cạn lời.
- Khả Duyên: 《thẻ đặc biệt bậc A, Thôn Thiên Kiếm 1☆: Thanh kiếm có khả năng thôn phệ các loại năng lượng để tiến hóa bản thân.》
Con mẹ nó, cái này rõ ràng là thần binh nha. Vương Minh phải tốn sức, tốn công giết con zombie biến dị mới có được một cái cơ may nhận thẻ đặc biệt bậc B, còn Khả Duyên thì trực tiếp rút ra một cái! Ông trời bất công a!
Khả Duyên thấy Vương Minh than thở thì liền căn thẳng. "Sao vậy, thẻ em rút ra rất kém sao?"
"Không phải kém... mà là quá tốt a! Anh không biết nói gì luôn!" Vương Minh nhíu mày, thở dài.
Tiếp tục rút thêm 4 lá, lần này thì lại bình thường với 4 lá 1 sao, nhưng trong 4 lá này cũng có một lá tốt.
《Thẻ ma pháp chủ động, hỏa tiễn 1☆: dùng 1 năng lượng để tích trữ 1 mũi tên bằng lửa. Sau khi kích hoạt sẽ phóng mũi tên ra. Tích trữ tối đa 10 lần. Độ trễ 10 giây.》
Nghĩ nghĩ, cậu quyết định đưa lá bài hàng rào chông đá cho Tề Thanh. "Lát nữa khi tôi lấy xe thì cô dùng lá bài này chặn cổng bên trong lại. Tôi đã cho vào năng lượng rồi, cô chỉ cần nghĩ kích hoạt rồi tưởng tượng cái hàng rào trong hình này chặn cái cổng đó lại là được. Nhớ cầm cây giáo sắt tấn công mấy con zombie vượt qua được."
Tề Thanh chỉ hiểu sơ sơ nhưng đã đủ. Cậu chỉ cần cô kích hoạt được lá bài này là ổn. Cậu tiếp tục đưa lá bài Hỏa tiễn 1☆ cho Hạ Nhu. "Còn cô thì lát nữa dùng lá bài này để yểm trợ. Nhớ là chỉ có 10 phát thôi nên dùng cho cẩn thận."
Hạ Nhu ngoan ngoãn gật gật đầu. Tay nắm chặt lá bài vùi nó vào giữa 2 ngọn đồi đồ sộ đó.
Bổng dưng thấy hơi lạnh, cậu cảm nhận được ánh mắt của Khả Duyên đang lườm mình. Vương Minh ho nhẹ rồi căn dặn. "E hèm! Còn em thì lát nữa gọi Khả Băng ra đóng kín cổng nhà xe lại, sau khi chúng ta đều lên xe thì mới mở ra!"
Khả Duyên gật đầu. "Em hiểu!"
"Được rồi, 1 giờ trưa, bọn zombie đã ít hơn rồi. Bắt đầu kế hoạch!"
Cả 3 cô gái đồng thanh: "Đã rõ!"
-----
Tại lầu 2, khu vực hội trường rùa. Một nhóm người mặc cảnh phục đang lặng lẽ nhìn bọn zombie nhởn nhơ bên ngoài. Tổng có 6 người, 5 nam 1 nữ. Họ là cảnh sát được giao nhiệm vụ giữ gìn trật tự cho buỗi lễ của trường đại học. Nhưng rồi Mạt thế hàng lâm, 20 người mà giờ chỉ còn có 6. Trong đó có tới 4 người trực tiếp thành zombie, còn 6 người bị zombie tấn công khi còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, còn 4 người thì vì cắt đuôi zombie cho họ mà hy sinh.
Một nam cảnh sát lên tiếng: "Đội trưởng, ta không thể cứ ở đây mãi được. Có vẻ như zombie đang ngày càng khỏe hơn, lão tam chính là bị một con zombie biến dị đập dẹp a!"
Một nam cảnh sát khác đồng tình: "Đúng vậy đội trưởng, chúng ta phải tìm chổ an toàn hơn! Nơi này sớm muộn cũng bị bọn chúng làm sập."
Các nam cảnh sát khác cũng lần lượt phân trần. Cuối cùng thì nữ đội trưởng cảnh sát cũng bị thuyết phục.
"Được rồi... có lẻ trụ sở cũng đã thất thủ, chúng ta đành phải tự lo cho bản thân vậy!" Nữ cảnh sát thở dài rồi tiếp tục. "Chuẩn bị đi, chúng ta sẽ công qua nhà xe, nơi đó có xe của chúng ta, chỉ có nó mới có thể đem chúng ta đi ra khỏi thành phố, mấy chiếc xe khác sẽ chịu không nỗi đâu!"
Rồi cô bổng dưng nghiêm nghị: "cả đội, tập hợp!"
Ngay lập tức, 5 cảnh sát còn lại xếp thành hàng ngang trước mặt cô. "Tất cả chuẩn bị, chúng ta sẽ lấy xe rồi rời khỏi đây!"
"RÕ!" Tất cả đều chỉ trả lời với âm thanh nhỏ nhưng cũng không kém khí thế, họ phải tự động viên mình, họ biết kế tiếp chính là sống hoặc chết, nếu không có quyết tâm, họ sẽ chỉ chết nhanh hơn mà thôi.
Nữ cảnh sát lẳng lặng nhìn cảnh này, thở sâu, cầm chắc cây giáo sắt lấy từ chân bàn trong tay, cô nghiến răng. "Xuất phát!"
Cả 6 người bắt đầu nhẹ nhàng ra khỏi hội trường, điểm đến của họ trùng hợp cũng là nhà xe của nhà điều hành.
Kiểm tra lại bảng trạng thái của mình, Vương Minh hy vọng có thể nhận được gì đó hữu dụng qua 300 điểm của mình.
《Vương Minh, con người, nam, 18 tuổi.》
《Hệ thống bậc 2
Cấp độ 1
Sức mạnh: 20
Thể chất: 20
Tốc độ: 20
Thể lực: 20
Trí lực: 27
Năng lượng: 135/135》
《Ký chủ còn 330 điểm》
《Rút bài bây giờ tốn 20 điểm (tăng tỉ lệ 2☆, tỉ lệ nhỏ 3☆)》
《Cửa hàng:
- 10 thẻ 1☆ | 90 điểm.
- Thẻ chỉ số 2☆: +5 sức mạnh | 50 điểm.
- Thẻ vật phẩm 3☆: Súng lục ma lực | 300 điểm.
- Thẻ 3☆: ? | 500 điểm.
- Thẻ chức năng 2☆: Tăng cường vật phẩm | 100 điểm.》
Nhìn bảng trạng thái, Vương Minh do dự chốc lát. Bỏ 2 thẻ 3☆ qua một bên, cậu không đủ giàu để đầu tư cho nó. Nhưng thẻ chức năng này cậu chắc chắn phải mua. Vương Minh đã có 2 thẻ chức năng và chúng đều không làm cậu thất vọng.
《Tăng cường vật phẩm 2☆: Tăng cường một vật bất kỳ (không tính vật sống). Kết quả là hoàn toàn ngẫu nhiên.》
Đọc miêu tả xong, Vương Minh nhìn vào cây búa của mình nhưng nhanh chóng lắc đầu. Thế thì lãng phí lắm. Gác nó sang một bên, Vương Minh nhìn vào 230 điểm còn lại và nhanh chóng quyết định.
"Rút toàn bộ, 11 lần, thêm 1 lần miễn phí hôm nay nữa là 12."
Và rồi trong ánh mắt tò mò của 3 cô gái, một bộ bào xuất hiện trước mặt Vương Minh rồi xòe ra.
"Vương Minh, cái này là gì vậy?" Khả Duyên không áp chế nổi tò mò, lại gần hỏi Vương Minh.
Hai người còn lại cũng tương tự, chỉ là không dám hỏi.
Vương Minh nghĩ nghĩ rồi giải thích năng lực cơ bản của mình cho cả 3. Dù sao đây cũng không phải thứ quan trọng gì.
Vương Minh rút ra 5 thẻ, 4 thẻ 1☆ và 1 thẻ 2☆. Nhưng ngặt nỗi tất cả điều là thực phẩm. Thẻ 2☆ đó lại là "200 quả cực phẩm cam" mỗi quả nặng chừng 500g. Cậu cũng không quá thất vọng, có cam tươi cũng không tệ.
Nhìn thấy cậu rút từng lá đồ ăn. Khả Duyên lầm bầm. "Hình như chơi rất vui nha!"
"Nè nè, em có thể rút 1 thẻ không?" Cô kéo tay cậu nủng nịu.
Vương Minh hơi bất ngờ, rồi sáng mắt lên hỏi hệ thống. Hệ thống chỉ trả lời một chữ "tùy".
Vương Minh nghe thế thì bước qua một bên để Khả Duyên rút bài. Trong lúc đó, không chịu được ánh mắt nóng rực của Tề Thanh, Vương Minh liền cho cô ta rút một lần. Còn cô giáo tên... Hạ Nhu thì phải. Cậu cũng cho cô ấy rút một lần. Hiện tại dù sao cô ấy vẫn là người trong nhóm.
Sau 30 giây, Vương Minh liền nghẹn họng, trợn mắt nhìn 3 thẻ bài vừa được rút ra. Cậu cũng không biết diễn tả tâm trạng của mình lúc này thế nào, chỉ có thể chửi tục "mẹ nó".
- Tề Thanh: 《thẻ vật phẩm, Pin năng lượng mặt trời 2☆: 2400W, kích thước 30x50 centimét. Dung lượng 100 Ah.》
Theo Vương Minh đoán, tấm bin nhỏ bẳng cái gối này đủ để dùng 20 cái tủ lạnh 120W hoạt động liên tục. Còn nếu chỉ tính 1 lần đầy pin thì nó tương đương với 100 cục sạc dự phòng.
- Hạ Nhu: 《thẻ ma pháp chủ động, Hàng rào chông đá 2☆: dùng 20 điểm năng lượng, triệu hồi một hàng rào chông đá nhọn rộng 5m chặn kẻ địch đi qua. Hồi chiêu 30 giây.》(giống chiêu cuối của Azir á, nhưng mà là mấy cây cọc đá đâm chéo lên chứ không phải tường.)
Cô Hạ Nhu lại mở được thẻ ma pháp. Còn về Khả Duyên... Vương Minh cũng cạn lời.
- Khả Duyên: 《thẻ đặc biệt bậc A, Thôn Thiên Kiếm 1☆: Thanh kiếm có khả năng thôn phệ các loại năng lượng để tiến hóa bản thân.》
Con mẹ nó, cái này rõ ràng là thần binh nha. Vương Minh phải tốn sức, tốn công giết con zombie biến dị mới có được một cái cơ may nhận thẻ đặc biệt bậc B, còn Khả Duyên thì trực tiếp rút ra một cái! Ông trời bất công a!
Khả Duyên thấy Vương Minh than thở thì liền căn thẳng. "Sao vậy, thẻ em rút ra rất kém sao?"
"Không phải kém... mà là quá tốt a! Anh không biết nói gì luôn!" Vương Minh nhíu mày, thở dài.
Tiếp tục rút thêm 4 lá, lần này thì lại bình thường với 4 lá 1 sao, nhưng trong 4 lá này cũng có một lá tốt.
《Thẻ ma pháp chủ động, hỏa tiễn 1☆: dùng 1 năng lượng để tích trữ 1 mũi tên bằng lửa. Sau khi kích hoạt sẽ phóng mũi tên ra. Tích trữ tối đa 10 lần. Độ trễ 10 giây.》
Nghĩ nghĩ, cậu quyết định đưa lá bài hàng rào chông đá cho Tề Thanh. "Lát nữa khi tôi lấy xe thì cô dùng lá bài này chặn cổng bên trong lại. Tôi đã cho vào năng lượng rồi, cô chỉ cần nghĩ kích hoạt rồi tưởng tượng cái hàng rào trong hình này chặn cái cổng đó lại là được. Nhớ cầm cây giáo sắt tấn công mấy con zombie vượt qua được."
Tề Thanh chỉ hiểu sơ sơ nhưng đã đủ. Cậu chỉ cần cô kích hoạt được lá bài này là ổn. Cậu tiếp tục đưa lá bài Hỏa tiễn 1☆ cho Hạ Nhu. "Còn cô thì lát nữa dùng lá bài này để yểm trợ. Nhớ là chỉ có 10 phát thôi nên dùng cho cẩn thận."
Hạ Nhu ngoan ngoãn gật gật đầu. Tay nắm chặt lá bài vùi nó vào giữa 2 ngọn đồi đồ sộ đó.
Bổng dưng thấy hơi lạnh, cậu cảm nhận được ánh mắt của Khả Duyên đang lườm mình. Vương Minh ho nhẹ rồi căn dặn. "E hèm! Còn em thì lát nữa gọi Khả Băng ra đóng kín cổng nhà xe lại, sau khi chúng ta đều lên xe thì mới mở ra!"
Khả Duyên gật đầu. "Em hiểu!"
"Được rồi, 1 giờ trưa, bọn zombie đã ít hơn rồi. Bắt đầu kế hoạch!"
Cả 3 cô gái đồng thanh: "Đã rõ!"
-----
Tại lầu 2, khu vực hội trường rùa. Một nhóm người mặc cảnh phục đang lặng lẽ nhìn bọn zombie nhởn nhơ bên ngoài. Tổng có 6 người, 5 nam 1 nữ. Họ là cảnh sát được giao nhiệm vụ giữ gìn trật tự cho buỗi lễ của trường đại học. Nhưng rồi Mạt thế hàng lâm, 20 người mà giờ chỉ còn có 6. Trong đó có tới 4 người trực tiếp thành zombie, còn 6 người bị zombie tấn công khi còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, còn 4 người thì vì cắt đuôi zombie cho họ mà hy sinh.
Một nam cảnh sát lên tiếng: "Đội trưởng, ta không thể cứ ở đây mãi được. Có vẻ như zombie đang ngày càng khỏe hơn, lão tam chính là bị một con zombie biến dị đập dẹp a!"
Một nam cảnh sát khác đồng tình: "Đúng vậy đội trưởng, chúng ta phải tìm chổ an toàn hơn! Nơi này sớm muộn cũng bị bọn chúng làm sập."
Các nam cảnh sát khác cũng lần lượt phân trần. Cuối cùng thì nữ đội trưởng cảnh sát cũng bị thuyết phục.
"Được rồi... có lẻ trụ sở cũng đã thất thủ, chúng ta đành phải tự lo cho bản thân vậy!" Nữ cảnh sát thở dài rồi tiếp tục. "Chuẩn bị đi, chúng ta sẽ công qua nhà xe, nơi đó có xe của chúng ta, chỉ có nó mới có thể đem chúng ta đi ra khỏi thành phố, mấy chiếc xe khác sẽ chịu không nỗi đâu!"
Rồi cô bổng dưng nghiêm nghị: "cả đội, tập hợp!"
Ngay lập tức, 5 cảnh sát còn lại xếp thành hàng ngang trước mặt cô. "Tất cả chuẩn bị, chúng ta sẽ lấy xe rồi rời khỏi đây!"
"RÕ!" Tất cả đều chỉ trả lời với âm thanh nhỏ nhưng cũng không kém khí thế, họ phải tự động viên mình, họ biết kế tiếp chính là sống hoặc chết, nếu không có quyết tâm, họ sẽ chỉ chết nhanh hơn mà thôi.
Nữ cảnh sát lẳng lặng nhìn cảnh này, thở sâu, cầm chắc cây giáo sắt lấy từ chân bàn trong tay, cô nghiến răng. "Xuất phát!"
Cả 6 người bắt đầu nhẹ nhàng ra khỏi hội trường, điểm đến của họ trùng hợp cũng là nhà xe của nhà điều hành.