Mạt thế: Thẻ bài tối thượng
Chương 5 : Vai phản diện thường chết vì nói nhiều.
Ngày đăng: 01:41 27/06/20
Có chương bonus rồi đây, hẹn gặp các đạo hữu 2 ngày sau nhá!
¤¤¤¤¤
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ về chuyện tăng cấp. Cuối cùng Vương Minh quyết định nâng cấp thẻ hộp đồ.
Sau khi cầm 2 thẻ là hộp đồ 1☆ và thẻ nâng cấp bài chung với nhau, Vương Minh kích hoạt thẻ nâng cấp. Sau đó, thẻ nâng cấp lập tức hóa thành những điểm sáng rồi bao lấy thẻ hộp đồ 1☆.
Sau vài giây, ánh sáng trắng đó đột ngột chuyển sang màu đen, một màu đen thâm thúy và khiến người ta cảm giác mình bị hút vào trong, giống như...
"Đúng rồi! Giống như lổ đen vậy."
《Tăng cấp hoàn tất, đã xảy ra dị biến loại A, hộp đồ biến hóa thành:
"B Cấp? Nó là cái gì?" Vương Minh nghi hoặc nhìn vào hệ thống. Lập tức, lời giải thích được hệ thống đưa ra.
《Đã mở khóa thông tin về thẻ bài đặc biệt.
Thẻ đặc biệt là loại thẻ không được đánh giá dựa trên số sao mà đánh giá bằng thang điểm F-E-D-C-B-A-S, vì những thẻ này có thể phát triển theo thời gian nên đánh giá trên là dựa trên không gian phát triển và độ đặc biệt của thẻ. Ví dụ chỉ một thẻ bài cầu lửa nhưng lại là thẻ đặc biệt thì cho dù là hạng F nếu bỏ công chăm chút cho nó thì nó củng có thể mạnh như Tia Diệt Thế 10☆, tất nhiên là phải bỏ thời gian rất lâu và tốn nhiều tài nguyên. Còn nếu là 1 thẻ S thì sẽ vô hạn rút ngắn quá trình đó, lượng tài nguyên thì tùy thẻ.》
"Vậy ta nhận một thẻ B nghĩa là..." Vương Minh sung sướng nói.
《Đúng thế, nghĩa là ký chủ vận cức chó gì không biết, trúng số rồi!》
"..." Nghe thế, Vương Minh lập tức muốn cười to nhưng vì sợ gây chú ý cho bọn zombie nên cậu cố nhịn lại. Đồng thời cậu cũng xem xét thẻ đặc biệt này.
《Liên kết không gian chứa đồ B cấp:
Thấy thế, cậu lập tức lấy thẻ bài hộp đồ 2☆ ra và dùng vào thẻ liên kết. Sau đó, đồ đã được chuyển qua kho mới đồng thời thể tích không gian cũng tăng lên thành 7m khối. Với thẻ bài này, cậu sẽ không lo việc không đủ không gian để đặt hộp đồ ra nửa. Ngoài ra thì cậu cũng có thể lấy và cất đồ bằng mỗi thẻ bài này thôi nên... tiện lợi vô cùng.
Ngoài thẻ này ra, cậu vẫn còn một thẻ nửa. Thẻ ma pháp bị động: Rào chắn ma thuật 2☆.
《Rào chắn ma thuật 2☆: có thể chặn một đòn tấn công chí mạng hoặc sát thương cao, sát thương bất ngờ mỗi tiếng một lần. Lượng sát thương tối đa chặn được tương đương năng lượng của ký chủ.》
Với thẻ bài này cậu sẽ không sợ bị bọn đánh lén giết cậu trong một skill nữa.
Kế đó là phần chỉ số. Cậu nâng theo những gì đã tính từ trước và giờ chỉ số cậu thế này.
《Vương Minh, con người, nam, 18 tuổi.
Cấp độ 4
Sức mạnh: 6(5)
Thể chất: 6(5)
Tốc độ: 6(5)
Thể lực: 5(5)
Trí lực: 9(7)
Năng lượng: 40/45(35)》
《Điểm còn lại: 175 điểm.》
Vặn mình vài cái, Vương Minh bắt đầu chầm chậm đi khom giống cái hồi còn Giáo dục quốc phòng, cố gắng để không phát ra tiếng động. Hướng về phía cổng ký túc xá, hành trình của cậu tiếp tục.
-----
Quay về 30 phút trước, khi Vương Hạo vẫn đang chiến đấu thì Khả Duyên và Đoàn Dự cũng đã lên đường. Nơi họ nhắm đến cũng là siêu thị mini, dù sao thì đó là nơi có nhiều thực phẩm nhất đồng thời chỉ cách khoa kinh tế 300m. Hơn nửa đoạn đường từ khoa kinh tế tới siêu thị mini cũng khá vắng vẻ. Chỉ cần vượt qua bầy zombie loanh quanh khoa kinh tế thì họ có thể đến siêu thị một cách dễ dàng.
Lúc này, cánh tay Khả Duyên và Đoàn Dự đều đeo 1 số mảnh sắt lấy từ cửa tủ đồng thời mang theo 2 cây giáo sắt làm từ chân bàn. Những thứ này đã được các nữ sinh viên thay nhau mài từ tối qua.
20 phút sau, Khả Duyên với kỹ thuật mạnh mẽ của mình giết 9 con zombie sau đó làm họ an toàn vượt qua. Đoàn Dự thấy sự dũng mãnh của cô thì hơi sợ sệt. Nhưng cuối cùng lại cười điều gì đó một cách bỉ ổi.
Sau 10 phút, cuối cùng họ đã tới được siêu thị. Dù diệt gọn toàn bộ 6 zombie còn lại đang trong siêu thị nhưng Khả Duyên cũng mệt mỏi. Thế nhưng cô vẩn mỉm cười vì cuối cùng cũng giải quyết xong.
"Phù... Đoàn Dự, bắt đầu lấy thức ăn ngay đ... Hự!?!"
Lúc này Đoàn Dự bất ngờ tung một cú đá vào bụng Khả Duyên, cô bay vào một bức tường rồi bắt đầu nôn ra máu minh cho uy lực cú đá vừa rồi.
"Hộc... Ông làm gì thế?" Cô trừng mắt nhìn tên Đoàn Dự như cười như không đang đến gần cô.
"Cô thật là chậm hiểu Khả Duyên bạn học à! Ta tất nhiên là đá cô rồi!"
"Nhưng tại sao chứ!!! Hộc" vừa rống lên, cô lại tiếp tục nôn máu.
"Hahaha, tại sao ư? Đơn giản vì cô đang cản trở kế hoạch của ta! Cô lại dám cầm đầu bọn con gái làm ta chả chấm mút được gì?"
"Ngươi..!" Khả Duyên giận dữ nhìn hắn.
"Nói cô nghe 1 bí mật! Thật ra ta không còn là người bình thường nữa!"
Không để Khả Duyên trả lời, hắn ta tiếp tục luyên thuyên. "Ngày tận thế phủ xuống, khi cô giết một con zombie, ta đã vô tình thấy một viên pha lê trắng rơi ra từ óc con zombie đó! Ta cảm nhận được một ham muốn mãnh liệt khi ta cầm nó trên tay và khi ăn nó... ta đã có dị năng!"
"Dị năng?" Khả Duyên mở to mắt.
"Đúng vậy! Dị năng với nó ta có được sức mạnh không tưởng..." vừa nói hắn vừa bẻ cong ống sắt trên tay. "... mặt khác, ta còn có thể khiến cô hoàn toàn nghe lời ta. Cứ tưởng tượng cảnh ta nắm giữ thức ăn trong tay, còn chổ dựa của bọn con gái lại răm rắp nghe lời ta. Ahahahahaha!"
Nghe những gì hắn nói, Khả Duyên bắt đầu tuyệt vọng. Nếu trở thành như thế cô thà chết...
Nhưng một sự kiện bộc phát làm cô bất ngờ. Một giọng nói cô thường nghe thấy khi còn học lớp 12 vang lên.
"Này, ngươi không biết là bọn phản diện thường chết vì nói nhiều sao?"
Đồng thời, khi Đoàn Dự còn chưa kịp phản ứng, lưỡi búa đã đập bể đầu hắn. Tiếng cười hắn im bặt rồi ngã ra sàn. Hình bóng đứng sau lưng Đoàn Dự bồi tiếp mấy cú đến khi đầu hắn trở thành 1 đống thịt nát rồi mới dừng lại, người này đúng là Vương Minh vừa tới.
-----
Trở lại với Vương Minh, lúc cậu vừa tới được siêu thị mini thì nghe được âm thanh của gã đoàn dự đang lãi nhãi. Vừa nghe cậu vừa lén lút đến gần gã và rồi thì đập đầu gắn thành tương cà như ở trên. Thật ra đã quen với việc đánh mấy thứ như zombie nên cậu thậm chí còn không có 1 chút thấy tội lỗi nào, thậm chí cậu còn cảm thấy tên này so zombie còn kinh tởm.
Nhìn vào Khả Duyên đang ngơ ngác nhìn cậu, Vương Minh mỉm cười khẽ: "Lâu quá không gặp! Khả Duyên."
Lúc này đột nhiên Khả Duyên biến sắc: "Vương Minh, cẩn thận!!!"
Cậu lập tức cảm thấy không đúng, nhưng cậu chưa kịp phản ứng thì không biết Đoàn Dự lúc nào đã nguyên vẹn đứng phía sau cậu đá mạnh vào eo Vương Minh. Lực so với lúc trước hắn đá Khả Duyên còn mạnh gấp đôi! Nó làm cậu đụng đổ một bức tường rồi năm ngửa thoi thóp, lưng dựa vào tường. Sau đó, gã dẫm lên bụng Vương Minh và quay sang nói với Khả Duyên đang khóc ròng.
"Chà, ta chưa nói với cô xong nửa, thật ra thì dị năng của ta là Vampire. Ta chính là bất tử, không phải thánh giá hay cọc gỗ sao đối phó được với ta chứ!"
Nhìn Vương Minh đang bị dẫm dưới chân Đoàn Dự, Khả Duyên tuyệt vọng "Không! Vương Minh! Làm ơn đừng chết mà!"
Cô bắt đầu nhớ lại lần đầu tiên cô gặp Vương Minh, đó là một cậu nhóc cao lớn nhưng lại khá rụt rè. Lần đầu tiên cô nói chuyện với cậu ta là khi cả hai ngồi cùng bàn trong lúc chia khối hồi đi học. Và không biết từ lúc nào, cậu ấy lại thường xuyên xuất hiện xung quanh cô. Cố nói chuyện với cô nhưng cô chỉ quan tâm việc học cùng vài người bạn thân của mình... cuối cùng là hình bóng của cậu ấy khi mỉm cười nhìn cô.
"Xem này, cô thương tâm như vậy! Không lẻ đây là người yêu của cô? Haha, vậy thì ta không thể để hắn chết dễ thế được! Cô nghĩ sao nếu ta biến hắn thành Huyết nô của ta rồi ngồi nhìn ta chơi cô?" Đoàn Dự bỉ ổi cười, hắn như đang tưởng tượng đến một hình ảnh kích thích nào đó.
Khả Duyên lập tức nghĩ đến cái chết để bảo toàn sự trong sạch của mình. Nhưng có vẻ nhận ra ý định của cô, gã cười thậm chí còn bỉ ổi hơn.
"Cô muốn tự tử? Haha, cô biết không, chỉ cần cô không chết ngay, ta lập tức có thể biến cô thành huyết nô, cô thậm chí không thể chết!"
Nghe thế, khuôn mặt Khả Duyên lập tức trở nên tuyệt vọng nhưng có gì đó trong cô lại thức tỉnh. Còn với Đoàn Dự, gã thưởng thức vẻ mặt đó rồi cười to.
Lúc này, tiếng nói của Vương Minh lần nữa vang lên: "Mày có vẻ chưa rút được kinh nghiệm gì! Tao chẳng phải nói bọn phản diện thường chết vì nói nhiều sao?"
Vương Minh bổng nhiên nở nụ cười rồi vung rìu đập vỡ 2 chân Đoàn Dự rồi chụp lấy hắn ném ra ngoài siêu thị.
Đoàn Dự lúc này sau khi hoàn hồn thì lại lần nửa cười. "Haha, không ngờ ngươi lại không bị thương gì! Nhưng vậy thì sao? Không có thánh giá và cọc gỗ từ nhà thờ, ngươi có thể làm gì được ta chứ! Chỉ vài giây thôi là cơ thể ta lại lành lặn! Hahaha!"
"Tao thật sự ghét tiếng cười của mày! Hy vọng khi chỉ còn một đống tro mày có thể cười tiếp!"
Vừa nói, Vương Minh vừa ném thẻ bài hỏa cầu 2☆ đang rung lắc dữ dội về phía Đoàn Dự. Như cảm nhận được nguy hiểm, Đoàn Dự lập tức biến sắc! Nhưng không để hắn nói gì thêm, một tiếng nổ đinh tai nhức óc là thứ chặn lời nói của gã lại. Thẻ bài Hỏa cầu 2☆ sau khi tiếp nhận 25 điểm năng lượng bất ổn từ Vương Minh đã không thể tiếp tục hoạt động và phát nổ.
Nói thì chậm nhưng thật ra rất nhanh, sau một giây thì vụ nổ đã kết thúc. Tất cả những gì còn lại là một cái hố to. Còn về Đoàn Dự... cả tro cũng chẳng có.
《Thành công giết người Tiến hóa loại B 1☆: Đoàn Dự. Thưởng 30 điểm và 2 lần rút bài cấp một.》
"Mình cứ tưởng giết người sẽ không được gì chứ, thì ra là do nảy hắn chưa chết!"
Cậu chợt nhớ tới Khả Duyên, vội vàng nhìn lại, cô lúc này đã hôn mê. Cậu hốt hoảng chạy đến:
"Khả Duyên! Khả Duyên! Cậu sao rồi!?"
Thấy dáng vẻ nhợt nhạt của cô, làn da thì đang trở nên lạnh lẻo, Vương Minh lo lắng không biết làm gì.
《Ký chủ khỏi lo, cô ta không sao. Chỉ là cô ta đang thức tỉnh dị năng thôi. Loại thức tỉnh dị năng tự nhiên kiểu này so với tên kia thì tốt nhiều lắm!》
Giống như hệ thống nói, chỉ vài giây sau thì nhiều dòng khí lạnh tỏa ra từ người Khả Duyên. Sau đó cô mở mắt lạnh lùng nhìn cậu. Khi cậu còn chưa nói gì thì Khả Duyên bổng dưng tát cậu văng ra rồi lạnh băng nói: "Ai cho phép ngươi ôm ta!"
Nhưng dáng vẻ như một người khác của Khả Duyên, Vương Minh trợn tròn mắt. Cậu gào thét trong lòng. "Hệ thống, cái quỷ gì đang diễn ra vậy!!!"
¤¤¤¤¤
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ về chuyện tăng cấp. Cuối cùng Vương Minh quyết định nâng cấp thẻ hộp đồ.
Sau khi cầm 2 thẻ là hộp đồ 1☆ và thẻ nâng cấp bài chung với nhau, Vương Minh kích hoạt thẻ nâng cấp. Sau đó, thẻ nâng cấp lập tức hóa thành những điểm sáng rồi bao lấy thẻ hộp đồ 1☆.
Sau vài giây, ánh sáng trắng đó đột ngột chuyển sang màu đen, một màu đen thâm thúy và khiến người ta cảm giác mình bị hút vào trong, giống như...
"Đúng rồi! Giống như lổ đen vậy."
《Tăng cấp hoàn tất, đã xảy ra dị biến loại A, hộp đồ biến hóa thành:
《Đã mở khóa thông tin về thẻ bài đặc biệt.
Thẻ đặc biệt là loại thẻ không được đánh giá dựa trên số sao mà đánh giá bằng thang điểm F-E-D-C-B-A-S, vì những thẻ này có thể phát triển theo thời gian nên đánh giá trên là dựa trên không gian phát triển và độ đặc biệt của thẻ. Ví dụ chỉ một thẻ bài cầu lửa nhưng lại là thẻ đặc biệt thì cho dù là hạng F nếu bỏ công chăm chút cho nó thì nó củng có thể mạnh như Tia Diệt Thế 10☆, tất nhiên là phải bỏ thời gian rất lâu và tốn nhiều tài nguyên. Còn nếu là 1 thẻ S thì sẽ vô hạn rút ngắn quá trình đó, lượng tài nguyên thì tùy thẻ.》
"Vậy ta nhận một thẻ B nghĩa là..." Vương Minh sung sướng nói.
《Đúng thế, nghĩa là ký chủ vận cức chó gì không biết, trúng số rồi!》
"..." Nghe thế, Vương Minh lập tức muốn cười to nhưng vì sợ gây chú ý cho bọn zombie nên cậu cố nhịn lại. Đồng thời cậu cũng xem xét thẻ đặc biệt này.
《Liên kết không gian chứa đồ B cấp:
Thấy thế, cậu lập tức lấy thẻ bài hộp đồ 2☆ ra và dùng vào thẻ liên kết. Sau đó, đồ đã được chuyển qua kho mới đồng thời thể tích không gian cũng tăng lên thành 7m khối. Với thẻ bài này, cậu sẽ không lo việc không đủ không gian để đặt hộp đồ ra nửa. Ngoài ra thì cậu cũng có thể lấy và cất đồ bằng mỗi thẻ bài này thôi nên... tiện lợi vô cùng.
Ngoài thẻ này ra, cậu vẫn còn một thẻ nửa. Thẻ ma pháp bị động: Rào chắn ma thuật 2☆.
《Rào chắn ma thuật 2☆: có thể chặn một đòn tấn công chí mạng hoặc sát thương cao, sát thương bất ngờ mỗi tiếng một lần. Lượng sát thương tối đa chặn được tương đương năng lượng của ký chủ.》
Với thẻ bài này cậu sẽ không sợ bị bọn đánh lén giết cậu trong một skill nữa.
Kế đó là phần chỉ số. Cậu nâng theo những gì đã tính từ trước và giờ chỉ số cậu thế này.
《Vương Minh, con người, nam, 18 tuổi.
Cấp độ 4
Sức mạnh: 6(5)
Thể chất: 6(5)
Tốc độ: 6(5)
Thể lực: 5(5)
Trí lực: 9(7)
Năng lượng: 40/45(35)》
《Điểm còn lại: 175 điểm.》
Vặn mình vài cái, Vương Minh bắt đầu chầm chậm đi khom giống cái hồi còn Giáo dục quốc phòng, cố gắng để không phát ra tiếng động. Hướng về phía cổng ký túc xá, hành trình của cậu tiếp tục.
-----
Quay về 30 phút trước, khi Vương Hạo vẫn đang chiến đấu thì Khả Duyên và Đoàn Dự cũng đã lên đường. Nơi họ nhắm đến cũng là siêu thị mini, dù sao thì đó là nơi có nhiều thực phẩm nhất đồng thời chỉ cách khoa kinh tế 300m. Hơn nửa đoạn đường từ khoa kinh tế tới siêu thị mini cũng khá vắng vẻ. Chỉ cần vượt qua bầy zombie loanh quanh khoa kinh tế thì họ có thể đến siêu thị một cách dễ dàng.
Lúc này, cánh tay Khả Duyên và Đoàn Dự đều đeo 1 số mảnh sắt lấy từ cửa tủ đồng thời mang theo 2 cây giáo sắt làm từ chân bàn. Những thứ này đã được các nữ sinh viên thay nhau mài từ tối qua.
20 phút sau, Khả Duyên với kỹ thuật mạnh mẽ của mình giết 9 con zombie sau đó làm họ an toàn vượt qua. Đoàn Dự thấy sự dũng mãnh của cô thì hơi sợ sệt. Nhưng cuối cùng lại cười điều gì đó một cách bỉ ổi.
Sau 10 phút, cuối cùng họ đã tới được siêu thị. Dù diệt gọn toàn bộ 6 zombie còn lại đang trong siêu thị nhưng Khả Duyên cũng mệt mỏi. Thế nhưng cô vẩn mỉm cười vì cuối cùng cũng giải quyết xong.
"Phù... Đoàn Dự, bắt đầu lấy thức ăn ngay đ... Hự!?!"
Lúc này Đoàn Dự bất ngờ tung một cú đá vào bụng Khả Duyên, cô bay vào một bức tường rồi bắt đầu nôn ra máu minh cho uy lực cú đá vừa rồi.
"Hộc... Ông làm gì thế?" Cô trừng mắt nhìn tên Đoàn Dự như cười như không đang đến gần cô.
"Cô thật là chậm hiểu Khả Duyên bạn học à! Ta tất nhiên là đá cô rồi!"
"Nhưng tại sao chứ!!! Hộc" vừa rống lên, cô lại tiếp tục nôn máu.
"Hahaha, tại sao ư? Đơn giản vì cô đang cản trở kế hoạch của ta! Cô lại dám cầm đầu bọn con gái làm ta chả chấm mút được gì?"
"Ngươi..!" Khả Duyên giận dữ nhìn hắn.
"Nói cô nghe 1 bí mật! Thật ra ta không còn là người bình thường nữa!"
Không để Khả Duyên trả lời, hắn ta tiếp tục luyên thuyên. "Ngày tận thế phủ xuống, khi cô giết một con zombie, ta đã vô tình thấy một viên pha lê trắng rơi ra từ óc con zombie đó! Ta cảm nhận được một ham muốn mãnh liệt khi ta cầm nó trên tay và khi ăn nó... ta đã có dị năng!"
"Dị năng?" Khả Duyên mở to mắt.
"Đúng vậy! Dị năng với nó ta có được sức mạnh không tưởng..." vừa nói hắn vừa bẻ cong ống sắt trên tay. "... mặt khác, ta còn có thể khiến cô hoàn toàn nghe lời ta. Cứ tưởng tượng cảnh ta nắm giữ thức ăn trong tay, còn chổ dựa của bọn con gái lại răm rắp nghe lời ta. Ahahahahaha!"
Nghe những gì hắn nói, Khả Duyên bắt đầu tuyệt vọng. Nếu trở thành như thế cô thà chết...
Nhưng một sự kiện bộc phát làm cô bất ngờ. Một giọng nói cô thường nghe thấy khi còn học lớp 12 vang lên.
"Này, ngươi không biết là bọn phản diện thường chết vì nói nhiều sao?"
Đồng thời, khi Đoàn Dự còn chưa kịp phản ứng, lưỡi búa đã đập bể đầu hắn. Tiếng cười hắn im bặt rồi ngã ra sàn. Hình bóng đứng sau lưng Đoàn Dự bồi tiếp mấy cú đến khi đầu hắn trở thành 1 đống thịt nát rồi mới dừng lại, người này đúng là Vương Minh vừa tới.
-----
Trở lại với Vương Minh, lúc cậu vừa tới được siêu thị mini thì nghe được âm thanh của gã đoàn dự đang lãi nhãi. Vừa nghe cậu vừa lén lút đến gần gã và rồi thì đập đầu gắn thành tương cà như ở trên. Thật ra đã quen với việc đánh mấy thứ như zombie nên cậu thậm chí còn không có 1 chút thấy tội lỗi nào, thậm chí cậu còn cảm thấy tên này so zombie còn kinh tởm.
Nhìn vào Khả Duyên đang ngơ ngác nhìn cậu, Vương Minh mỉm cười khẽ: "Lâu quá không gặp! Khả Duyên."
Lúc này đột nhiên Khả Duyên biến sắc: "Vương Minh, cẩn thận!!!"
Cậu lập tức cảm thấy không đúng, nhưng cậu chưa kịp phản ứng thì không biết Đoàn Dự lúc nào đã nguyên vẹn đứng phía sau cậu đá mạnh vào eo Vương Minh. Lực so với lúc trước hắn đá Khả Duyên còn mạnh gấp đôi! Nó làm cậu đụng đổ một bức tường rồi năm ngửa thoi thóp, lưng dựa vào tường. Sau đó, gã dẫm lên bụng Vương Minh và quay sang nói với Khả Duyên đang khóc ròng.
"Chà, ta chưa nói với cô xong nửa, thật ra thì dị năng của ta là Vampire. Ta chính là bất tử, không phải thánh giá hay cọc gỗ sao đối phó được với ta chứ!"
Nhìn Vương Minh đang bị dẫm dưới chân Đoàn Dự, Khả Duyên tuyệt vọng "Không! Vương Minh! Làm ơn đừng chết mà!"
Cô bắt đầu nhớ lại lần đầu tiên cô gặp Vương Minh, đó là một cậu nhóc cao lớn nhưng lại khá rụt rè. Lần đầu tiên cô nói chuyện với cậu ta là khi cả hai ngồi cùng bàn trong lúc chia khối hồi đi học. Và không biết từ lúc nào, cậu ấy lại thường xuyên xuất hiện xung quanh cô. Cố nói chuyện với cô nhưng cô chỉ quan tâm việc học cùng vài người bạn thân của mình... cuối cùng là hình bóng của cậu ấy khi mỉm cười nhìn cô.
"Xem này, cô thương tâm như vậy! Không lẻ đây là người yêu của cô? Haha, vậy thì ta không thể để hắn chết dễ thế được! Cô nghĩ sao nếu ta biến hắn thành Huyết nô của ta rồi ngồi nhìn ta chơi cô?" Đoàn Dự bỉ ổi cười, hắn như đang tưởng tượng đến một hình ảnh kích thích nào đó.
Khả Duyên lập tức nghĩ đến cái chết để bảo toàn sự trong sạch của mình. Nhưng có vẻ nhận ra ý định của cô, gã cười thậm chí còn bỉ ổi hơn.
"Cô muốn tự tử? Haha, cô biết không, chỉ cần cô không chết ngay, ta lập tức có thể biến cô thành huyết nô, cô thậm chí không thể chết!"
Nghe thế, khuôn mặt Khả Duyên lập tức trở nên tuyệt vọng nhưng có gì đó trong cô lại thức tỉnh. Còn với Đoàn Dự, gã thưởng thức vẻ mặt đó rồi cười to.
Lúc này, tiếng nói của Vương Minh lần nữa vang lên: "Mày có vẻ chưa rút được kinh nghiệm gì! Tao chẳng phải nói bọn phản diện thường chết vì nói nhiều sao?"
Vương Minh bổng nhiên nở nụ cười rồi vung rìu đập vỡ 2 chân Đoàn Dự rồi chụp lấy hắn ném ra ngoài siêu thị.
Đoàn Dự lúc này sau khi hoàn hồn thì lại lần nửa cười. "Haha, không ngờ ngươi lại không bị thương gì! Nhưng vậy thì sao? Không có thánh giá và cọc gỗ từ nhà thờ, ngươi có thể làm gì được ta chứ! Chỉ vài giây thôi là cơ thể ta lại lành lặn! Hahaha!"
"Tao thật sự ghét tiếng cười của mày! Hy vọng khi chỉ còn một đống tro mày có thể cười tiếp!"
Vừa nói, Vương Minh vừa ném thẻ bài hỏa cầu 2☆ đang rung lắc dữ dội về phía Đoàn Dự. Như cảm nhận được nguy hiểm, Đoàn Dự lập tức biến sắc! Nhưng không để hắn nói gì thêm, một tiếng nổ đinh tai nhức óc là thứ chặn lời nói của gã lại. Thẻ bài Hỏa cầu 2☆ sau khi tiếp nhận 25 điểm năng lượng bất ổn từ Vương Minh đã không thể tiếp tục hoạt động và phát nổ.
Nói thì chậm nhưng thật ra rất nhanh, sau một giây thì vụ nổ đã kết thúc. Tất cả những gì còn lại là một cái hố to. Còn về Đoàn Dự... cả tro cũng chẳng có.
《Thành công giết người Tiến hóa loại B 1☆: Đoàn Dự. Thưởng 30 điểm và 2 lần rút bài cấp một.》
"Mình cứ tưởng giết người sẽ không được gì chứ, thì ra là do nảy hắn chưa chết!"
Cậu chợt nhớ tới Khả Duyên, vội vàng nhìn lại, cô lúc này đã hôn mê. Cậu hốt hoảng chạy đến:
"Khả Duyên! Khả Duyên! Cậu sao rồi!?"
Thấy dáng vẻ nhợt nhạt của cô, làn da thì đang trở nên lạnh lẻo, Vương Minh lo lắng không biết làm gì.
《Ký chủ khỏi lo, cô ta không sao. Chỉ là cô ta đang thức tỉnh dị năng thôi. Loại thức tỉnh dị năng tự nhiên kiểu này so với tên kia thì tốt nhiều lắm!》
Giống như hệ thống nói, chỉ vài giây sau thì nhiều dòng khí lạnh tỏa ra từ người Khả Duyên. Sau đó cô mở mắt lạnh lùng nhìn cậu. Khi cậu còn chưa nói gì thì Khả Duyên bổng dưng tát cậu văng ra rồi lạnh băng nói: "Ai cho phép ngươi ôm ta!"
Nhưng dáng vẻ như một người khác của Khả Duyên, Vương Minh trợn tròn mắt. Cậu gào thét trong lòng. "Hệ thống, cái quỷ gì đang diễn ra vậy!!!"