Mạt thế: Thẻ bài tối thượng

Chương 7 : Lập uy.

Ngày đăng: 01:41 27/06/20

Sau một hồi thắm thiết, Vương Minh và Khả Duyên tiếp tục đi về khoa kinh tế. Trên đường thì họ tiếp tục giết thêm 8 con zombie. Có vẻ bị tiếng nổ từ siêu thị thu hút nên zombie xung quanh giảm đi hẳn. Việc di chuyển cũng trở nên dễ dàng rất nhiều.
Nhưng dù thế trước khi vào khoa thì họ vẫn gặp chút trắc trở, 5 con zombie chặn đường. Khi Vương Minh vừa tính tìm đường khác thì Khả Băng xuất thủ, đúng vậy, cô chợt tỉnh lại rồi tung một cú Băng trảm vào chúng, thế là cả 5 con zombie bị đóng băng.
"Phiền phức." Khả Băng lẫm bẫm rồi trả lại sự điều khiển cho Khả Duyên, có vẻ cô ấy ra chỉ vì lười đi đường vòng.
Thấy Khả Duyên cười khổ nhìn mình, Vương Minh cười nhún vai rồi đến phá vỡ đầu bọn zombie đã mất sức chiến đấu. Nhưng bất ngờ chợt tới, cậu đã tìm thấy viên tiến hóa thạch đầu tiên.
Theo lời của Đoàn Dự, cậu quyết định gọi nó là tiến hóa thạch. Nó là một viên đá màu trắng, to cở một đốt ngón tay út, rất cứng, ít nhất hiện giờ cậu không làm gì được nó. Nhưng cậu lại không cảm thấy bị thu hút bởi nó như Đoàn Dự đã nói.
《Đã bảo nó sẽ không tác dụng với cậu đâu, cả với cô gái kia cũng vậy! Với cậu nó chỉ mang tới chút exp, còn cô gái kia thậm chí không cần thứ này vẫn lên cấp ào ào thôi, cô ta chỉ cần luyện theo nhân cách phụ của cô ta chỉ là được.》
Nhún vai, sau khi Khả Duyên nói cô cũng không cần thì cậu nhét nó luôn vào không gian chứa đồ.
Kế đó vài phút, cuối cụng họ đã đến được phòng học, hai người nhanh chóng xử lý vài con zombie lãng vãng cạnh cửa rồi Khả Duyên khẽ gọi.
"Mọi người, mình về rồi đây!" Sau đó vài giây, tiếng bước chân vội vã tới gần rồi cánh cửa chợt mở ra. Mở cửa là một mỹ nữ, mái tóc dài tận gối, khuôn mặt đầy nữ tính, thân hình thon dài cùng với biểu cảm ôn nhu. "Thật tốt quá, cuối cùng cậu cũng về rồi!" Mở một giọng nói ngọt ngào làm người nghe như tắm gió xuân, phải nói đây là một cô gái nữ tính và thanh lịch đến tận xương tủy.
Thấy Vương Minh nhìn cô gái đăm đăm, Khả Duyên lập tức dùng chỏ tay huých mạnh vào bụng Vương Minh. Lúc này mới chú ý tới cậu, cô gái nghi hoặc vì không thấy Đoàn Dự đâu nhưng cũng nhanh chóng mở lời. "Đây không phải lúc nói chuyện, vào trong đã." Nói rồi cô vội kéo cả hai vào rồi đóng cửa.
Lúc này, mọi người trong phòng đã tập trung lại, thấy về cùng Khả Duyên không phải Đoàn Dự thì đều nghi hoặc, nhưng họ nhanh chóng đem sự chú ý dồn vào bình nước to cùng balo đang phồng lên của Vương Minh. Còn Khả Duyên thì giới thiệu với cậu cô gái kia.
"Vương Minh, đây là bạn thân của em, Tề Thanh! Thanh Thanh, đây là... bạn trai mình, Vương Minh!"
"Cậu có bạn trai từ lúc nào? Giấu kỹ thật đó, mà Đoàn Dự đâu? Không lẽ..." Tề Thanh hơi ngạc nhiên nhưng cả lời nói và cử chỉ tuy tùy ý nhưng vẫn thật thanh lịch, nữ tính. Nói tới Đoàn Dự, Khả Duyên lập tức giận dữ. Sau đó cô nói với Tề Thanh những chuyện đã xảy ra. Các cô gái khác cũng lắng nghe cuộc nói chuyện này.
Sau 10 phút, các cô gái đều giận dữ!
"Tên khốn đó, không ngờ hắn là người như vậy!"
"Đúng vậy, uổng công chúng ta tin tưởng hắn!"
Nhưng cũng có nhiều cô gái nghi hoặc về dị năng. Khả Duyên đóng băng một cốc nước trên tay thì mọi người mới vững tin. Người giận dữ nhất tất nhiên là Tề Thanh.
"Mẹ kiếp tên đó, sao hắn dám làm vậy với cậu chứ!" Bằng một lý do thần kỳ nào đó thì dù chửi tục cô cũng thật thanh lịch. Đúng là một cô gái khó hiểu.
"Được rồi, mọi người! Đến đây nhận phần ăn hôm nay nào!" Vương Minh nhanh chóng gọi các cô gái. Nghe vậy, tất cả đều sáng mắt lên chen lấn về phía cậu. Ồn ào, xô đẩy, Vương Minh nghiến răng quát lên. "Im lặng!!! Xếp hàng đàng hoàng cho tôi!"
Mấy cô gái lập tức sợ hãi, dù sao mấy ngày qua cậu giết zombie cũng không ít, giết cả người, còn đi qua quỷ môn quan mấy lần. Cậu cũng đã sinh ra một chút sát khí, nhưng một chút vậy đã đủ để làm mấy cô nàng hằng ngày sống trong nhung lụa này yên tĩnh. Thật phiền phức, nếu không phải đã hứa với Khả Duyên thì cậu cũng không muốn mang mấy cục nợ này lên người. Nhưng muốn đem mấy cục nợ này ra ngoài thì phải lập uy đã, đã là tạ rồi còn không nghe lời nữa thì cậu cũng không chắc sẽ ra cái gì thiêu thân.
Kế đó, mấy cô gái liền an tĩnh xếp hàng lấy một phần ăn là một bánh mì tười, hai xúc xích và một ly nước.
"Hắc, bạn trai cậu thật uy phong a!" Tề Thanh sáng mắt lên nhìn Vương Minh. Trong khi đó Khả Duyên muốn khuyên cậu ôn nhu với con gái một chút nhưng bị cậu trừng mắt một cái liền rụt cổ không dám nói nữa. Thì cô cũng sợ Vương Minh nổi giận a!
Sau vài phút, các cô gái đều lãnh thức ăn xong bắt đầu tụ tập ăn lại vừa nói chuyện vừa ăn. Chỉ còn lại giảng viên cùng Khả Duyên và Tề Thanh. Cậu lúc này mới chú ý, giảng viên cũng là một mỹ nữ không thua kém gì 2 nàng kia. Nhưng theo một phong cách hoàn toàn khác. Nếu Khả Duyên là một vẻ đẹp đầy hoài niệm, một vẻ đẹp đầy sức sống, năng động. Tề Thanh là vẻ đẹp thanh lịch, sang trọng và nữ tính. Thì nữ giảng viên lại là một sự kết hợp trai ngược giữa sự nóng bỏng và rụt rè. Cô mang một thân hình nảy lửa tới phun máu mũi nhưng được cô gói cẩn thận trong bộ công sở nữ cổ cao. Cùng cặp mắt kính tròn và khuôn mặt trẻ măng, cô là ví dụ điển hình của Mặt học sinh nhưng thân hình của phụ huynh.
Cô rụt rè giới thiệu rồi nhận phần ăn của mình, không hiểu sao cô ấy tốt nghiệp được ngành giáo viên vậy nhỉ?
"Ch. Chào em! Tôi là Nhược Thủy, giảng. giảng viên các môn toán đại cương."
Thậm chí cô còn nói lắp, có vẻ hình ảnh rống lên của cậu hù cô không nhẹ.
"Vâng đây là phần ăn của cô!"
Nhược Thủy lấy phần ăn, cảm ơn rồi vội vàng bỏ chạy. Vương Minh chỉ có thể cười khổ nhìn bộ ngực ít nhất là size E kia rung mạnh khi chạy. Lúc này, một âm thanh vang bên tai cậu.
"Sao, rất lớn phải không?"
Vương Minh vô thức gật đầu nhưng nhanh chóng giật mình phản bác "lớn thật... à không, ý anh là cô ấy cao thật!" Đúng vậy, một điểm đặc biệt nữa của Nhược Thủy là cô ấy rất cao, tận 1m9 với đôi chân dài miên mang.
Khả Duyên cười như không cười nhìn cậu. Vương Minh đảo mắt, nhanh chóng đổi chủ đề.
"Ác, đây là phần ăn của em và Tề Thanh!" Cậu đưa cô ấy 4 cái bánh mì, 6 cây xúc xích, một thịt đóng hộp, 2 chai nước và 4 thanh sôcôla. Khả Duyên lườm cậu một chút rồi ôm đồ ăn chạy đến Tề Thanh. Chú ý đến vài ánh mắt bất mãn của mấy cô gái, Vương Minh lập tức trường nhìn họ mắng.
"Nhìn cái gì! Có giỏi thì ra ngoài giúp đỡ thu đồ ăn, tôi cũng sẽ cho mấy cô nhiều đồ ăn hơn!"
Nghe thế các cô gái lập tức cuối mặt tiếp tục gặm đồ ăn của mình. Ừ thì, họ không dám.
-----
Tối đó, Vương Minh mới lần nửa nhìn vào hệ thống, vì lúc đó quá gấp cậu cũng không kịp nhìn, đến giờ mới rãnh rỗi để xem hệ thống.
"Hệ thống, tóm tắt những gì ta có hiện giờ đi!"
《Ký chủ hiện tại có 2 lần rút thẻ bài cấp 1 cùng 224 điểm》
Nghe thế, Vương Minh lập tức sáng mắt lên! Cậu nhìn thấy mọi người đã ngủ nên lén đi ra ngoài. Vào nhà vệ sinh nam, cậu phát hiện 3 con zombie đang bị nhốt trong các phòng toilet. Trước đó, cậu thử rút bài trước. Bộ bài lần nữa hiện ra, cậu lập tức vươn tay rút 2 lá.
《Thẻ triệu hồi 1☆: đom đóm》
《Thẻ vật phẩm 1☆: Thịt bò 5kg》
Bỏ thịt bò qua một bên đi, Vương Minh nghi hoặc nhìn thẻ triệu hồi.
"Đom đóm? Đom đóm thì có cái trứng dùng gì chứ!" Vương Minh thất vọng triệu hồi đom đóm nhưng cậu lại giật mình hủy triệu hồi ngay lập tức. Vì... vì nó quá con mẹ nó sáng rồi. 1 con đom đóm nhỏ mà phát sáng như cái đèn led vậy. Cậu lập tức tự trách.
"Thật là, làm sao mình có thể nghi ngờ xuất phẩm từ hệ thống được chứ! Hệ thống lão đại, tha lỗi cho ta, từ giờ ta sẽ không nghi ngờ ngươi nữa."
Kế đó, cậu vung rìu đập chết mấy con zombie trong toilet thì hệ thống thông báo.
《Chúc mừng ký chủ đã lên cấp 5. Nhận 5 điểm chỉ số tự do.》
¤¤¤¤¤
P/s: Các đạo hữu giúp ta 1 chút nha, ta đang bế tắc rồi. Ta do dự không quyết trước 2 cách thức truyện mãi mà không thấy lối ra. Các đạo hữu thấy cái nào tốt hơn.
  1. Vương Minh thành vua của đế quốc toàn nữ, dàn hậu cung thì nhiều hơn chút. Tất nhiên là Vương Minh phiên bảng này sẽ trở nên bá đạo hơn chút, tà hơn chút, ác hơn chút. Sẽ có một số đoạn nói về phát triển thế lực.
  2. Vương Minh thành vua với thực lực thành danh, cùng dàn hậu cung đi du lịch, hậu cung này chắc tầm 7-8 nàng là hợp lý, dù sao đi cũng không thể dẫn cả bầy theo mà cũng không bỏ lại được. Vương Minh phiên bản này sẽ mềm hơn chút, tốt bụng hơn, nhưng vẫn ác, hahaha! Tất nhiên là cái này sẽ không có thế lực gì để nói.