Mạt Thế Trọng Sinh Chi Phản Kích Đi, Thiếu Niên!
Chương 28 : Thời khắc hung hiểm
Ngày đăng: 06:56 19/04/20
Trong chớp mắt điện quang thạch hỏa, cảnh tượng trước mắt ầm ầm vỡ vụn, cái gì mà móng vuốt của tang thi, cái gì mà lồng ngực, toàn bộ đều biến mất.
Điện quang thạch hỏa (Ánh sáng của tia chớp cùng lửa từ đá đánh lửa): hình dung sự vật thoáng xuất hiện trong nháy mắt sau đó liền biến mất
Bỗng nhiên An Thần nhảy lùi về phía sau, tinh thần võng tầng tầng dày đặc cứ như một cuộn len mà quấn vòng vào nhau, vây quanh lấy cậu, cho dù là như vậy trán của cậu vẫn cứ rịn ra không ít mồ hôi lạnh.
Quá nguy hiểm, vừa rồi quả thực là quá hung hiểm a!
Bất quá điều này cũng đã có thể giải thích thông suốt một chuyện, vì sao ở đây lại phát sinh ra biến cố lớn, đồng thời gặp phải nhiều tang thi như vậy.
Thì ra, ngoại trừ có một con tang thi cấp 4 trấn thủ ở bên trong, bên ngoài vẫn còn có một con tang thi hệ tinh thần ít nhất cũng đã đến cấp 3 rồi.
Trước đây căn bản là không hề nghe nói về con tang thi này, nếu không Đường Văn Triết cũng sẽ không ngốc đến mức ngay cả loại chuyện muốn mạng này cũng không tra ra được, An Thần cho rằng, có thể là con này tang thi vừa vặn đi ra ngoài tản bộ, sau đó mới xui xẻo mà bị bọn họ bắt gặp.
Phờ ắc, có cần phải bôi cụ như thế hay không a!
Hay có lẽ là nên nói, ông trời quá đố kị với bản lĩnh nghịch thiên của Dịch Hạo Thiên, không tìm Dịch Hạo Thiên để gây phiền phức được, liền quyết định cho các tiểu đệ của anh chút lộn xộn?
Về phương diện lãnh đạo tiểu đệ thì tang thi hệ tinh thần có một bản lĩnh cực kỳ độc đáo, những con tang thi hệ khác là lợi dụng uy áp để chỉ huy áp bách tang thi cấp thấp, còn mấy con tang thi hệ tinh thần hoàn toàn có thể trực tiếp phóng ra sóng điện não để khống chế, có thể chỉ huy quân đội, có thể chế tạo bẩy rập, tốc độ vừa nhanh lại dễ khống chế, chính chúng đã mang đến phiền phức lớn nhất cho nhân loại.
Nếu như sắp thứ tự toàn bộ năng lực của đám tang thi, như vậy thứ tang thi mà nhân loại không hy vọng đụng phải nhất chính là tang thi hệ tinh thần đó!
Gặp gỡ hàng này, thật sự là… Thật sự là, quá xui xẻo!
Trong tương lai mọi người đều cảm thấy như vậy, huống chi là An Thần của hiện tại, có một điểm tốt duy nhất chính là rất khó tìm được biến dị hệ tinh thần, nhân loại là vậy, mà tang thi cũng là như vậy.
Nhưng một con tang thi hệ tinh thần rất khó kiếm được kia, cư nhiên, vào lúc mạt thế vừa mới kéo đến sớm như thế đã bị bọn họ đụng phải, An Thần đơn giản là nước mắt chảy dài.
Con mọe nó chớ làm sao mà chịu cho nổi đây, đây là cái kiểu vận khí tồi tệ gì thế lày!
Mới chỉ ngẩn người, buông lỏng phòng ngự ra một chút liền mang đến cơ hội cho đối phương tạo ra ảo giác cho cậu, thiếu chút nữa đã khiến ý thức của An Thần tán loạn.
Mặc dù mình cũng là hệ tinh thần, thế nhưng chống lại hàng này là hoàn toàn không có một chút phần thắng a. Mà bọn Tào Tư Viễn, căn bản là còn chưa có phát giác ra sự tồn tại của vị tang thi huynh này đi!
“A Viễn, Trầm Nguyên, hai người nhanh đi gọi viện binh, Hạo Nam, anh mau vào tìm Hạo ca.” An Thần cấp bách nói.
“Cái gì?” Nhất thời Dịch Hạo Nam không kịp phản ứng, rõ ràng bọn họ đã sắp thắng rồi, còn kêu cái gì mà viện binh, cái gì mà đại ca chứ?
Sắc mặt của Trầm Nguyên cũng trầm xuống, trực giác của y luôn rất chuẩn, tràng diện bị tang thi vây quanh khi nãy thật sự là rất quỷ dị, quỷ dị đến mức khiến y không thể không suy nghĩ nhiều, giống như là đã rơi vào tròng do tang thi tạo ra vậy.
Thế nhưng, tang thi cũng sẽ biết sắp đặt bẫy rập? Tang thi có trí tuệ sao?
Đáng tiếc, An Thần không thể đợi đến khi niềm hy bọng kia biến thành sự thật, thế nhưng hiện tại, cậu ta cũng không thể khiến Tiểu Hiên mất đi cơ hội cầu cứu cuối cùng.
Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút a, Tào Tư Viễn! Chỉ cần có thể gọi đại ca tới đây, nhất định anh ấy sẽ có thể cứu Tiểu Hiên ra!
Dị năng của Dịch Hạo Nam đã tiêu hao gần hết, không biết con tang thi hệ tinh thần đang nấp ở nơi nào đột nhiên phát động một đợt công kích tinh thần với cậu ta, Dịch Hạo Nam còn chưa kịp phản ứng đã mang theo vẻ mặt mờ mịt ngã xuống, một lần cuối cùng, cậu ta thoáng nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Lâm Tử Hiên.
Ngu ngốc, sao còn chưa chịu chạy đi chứ!? Cậu ta chậm rãi nhắm hai mắt lại, rất nhanh, liền thực sự không cảm nhận được cái gì nữa.
An Thần biết, căn bản là bản thân mình sẽ không trốn thoát khỏi vòng vây của tang thi, cho dù là Dịch Hạo Nam còn tỉnh cũng sẽ không trốn thoát được.
Tiêu hao quá độ đã sớm khiến cậu không còn cách nào chống đỡ được nữa, dưới chân An Thần mềm nhũn, tê liệt ngồi ở bên người Dịch Hạo Nam, nhưng về mặt tinh thần lực lại không dám thả lỏng chút nào.
Lúc cậu theo sát con tang thi tiểu BOSS kia thấy nó buông tha quyền khống chế, thiên tân vạn khổ mới có thể thiết lập lại tinh thần võng một lần nữa, phía trên là một sợi tinh thần do cậu kiềm chế, phía dưới là sợi tinh thần còn sót lại của con tang thi kia.
Hai sợi đan xen vào nhau, sản sinh một cảm giác quái dị không thể hình dung, cùng với sự va chạm, đám tang thi bị khống chế một bên đau khổ giãy dụa, một bên chậm rãi vươn móng vuốt về phía An Thần.
Cho dù đã nhìn thấy móng vuốt đáng sợ ở gần ngay trước mắt, An Thần lại không mảy may động đậy, bằng không, nếu để bức màn bị vỡ, bọn họ liền thực sự không có một con đường sống.
Đúng lúc này, một đạo ngoại lực mạnh mẽ quấy rối vào, con ngươi của An Thần chợt co rụt lại, chuyện cậu lo lắng nhất vẫn cứ xảy ra, con tang thi chết tiệt kia lại xuất kích, cậu không chỉ không thể ngăn trở được, còn có thể gặp phản phệ mãnh liệt.
Cùng lúc đó, trong chớp mắt Dịch Hạo Thiên liền phóng ra uy áp, anh chạy ra khỏi quán bar, trơ mắt nhìn giữa vô số con tang thi, An Thần, giống như một con diều đứt dây, chậm rãi rũ hai mắt xuống, đôi mắt em ấy tràn đầy sự mờ mịt, nhưng đột nhiên, em ấy liếc nhìn về phía mình.
Dường như Dịch Hạo Thiên nhìn thấy một tia sáng xẹt qua cặp mắt kia, sau đó, là một bầu trời đêm vĩnh hằng không trăng không sao.
“Tiểu Thần!!!” Anh rống giận, trực tiếp hóa thành sóng dữ cuồn cuộn, lấy thế công của cơn sóng mãnh liệt, nghìn vạn đạo sấm xanh rờn hạ thẳng xuống từ bầu trời.
Bầy tang thi chi chít hoảng loạn thành một mảnh, chen lấn nhau chạy ra ngoài, thế nhưng thiên lôi cứ đua nhau mà tới, rất nhanh liền khiến bọn chúng nổ thành từng mảnh từng mảnh.
Về phần cái con tang thi tiểu BOSS hệ tinh thần kia, trong chớp mắt Dịch Hạo Thiên xuất hiện, liền trực tiếp lắc mình biến mất.
Giỡn cái gì vậy, đầu của nó phải bị cửa kẹp mới có thể lưu lại xử lý kẻ cường giả cấp 4 đang phẫn nộ kia, tuy rằng đánh mất cái tinh thạch hệ tinh thần kia có chút đáng tiếc, nhưng lưu đắc thanh sơn tại, bất phạ một sài thiêu.
Lưu đắc thanh sơn tại, bất phạ một sài thiêu (ở nơi có núi xanh, không sợ thiếu củi đốt): ý nghĩ là chỉ cần còn được sống thì không sợ không có hi vọng
Nó cũng không phải đồ ngu đâu.
Thời điểm đám người Đường Văn Triết chạy tới cửa nhìn thấy trước mắt lấm chấm vệt đen, cùng với ở chính giữa là cảnh Dịch Hạo Thiên đang ôm Tiểu Hiên vào lồng ngực.
Được rồi, ở bên cạnh bọn họ còn có một Dịch Hạo Nam đang hôn mê, bất quá rất bôi cụ, lần thứ hai lại không được để mắt đến. (Dịch Hạo Nam: Phờ ắc, có cần kỳ thị như thế hay không a!)