Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử

Chương 32 :

Ngày đăng: 07:07 19/04/20


“Tiểu Dịch.” Mộc Bác đặt tinh hạch đã rửa sạch trước mặt Thương Triệt, trừ bỏ khối tinh hạch hệ niệm lực kia vẫn còn lại ba khối tinh hạch cấp 3.



Thương Triệt cũng không từ chối, hiện giờ quan trọng nhất là đề cao năng lực. Cậu rất muốn so thử xem người tiến hóa có năng lực siêu nhiên cỡ nào.



Không Không trong đầu khi nhìn thấy tinh hạch trong suốt liền cười híp cả 2 mắt. Sau khi hấp thu mấy thứ này nó có thể biến hóa a, ha ha ~



Thương Triệt điều chỉnh trạng thái, cầm lấy tinh hạch ăn, sau đó nhắm mắt lại.



Quang mang màu vàng chậm rãi lưu động xung quanh Thương Triệt, Mộc Bác ôm lấy tiểu Hắc ngồi bên cạnh đợi Thương Triệt tỉnh lại.



Ba khối tinh hạch cấp 3 năng lượng rất là lớn.



Thương Triệt vận dụng tinh thần lực tiêu trừ bệnh độc, Không Không cũng phát sinh biến hóa lớn, tay chân bắt đầu bình thường hóa. Chỉ chốc lát sau liền hiện ra một đứa bé béo ú.



Thương Triệt hấp thu năng lượng một ngày, trong thời gian đó Mộc Phong và Lâm quản gia tỏ thái độ lo lắng, Mộc Bác đều nhất nhất đáp lại. Cơm nước xong lại trông coi Thương Triệt.



Ngày thứ ba, Thương Triệt rốt cục mở mắt, quang mang vàng nhạt trong nháy mắt chợt lóe. Sắc mặt Thương Triệt đã bình thường hơn, không hồng hào nhưng không còn xanh trắng.



Tiến bộ này làm Mộc Bác mừng rỡ như điên.



“Tiểu Dịch?”



Mộc Bác thật cẩn thận gọi, đây là em trai tiêu trừ bệnh độc thành công hay là thế nào?



Thương Triệt cong môi, cơ bắp bởi vì thời gian dài buộc chặt mà có vẻ không quá thành công, mỉm cười cũng trở nên vặn vẹo. Luôn chú trọng vấn đề hình tượng Thương thiếu rất bất mãn, sắc mặt trở nên khó coi. Sớm biết vậy cậu nên luyện tập trước, hôm nay đâu phải mất mặt trước anh trai!(Dung:”tình nhân trong mắt hóa Tây Thi” nên tiểu Triệt a,ngươi cứ yên tâm là mình vẫn đẹp trong mắt anh Bác đi =.,=)



Thương thiếu vô cùng ảo não.



Mộc Bác lại cảm thấy, nụ cười vừa rồi của Thương Triệt là nụ cười đẹp nhất hắn từng thấy, nhịn không được tiến lên đỡ vai Thương Triệt. “Tiểu Dịch, cười thêm một lần nữa.”(Dung:đấy…ta nói mà! =.,=)



Thương Triệt “…”



Không Không đang nâng cằm. Tình huống này thật manh a thật manh, chủ nhân, nhanh cười, nhanh cười một cái đi.



Thương Triệt vẻ mặt hơi cứng ngắc, nhưng anh trai yêu cầu cậu chỉ có thể tận lực thỏa mãn.



Cố gắng điều chỉnh biểu tình, Thương Triệt vẻ mặt hết sức nghiêm túc, giống như đang làm một chuyện vô cùng trọng đại.



Sau khi tự cổ vũ, Thương Triệt từ từ thả lỏng cơ mặt, khóe miệng nâng lên, xuất ra một mạt tươi cười.




Người trong căn cứ ban đầu có hơi hoài nghi và sợ tiểu Hắc, đến bây giờ hoàn toàn bình tĩnh. Bất quá chỉ là một thú cưng, không thấy nó cỡ nào nhu thuận lấy lòng Thương thiếu và Thư tiểu thư sao?



Mà đối với tiểu Hắc hung tàn trong truyền thuyết, mọi người lựa chọn quên đi.



Đương nhiên, trong căn cứ lại bắt đầu một tin vịt khác. Nói là mâu thuẫn giữa Âu Dương tiểu thư và Thư Linh Linh, nhớ tới trò khôi hài trong phòng kiểm tra đo lường, tất cả mọi người hiểu lòng nhau gật đầu. Bí mật gì gì đó, bất kể lúc nào cũng có rất nhiều người ham thích đi tìm tòi.



Khi Thư Linh Linh nhìn thấy Thương Triệt ôm tiểu hắc đứng trước mặt mình, trong lòng có chút kinh dị, chẳng lẽ Thương thiếu rốt cục phát thiện tâm, biết tiểu Hắc thuộc về ai?



“Thương thiếu?” Khi đối diện ánh mắt đáng thương hề hề tiểu Hắc, tâm Thư Linh Linh mềm thành một mảnh. Tiểu cẩu nhà mình rốt cuộc bị đối xử thế nào a, nhưng đáng tiếc, tiểu Hắc à, chủ nhân ta cũng không dám cò kè mặc cả với người kia a!



Thương Triệt gật đầu, liếc mắt nhìn phòng thí nghiệm Thư Linh Linh. Thư Linh Linh đồng thời cười cười giới thiệu: “Đây là tiểu Sương, trợ lý của tôi. Cô ấy giúp tôi hoàn thành rất nhiều việc.”



“Xin chào Thương thiếu.” Tiểu Sương là một cô bé cẩn thận, trước mạt thế chỉ là một sinh viên hệ sinh vật, sau mạt thế may mắn được cứu đến thành phố B. Vốn cũng là bán sức lao động đổi lấy cơm ăn, sau lại vì Thư Linh Linh trở về khiến cao tầng coi trọng cải tạo gen sinh vật. Thư Linh Linh yêu cầu một trợ lý, lúc này mới được làm ở đây.



So với mỗi ngày lao động mười mấy giờ chỉ có hai bữa cơm no mà nói, tiểu Sương hiện tại đi theo Thư Linh Linh vui vẻ hơn nhiều. Chẳng những vấn đề ấm no được giải quyết, Thư Linh Linh còn đối xử với cô rất tốt. Hơn nữa tri thức lại uyên bác, lúc làm việc còn có thể học được nhiều thứ. Đối tiểu Sương mà nói, như vậy là đã quá vẹn toàn.  monganhlau.wordpress.com



Biết người trước mặt chính là Thương thiếu lợi hại nhất căn cứ, tiểu Sương đương nhiên khẩn trương.



Thư Linh Linh liếc mắt nhìn tiểu Sương, chỉ sợ cô bé đáng thương này thần kinh buộc chặt đến bất tỉnh, đành phải nói. “Em đi phân tích hàng mẫu trước đi, chị và Thương thiếu có chuyện cần thảo luận.”



“Dạ.”



Thấy tiểu Sương đi rồi, Thư Linh Linh mới nhìn Thương Triệt. “Thương thiếu đến gặp tôi có chuyện gì không?”



Thương Triệt thả tiểu Hắc xuống, đưa một phần báo cáo cho Thư Linh Linh, Thư Linh Linh mở ra xem xong. “Ý Thương thiếu là?” Cư nhiên là viện trưởng Lưu nói rõ chuyện hôm đó.



‘Tìm chút phiền toái cho cô ta là được.’



“Nhưng Mộc thiếu tướng?”



‘Họ Âu Dương vĩnh viễn cũng sẽ không biến thành họ Mộc.’



Thư Linh Linh nhướng mày, cô là trong lúc vô tình biết được yêu hận tình cừu trong các hào môn thế gia sao?



Bất quá có thể khiến Âu Dương Tâm Lôi khó chịu cô vẫn rất sẵn lòng.