Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Chủ Hoành Hành
Chương 89 :
Ngày đăng: 12:11 18/04/20
Hôm sau, đoàn xe sớm sắp xếp tốt hành trang, chuẩn bị xuất phát tới Trường Xà đảo. Hai má sưng đỏ của Lâm Văn Bác đã biến mất, hiện tại hắn hai mắt trong suốt, tinh thần sảng khoái, cũng không suy sút như người ngoài tưởng tượng.
Hắn dắt tay Cung Lê Hân đi về phía xe chỉ huy của Cung phụ, khi đi ngang một xe tải, Tào Á Nam bỗng vươn đầu ra, ra vẻ thân mật gọi,”Văn Bác, ngồi chung xe với tôi này!” Dứt lời, cô còn nhìn Cung Hương Di sắc mặt tiều tụy đứng cạnh Cung phụ với ánh mắt khiêu khích. Mới sáng sớm đã bị nữ nhân này nhìn chằm chằm như vậy, dù là thánh nhân cũng sẽ nổi điên, huống chi cô chả phải thánh nhân.
Lâm Văn Bác thoáng dừng bước, gật đầu nói,”Được, đợi một lát tôi tới.”
Tào Á Nam không nghĩ hắn sẽ phối hợp như vậy, há hốc mồm nghẹn lời, nhưng dư quang khóe mắt thấy ánh mắt càng thêm ngoan độc của Cung Hương Di, cô liền mau chóng thu lại biểu tình kinh ngạc, phóng ra bộ dáng phong tình vạn chủng, vờ cười nói,”Được a, người ta chờ nga!”
Nhạc Gia cùng Dương Hiểu Tuyết ngồi sau lưng cô liền trợn trừng mắt, Cung Lê Hân cũng ngẩng đầu, chăm chú quan sát gương mặt xinh đẹp rạng rỡ của cô.
Lâm Văn Bác nắm lấy cằm thiếu niên, xoay gương mặt đang nhìn Tào Á Nam lại, cúi sát bên tai cậu thấp giọng giải thích,”Cô ấy muốn chọc tức Cung Hương Di, không liên quan gì tới anh. Mà anh, lại không muốn ngồi cùng với Cung Hương Di, trong lòng thấy rất khó chịu.” Nói câu cuối cùng, ngữ khí hắn trầm xuống, ưu thương thản nhiên dâng lên nơi đáy mắt.
“Lâm đại ca, đừng buồn, em cũng không ngồi chung xe với Cung Hương Di, em đi với anh.” Đôi mắt đen láy của Cung Lê Hân tràn ngập đau lòng, thấp giọng an ủi.
“Được. Cám ơn tiểu Hân.” Lâm Văn Bác xoa đầu thiếu niên, đôi đồng tử màu vàng lướt qua một đạo ám mang. Tiểu Hân đau lòng vì hắn, nhận thức được điều này, hắn vô cùng hạnh phúc, nhưng hắn cũng biết, thích của tiểu Hân đối với hắn không phải tình yêu, mà là xen lẫn giữa tình thân cùng tình bạn. Nhưng hắn không sốt ruột, tiểu Hân có thể thích hắn một lần, cũng có thể thích hắn lần thứ hai, không phải lo âu về thân phận, hắn có thể tận lực tranh thủ, từng chút từng chút một như tằm mà ăn sâu vào tâm thiếu niên. Về phần bạn tốt, hắn chỉ có thể trong lòng lặng yên nói một câu xin lỗi.
Tống Hạo Nhiên không hề biết tới suy nghĩ của Lâm Văn Bác, bằng không lúc này cũng sẽ không cười cười đi tới chào hỏi hắn, mà là cho hắn no đòn. “Cậu trông không tồi a! Tôi nói rồi, cậu sớm nên chia tay Cung Hương Di đi, đỡ phải cổ mang gánh nặng*!” Tống Hạo Nhiên vỗ vỗ vai hắn thấp giọng nói.(* : nguyên văn là 省得吊死在那颗歪脖子树上, ta chỉ hiểu nghĩa mà chém thâu :v )
“Đây là nhi tử Cung thủ trưởng sao?” Bào Long nhìn về phía Cung Lê Hân, ánh mắt đầy kinh diễm cùng thèm thuồng. Trong tù không có mấy thiếu niên diện mạo tinh xảo thế này, còn là loại công tử da dẻ trắng nõn được nuông chiều từ bé, đôi mắt đen như sơn, trong veo sáng sủa không nói nên lời, càng khiến người ta hướng về cậu. Gã đã nếm hết mấy nam nhân nữ nhân có chút nhan sắc trong ngục này, nhưng so với thiếu niên trước mắt, gã thấy nửa đời này sống thật uổng phí.
Thấy biểu tình hạ lưu đáng khinh của Bào Long, Tống Hạo Nhiên nắm chặt tay, trán ứa gân xanh, mắt như chim ưng lóe lên vài tia hồng quang đầy sát khí. Lâm Văn Bác ở dưới bàn đạp hắn một cước, ý bảo hắn chớ nên xúc động. Cung phụ tựa như không hề phát hiện ham muốn đối với nhi tử mình của Bào Long, nheo mắt cười hỏi,”Bào tiên sinh, Khang tiên sinh, có thể để con ta ra ngoài dạo chút không? Nó cái gì cũng không hiểu, chắc chắn là buồn bực lắm rồi.”
“Đương nhiên có thể.” Bào Long cùng Khang Chính Nguyên cùng gật đầu. Một người có tâm lấy lòng mỹ nhân, người kia là hoàn toàn không để Cung Lê Hân vào mắt. Nhìn vẻ ngoài thì Cung thiếu thật sự rất lừa đảo, nhìn còn thuần lương vô hại hơn cả tiểu bạch thỏ.
“Đa tạ.” Cung phụ cười nói cám ơn, sau đó xoay ra vỗ vai Cung Lê Hân, ôn thanh dặn,”Không được chạy loạn biết không?”
“Dạ.” Cung Lê Hân nhu thuận gật đầu, dưới sự dẫn đường của lính canh bước ra ngoài đi chung quanh.
————————————
Ahhhh, tại hạ nhớ nhầm, chương sau là gặp a công thứ tư zồi :v lần đầu gặp mặt, lần sau thì khoảng chừng chương 120 mấy mới gặp lại~~ :3
*********************