Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật
Chương 18 : Tận thế đến (2)
Ngày đăng: 07:51 19/04/20
Thẩm An từ trong giấc ngủ bừng tỉnh!
Ngay lúc Thẩm An đột nhiên từ trên giường bật dậy, Thẩm Duệ cũng đột nhiên mở ra đôi mắt lạnh như băng!
Khí tức không đúng!!
Khí tức trong không khí không thích hợp!
Thẩm An đột nhiên xốc chăn muốn lao ra ngoài, bị Thẩm Duệ kéo lại ngồi ở trên giường!
“Ca!” Thẩm An vội vàng quay đầu nhìn về phía Thẩm Duệ đang gắt gao giữ chặt cổ tay hắn, “Chúng ta phải đi ra ngoài! Ba mẹ, còn có tỷ tỷ…”
Thẩm Duệ vẻ mặt ngưng trọng nghiêm túc trấn an, “An An đừng hoảng hốt! Hiện tại chúng ta phải cố gắng giữ tỉnh táo! Biết không?” Vừa nói vừa rất nhanh lấy qua một bộ quần áo đưa cho Thẩm An.
Thẩm An trong lòng rối loạn, hắn rất sợ, biết ba mẹ và tỷ tỷ ăn uống thuốc rồi hẳn là không ngại, nhưng mà, trong lòng hắn vẫn là rất sợ …
Thẩm Duệ sau khi đưa quần áo cho Thẩm An, chính mình cũng nhanh chóng mặc quần áo, không kịp cài hết nút áo, liền nắm tay Thẩm An mở cửa xông ra ngoài!
cha mẹ Thẩm Thẩm cùng với Thẩm Uyển đều ở tại lầu hai, khi hai người bọn họ lao xuống, vừa lúc thấy cha Thẩm và mẹ Thẩm đang khẩn trương chạy ra, còn có Thẩm Uyển khoác áo khoác, bên trong vẫn là áo ngủ vội vàng chạy ra.
Cha Thẩm và mẹ Thẩm vừa thấy Thẩm Duệ và Thẩm An, còn có Thẩm Uyển ba người đều không có việc gì, bình an, đều nhẹ nhàng thở ra, ngay sau đó liền nghi hoặc, trong không khí có gì đó rất không thoải mái, cảm giác cực kỳ nguy hiểm là xảy ra chuyện gì?
Mà Thẩm Uyển cũng mờ mịt nhìn nhìn cha Thẩm, lại quay đầu nhìn nhìn Thẩm Duệ, không hiểu hỏi, “Ca, có chuyện gì sao?”
Không khí thật không thoải mái, khí tức nguy hiểm làm người ta hít thở không nổi là sao?
Thẩm An vừa thấy cha Thẩm, mẹ Thẩm, còn có tỷ tỷ Thẩm Uyển đều tỉnh táo đứng trước mặt hắn, trong lòng an tâm.
Ba mẹ và tỷ tỷ không có việc gì là tốt rồi.
Thẩm Duệ vẻ mặt ngưng trọng bước đến trước cửa sổ lầu hai, mắt nhìn ngoài cửa sổ, lúc này đã là 6g sáng, bầu trời bên ngoài sáng ngời chói mắt, nhưng lại không phải ánh sáng mặt trời!
—— quái dị đáng sợ!
Thẩm Duệ không nói gì, chỉ lặng im trầm tư, vẻ mặt khó lường.
Trong lúc nhất thời, người một nhà đều lặng im, khí tức trong không khí càng ngày càng không thoải mái, còn có cảm giác nguy hiểm đang tới gần, đều làm sắc mặt cha Thẩm và Thẩm mụ mụ dần ngưng trọng, Thẩm Uyển cũng không thoải mái kéo chặt áo khoác.
“Hôm nay… Là ngày 21 tháng 12.”
Thẩm An mở miệng giữa bầu không khí trầm mặc khẩn trương, thanh âm thật bình tĩnh.
—— hắn cũng không biết hiện tại bản thân sẽ như thế nào?
Đã tự sát? Hay là vẫn còn sống sợ hãi chờ đợi mạt thế?
“Nói thật là tôi rất sợ hãi, những hình ảnh hiện lên trong đầu thật sự rất đáng sợ, bất quá, có lão đại và Chu đội, tôi còn sợ gì!” Dương Sở Thuần cười hắc hắc ngây ngô.
Thẩm An xoay người nhìn Dương Sở Thuần, cái tên không đứng đắn trước mắt này thật ra mới là chân chính lạc quan?
Thẩm An không khỏi cong mắt cười, “Tôi cũng nghĩ như vậy, có ca ca và mọi người, thật tốt.”
—— trong mạt thế, tôi không lẻ loi một mình.
Thật tốt.
“Oa a! Thẩm An đệ đệ, cậu cười lên thật sự là rất đáng yêu a!” Dương Sở Thuần kêu to.
Thẩm An cứng đờ, dừng một chút, đen mặt xoay người, dùng đáng yêu để hình dung hắn? Thu hồi lời lúc nãy, người này chính là tên ngu ngốc!
******
Lưu Khiết nhìn toà nhà 9 tầng trước mắt vừa được xây sửa lại cách đây không lâu.
Ba tháng trước, sau khi Thẩm An đệ đệ đến, Thẩm Duệ đã đem ký túc xá 7 tầng thiết kế và cải tạo lại thành 9 tầng, hơn nữa còn là mỗi người một căn phòng có 2 lớp cửa, một cửa gỗ một cửa thủy tinh, lúc ấy Dương Sở Thuần còn nói giỡn rằng đây là muốn làm ngục giam a. Hắn cũng không hiểu nổi, nhưng, cho tới bây giờ Thẩm Duệ cũng sẽ không vô duyên vô cớ làm việc gì đó, bọn họ cũng sẽ không phản đối.
Rồi sau đó đến khi Dương Sở Thuần nhìn thấy hình ảnh tương lai, cả đám bọn họ liền im lặng.
Nếu dựa theo hình ảnh tương lai Dương Sở Thuần nhìn thấy, sau khi thiên thạch va chạm địa cầu, nhân loại sẽ xuất hiện quái vật ăn thịt người, hơn nữa người bị cắn hay cào trúng cũng sẽ bị lây bệnh biến thành quái vật, như vậy toà nhà 9 tầng vô cùng cần thiết!
Hiện giờ, trải qua một tháng điều chỉnh, cuối cùng danh sách đã được xác định, hiện tại ở trong toà nhà 9 tầng này, có nhân viên căn cứ, cũng có người nhà nhân viên.
Người nhà nhân viên ở từ lầu 1 đến lầu 3, nhân viên ở từ lầu 4 trở lên.
Lưu Khiết và cha Thẩm từ từ đi lên, mỗi tầng lầu đều có thang máy và thang bộ, từ tối hôm qua, Thẩm Duệ cũng đã hạ lệnh an toàn, đóng toàn bộ cửa thủy tinh.
Vốn là cửa thủy tinh và mỗi người một gian phòng đã làm người nhà căn cứ buồn bực và hoài nghi, nhưng những người buồn bực và hoài nghi đó cùng với thân nhân bọn họ đều bị trục trục xuất rời đi. Có đi thành phố B, có đi nhậm chức chỗ khác.
Hiện tại ở trong này, cũng chỉ có 20 nhân viên bộ tác chiến và người thân của bọn họ, bộ hậu cần chỉ có hắn và Ngũ Lang cùng với Hứa bá bá bên nhà ăn và cha mẹ Bạch Cảnh Khanh, Thẩm bá bá và Thẩm bá mẫu, ba ba của Trương Vô Kỵ là Trương Tùng Khê, bộ nghiên cứu sinh vật thì có Ngải Hiểu Trân, Phương Nhất, Trịnh Nguyên, Hứa Hạ, bốn huynh đệ họ Lý hàng năm đi theo Từ Trường Thiên.
Cho nên, trên thực tế mỗi tầng lầu đều không có ở hết, mà tối hôm qua, Thẩm Duệ bắt bọn hắn phải ở đầy mỗi một tầng lầu.