Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật

Chương 28 : Mạt thế trăm thái (2)

Ngày đăng: 07:51 19/04/20


Kiếp trước Thẩm An đã từng thấy qua một lần, sau khi mạt thế đến, ráng chiều là màu xanh tím, cho nên Thẩm An bình thản nhìn không có gì lạ mắt, liền quay đầu tìm kiếm ba mẹ nhà mình.



Thẩm An thấy một sợi dây đỏ thẫm căng thành một cái vòng tròn vòng, trong vòng tròn là một mảnh đất trống lớn. Giữa mảnh đất trống, người thuộc bộ hậu cần của Lưu Khiết đang vội vàng đốt lửa trại, chuẩn bị nồi và lương thực. Sau xe bọn họ, lều trại đã chuẩn bị cực kỳ chỉnh tề.



Chu Vũ đang nghiên cứu một tấm bản đồ trải rộng trên bàn xếp, bên cạnh còn có hai người thuộc bộ tác chiến, những người còn lại thuộc bộ tác chiến đang rèn luyện, chị Thẩm Uyển và Ngải Hiểu Trân cũng đang trong số đó.



Còn Từ Trường Thiên mang theo bốn anh em họ Lý kiểm tra chiếc xe.



Tầm mắt Thẩm An chuyển một vòng, rốt cục tìm được mẹ mình đang cùng vài dì lớn tuổi chuẩn bị đồ ăn, nhóm đại thúc đang chuẩn bị lều trại. Còn có ba đang vừa thanh lý rác thải vừa nói chuyện với một người bên ngoài vòng dây đỏ, bên cạnh là Dương Sở Thuần và Ngải Hiểu Sơ.



Nam nhân kia không mặc đồng phục đoàn đội, chắc là người xa lạ.



Mà ở phía sau nam nhân kia còn có hai nam hai nữ.



Thẩm An nhìn thoáng qua, an tâm, Dương Sở Thuần có dị năng không khí và Ngải Hiểu Sơ có dị năng gió thân, khẳng định ba sẽ không gặp phiền phức.



Vì thế, Thẩm An quay đầu nói với Thẩm Duệ, Anh, em đi tìm mẹ.”



Thẩm Duệ cười vỗ vỗ đầu Thẩm An, “Ừ.” Dừng một chút, Thẩm Duệ kề sát vào Thẩm An, hạ giọng nói, “Yên tâm, lát nữa Anh hai sẽ đi ‘Cứu’ em!”



Thẩm An vừa nghe, ánh mắt cong lên, xem như nhẹ nhàng thở ra, mẹ mà cằn nhằn thì không phải ai cũng có thể chịu đựng được giống ba.



Thẩm Duệ nhìn Thẩm An vui vẻ, khóe miệng cười càng sâu, nhìn theo Thẩm An chạy về phía mẹ, lại nhìn mẹ giận đứng lên, hai tay chống nạnh bắt đầu giáo huấn Thẩm An, nước miếng bay tứ tung, Thẩm Duệ không khỏi cười nhẹ một tiếng, nhưng vẫn xoay người tránh ra, dù thế nào, An An cũng phải tiếp thu giáo huấn, mỗi lần đều muốn làm anh hùng xung phong đầu tiên thì tuyệt đối cần phải giáo huấn thật mạnh!



Vì thế, Thẩm Duệ xoay người đi về phía Chu Vũ, mà đối với mấy người bên ngoài sợi dây đỏ đang nói chuyện với ba mình, Thẩm Duệ không thèm để ý.



Trên thực tế, không chỉ Thẩm Duệ, những người khác cũng không.



Mà lúc này, cha Thẩm bị mấy người xa lạ kia tươi cười đón chào cũng đang ảo não bất đắc dĩ! Hắn không nên bởi vì con trai lớn nói một câu, “Ngài trước kia làm chính ủy, làm chính ủy, loại chuyện này rất quen thuộc, cho nên về sau giao tiếp với người ngoài đều làm phiền ngài …” Liền thí điên thí điên đáp ứng.


“Rất tốt.” cha Thẩm cười cười, đưa ra một khẩu súng lục và một hòm đạn. ”Cầm đi.”



Lý Chấn Đông tiếp nhận, nói một câu, “Cám ơn.” Liền muốn đem mì ăn liền và ngọc bội trong tay đưa qua, nhưng cha Thẩm lại đẩy trở về.



“Đây là Thẩm đại nhân của chúng ta đưa.” cha Thẩm mỉm cười nói, liền nhìn về phía những người khác, “Rồi, có cái gì đổi, liền đem lại đây đi.”



Lý Chấn Đông ngẩn người, nhìn về phía Thẩm Duệ cách đó không xa, trầm mặc một hồi lâu, xoay người muốn đi, lại không ngờ bị những người khác ngăn lại, “Anh Lý! Anh quen người bên trong đúng không? Anh cùng bọn họ nói một câu, mang theo chúng ta đi! Chúng ta có dị năng, cũng sẽ đánh quái vật, chúng ta sẽ không chiếm tiện nghi của họ!”



Một nữ nhân trong đó còn khóc nói rằng, “Anh Lý! Anh là quân nhân! Anh không thể cứ như vậy a!”



Lý Chấn Đông biến sắc. Cha Thẩm lại nở nụ cười. Mà trên mặt Dương Sở Thuần và Ngải Hiểu Sơ cũng xuất hiện một tia khó chịu.



Quân nhân? Đã từng là quân nhân lại bởi vì đủ loại nguyên nhân mà bị ném khỏi quân đội, đối với bọn hắn cái xưng hô quân nhân cái này là vinh quang còn với bọn họ lại là sỉ nhục!



Lý Chấn Đông nhìn nữ nhân xinh đẹp kia, trầm mặc một hồi lâu, mới ra tiếng, “Tôi nói rồi, tôi sẽ bảo hộ mấy người rời đi, bọn họ không phải quân nhân, bọn họ không nguyện ý thu lưu chúng ta, tôi cũng không có cách nào.”



Nữ nhân xinh đẹp kia đang định mở miệng, Lý Chấn Đông vẫn lạnh lùng ngắt lời, “Nếu mấy người muốn đối phương thu lưu, thì tự mình đi nói! Tôi phải đi!”



Lý Chấn Đông dứt lời, liền nhanh chóng nắm chặt súng lục rời khỏi!



Nữ nhân xinh đẹp kia tức giận giậm chân, nhưng hai nam nhân còn lại liếc nhau, liền tiến lên thương lượng với cha Thẩm.



“Vị này, chúng ta có ba bao mì ăn liền, tuy rằng không có ngọc bội, nhưng có một cái đồng hồ Thụy Sĩ, ngài xem, có thể đổi cho chúng ta một khẩu súng không?” Trong hai nam nhân, một người tuổi còn trẻ thực hòa khí mang theo một tia lấy lòng hỏi.



Một nam nhân khác dáng người khỏe mạnh, thanh âm thực hùng hậu, cứng rắn nói, “Chỗ này của tôi cũng chỉ có một cái điện thoại di động và bốn bao khoai tây, nếu không thể đổi lấy khẩu súng, mã tấu cũng được!”



Cha Thẩm cười nói, “Được, hai người chờ, tôi kêu người hỏi một chút! Tiểu Dương Tử, đến hỏi tiểu Khiết, di động, khoai tây, đồng hồ Thụy Sĩ đổi được hay không?”



Dương Sở Thuần vừa nghe, lập tức cười hì hì đáp, “Dạ! Con đi hỏi liền!”