Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật

Chương 29 : Mạt thế trăm thái (3)

Ngày đăng: 07:51 19/04/20


“Không cần, tôi đến rồi.” Đột nhiên xoát một tiếng, Lưu Khiết xuất hiện phía sau Dương Sở Thuần. Dương Sở Thuần hoảng sợ, “Anh Lưu! Ngài rất xuất quỷ nhập thần!”



Lưu Khiết đẩy kính mắt, nhẹ nhàng bâng quơ mở miệng, “Vừa mới khai phá kỹ năng mới —— không gian thuấn di (dịch chuyển không gian), ngại quá, dọa đến cậu, cháu trai của tôi không bị sao chứ?” Lưu Khiết nói xong, quét mắt liếc bụng Dương Sở Thuần.



Dương Sở Thuần ngây ngô cười, sờ sờ đầu.



Lưu Khiết nhìn cha Thẩm, cung kính nói, “Bá phụ, Thẩm đại nhân nói có thể đổi đồ vật, không lấy di động, khoai tây và cùng đồng hồ Thụy Sĩ, ngọc bội thì có thể suy xét. Loại chuyện này về sau chính ngài quyết định, sau này Ngũ Lang sẽ đi theo ngài, đồ vật khan hiếm cậu ấy sẽ nói với ngài.”



Cha Thẩm cười ha ha gật đầu, “Vậy là tốt rồi. Cũng không cần Tiểu Dương Tử chạy tới chạy lui. Tốt, Tiểu Dương Tử, chỗ này của tôi có Ngải Hiểu Sơ và Ngũ Lang, cậu về nghỉ ngơi đi. Cũng đừng mệt cháu trai của tôi…” cha Thẩm cuối cùng trêu ghẹo nói.



Dương Sở Thuần cứng đờ, nha nha… Hắn chỉ nói giỡn một câu sao ai cũng chọc hắn vậy?



Lưu Khiết nói xong, đang định rời khỏi, đột nhiên nam nhân khỏe mạnh phía sau hô, “Cậu là Lưu Khiết! Cậu là Lưu Khiết đúng hay không?!”



Lưu Khiết ánh mắt nhíu lại, ai dám can đảm gọi hắn là Lưu Khiết?!



Lưu Khiết lạnh lùng xoay người, nhìn nam nhân khỏe mạnh đang kích động trước mắt, hử? Nhìn quen quen?



“Anh là ai?” Lưu Khiết nheo mắt hỏi.



“Tôi là Đại Tráng a! Mã Đại Tráng a! Cậu quên rồi sao? Trung học Thượng Dương khóa 705!!” nam nhân khỏe mạnh, cũng chính là Mã Đại Tráng kích động không thôi.



Lưu Khiết ngẩn người, Mã Đại Tráng? Hình như có người này…



Ngải Hiểu Sơ khuỷu tay đẩy đẩy Dương Sở Thuần đang vuốt cằm vẻ mặt hưng phấn, “Ai! Tiểu Dương Tử sao cậu kích động vậy!”



“Sao không!! Đây là lần đầu tiên có người nhảy ra nhận người quen với Lưu đại nhân! Mấy năm nay, ngoại trừ việc của căn cứ và nhiệm vụ, Lưu đại nhân sẽ không tiếp xúc với người ngoài, hiện tại nhảy ra một tên Mã Đại Tráng! Hắc! Đây chính là lần đầu tiên a!!” Dương Sở Thuần hưng phấn kích động không thôi.


Bên ngoài dây đỏ, hai nữ nhân xinh đẹp, còn có các nam nhân ngồi chồm hổm trên mặt đất yên lặng ăn lương khô, đều thỉnh thoảng nhìn lửa trại bên trong vòng dây.



Mã Đại Tráng cắn vài ngụm mì ăn liền, ngửi ngửi mùi đồ ăn trong không khí, nuốt nuốt nước miếng.



Ừng ực … Thật là thơm a.



Đáng tiếc, Lưu Khiết còn ghi hận sự tình trước kia. Thật sự là nam nhân keo kiệt! Mã Đại Tráng bĩu môi, lại thở dài, mẹ nó vận khí hắn thật không tốt, lại bị nhốt tại cái chỗ này!



Lý Chấn Đông bên kia sờ sờ súng trong tay, đôi mắt âm trầm nhìn bên trong vòng dây. Lúc trước hắn thua dưới tay Thẩm Duệ, sau khi Thẩm Duệ rời bộ đội, hắn từng bước một thăng tiến, không ngờ, hiện giờ cũng là Thẩm Duệ cho hắn một khẩu súng! Chỉ là, hình như Thẩm Duệ đã sớm biết thiên thạch sẽ đến, sau đó làm tốt chuẩn bị trước …



Lý Chấn Đông âm trầm nghĩ, có lẽ, sau khi hắn tìm được quân đội hẳn là phải báo cáo chuyện Thẩm Duệ đầu tiên …



Một nam nhân trẻ tuổi khác mồm to cắn bánh mì khô cằn, còn giống như có chút vị mốc. Nhưng mặc kệ, nam nhân trẻ tuổi sờ sờ súng bên hông, có thứ này, hắn còn sợ tìm không thấy thức ăn? Nam nhân trẻ tuổi lại có chút hâm mộ nhìn cảnh tượng náo nhiệt bên trong vòng dây. Haizz, thật tốt a, người ta được ăn thức ăn nóng hầm hập. Tam thiếu gia Cao gia, Cao Phỉ hắn cũng có lúc phải hâm mộ người khác sao?



—— đây là ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây sao?



Cao Phỉ đứng dậy, duỗi duỗi người, lại thầm hít một hơi hương thức ăn trong không khí thổi qua, toát ra vẻ mặt say mê, liền lưu loát xoay người tìm chỗ bằng phẳng nằm xuống, hai tay gối đầu, mắt nhìn bầu trời đêm phát ra màu xanh đen quỷ dị, liền nhắm hai mắt lại.



Mà hai nữ nhân xinh đẹp kia, từng người ngồi ở một bên, vẫn cứ trông mong nhìn thế giới bên trong vòng dây …



*******



Bên trong xe Hummer —— hắc mã số 1 (ghi chú: tên Dương Sở Thuần đặt), Chu Vũ, Từ Trường Thiên, Lưu Khiết, Thẩm Duệ, cha Thẩm, ngồi ở băng ghế phía sau, Thẩm An ngồi ghế phó lái, Dương Sở Thuần ngồi ở ghế lái, vừa sờ sờ tay lái, vừa cùng Thẩm An nói chuyện khe khẽ.



Thẩm An nghe Dương Sở Thuần nói một ít bát quái về Ngải Hiểu Sơ, đang nghe tới điểm hứng thú, giọng của Thẩm Duệ liền vang lên.



“Như vậy, hiện tại họp.”