Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật

Chương 35 : Người mới nhập đoàn (3)

Ngày đăng: 07:51 19/04/20


Cao Phỉ dựa vào thành xe Xanh Nhạt, đám Ngải Hiểu Sơ vừa đánh hắn một trận. Không đánh mặt mà chọn một ít chỗ nhìn không thấy lại đặc biệt đau xuống tay, đáng ghét, đánh hội đồng! Hừ! Nếu một đối một, hắn tuy rằng không hoàn toàn là đối thủ của những người này, nhưng không đến mức không đánh trả được gì!



Cao Phỉ biết, nguyên nhân vì sao những người này đánh hắn, là bởi vì quá đột nhiên đi? Đột nhiên liền thông báo với Thẩm Uyển.



Trước mạt thế hắn thật sự liếc mắt một cái liền nhìn trúng Thẩm Uyển, tại đây trong những người này hắn liếc mắt một cái liền phát hiện Thẩm Uyển, khi đó hắn thật sự rất cao hứng. Nhưng hắn không từng cùng Thẩm Uyển chân chính ở chung, hắn không biết nếu mình tiến lên, Thẩm Uyển sẽ thấy mình như thế nào? Thẩm Uyển có thể cho là mình chính là cái loại rất sợ chết hay không, sau đó không tiếc quỳ rạp dưới váy nữ nhân cầu sinh tồn giống tiểu bạch kiểm?



Nếu thật sự là như vậy, hắn thà rằng rời xa!



Bất quá như bây giờ, chỉ sợ Uyển Uyển cũng tức chết rồi đi?



—— nhưng mà hắn thật là rất thích rất thích Uyển Uyển…



Cao Phỉ vẻ mặt si mê hồi tưởng ——



Khi thấy đám người Thẩm Duệ thu hồi lều trại, động tác có chút loạn, vẻ mặt khẩn trương và áp lực ngưng trọng, hắn lập tức nắm chặt súng trong tay, ngay sau đó hắn liền thấy được mấy con chuột đang lủi tới!



Hắn trừng lớn mắt, cái thứ dữ tợn toàn thân không lông, đỏ rực, trong mắt tất cả đều là xám trắng ghê tởm là con chuột sao?!



Chết tiệt! Cả chuột cũng biến thành quái vật!



Hắn còn chưa từ khiếp sợ và ghê tởm lấy lại tinh thần, chỉ thấy mấy người trong đó nhanh chóng chạy ra, phân công chặn lại, dùng súng bắn.



Sau đó, Uyển Uyển đi ra!



Uyển Uyển mặc một bộ quần áo đen bó sát thân hoàn mỹ, vung tay một cái cầu lửa liền phóng ra! Hắn ngơ ngác nhìn Uyển Uyển, mái tóc xinh đẹp buộc sau ót, khuôn mặt rõ ràng trải qua hoá trang, dấu đi chói lọi trong ngày thường, nhưng đôi mắt đen bồ đào dường như tinh lượng không cách nào che dấu được …



Uyển uyển… Thật đẹp a.



Cao Phỉ chùi chùi nước miếng, lập tức liền quyết định!



Không sợ sẽ bị hiểu lầm thành tiểu bạch kiểm không biết xấu hổ! Hắn cũng muốn bò lên Uyển Uyển!



Uyển Uyển là của hắn! Phải!



Mà sau khi nhìn thấy Thẩm Duệ giết Lý Chấn Đông, Cao Phỉ càng thêm kiên định quyết tâm!




Thẩm Uyển xem xét bốn phía, thấy không người, mới nghĩa chính ngôn từ nghiêm túc tỏ thái độ, “Em và Cao Phỉ một chút quan hệ cũng không có!!”



Thẩm Duệ gật đầu, “Anh tin.”



Thẩm Uyển nhẹ nhàng thở ra, lại căm giận nói, “Mẹ nó, chưa thấy qua da mặt dày như vậy! Trước mạt thế em đã nói với hắn, em đối với hắn một chút cảm giác cũng không có! Hắn còn sống chết quấn không tha! Lúc này lại bò lên đến! Anh! Đến thành phố kế tiếp anh nhanh chóng đuổi hắn đi đi!”



Thẩm Duệ mỉm cười, “Yên tâm đi, em không nguyện ý, ai cũng không thể đụng đến em.”



Thẩm An ở một bên nghiêm túc nói, “Chị, em cảm thấy tên Cao Phỉ đó cũng thật lợi hại, hắn dám trong bộ đàm thổ lộ với chị, hắn cũng không chỉ có là da mặt dày, nói không chừng hắn là thật tâm …”



Thẩm Duệ nghe xong, nhướng mày, chưa bao giờ nghĩ qua như thế, bất quá cẩn thận nghĩ lại, nếu Cao Phỉ thật sự là muốn thông qua đánh chủ ý lên Thẩm Uyển để nịnh bợ bọn họ, lặng yên tiến hành, không động thanh sắc theo đuổi dụ dỗ không là càng tốt sao? Hiện tại Cao Phỉ tỏ rõ như vậy, nói không chừng là thật tâm muốn theo đuổi Thẩm Uyển …



“Hừ! Kệ hắn thật tâm giả ý! Tốt nhất hắn không cần xuất hiện trước mặt lão nương, nếu không ——”



“Bốp!” Một cái đập thật mạnh vào đầu Thẩm Uyển, mẹ Thẩm ngoài cười nhưng trong không cười chống nạnh đứng phía sau Thẩm Uyển, “Con vừa mới nói cái gì? Lão nương?! Nói cho con bao nhiêu lần rồi! A! Con gái thì phải nhã nhặn!” mẹ Thẩm vừa nói vừa nắm lỗ tai Thẩm Uyển, “Đi! Lão nương hiện tại phải rửa miệng cho con!”



Thẩm An rụt lui, nhìn mẹ Thẩm vừa nắm lỗ tai Thẩm Uyển, vừa lảm nhảm đi đến xe Phấn Hồng, trong lòng lặng lẽ đồng tình Thẩm Uyển một phen.



—— mẹ quả nhiên là lợi hại nhất …



“Đi thôi, trở về xe đi.” Thẩm Duệ lôi kéo Thẩm An, đi về Hummer số 1.



“Anh, đường phía trước sửa xong rồi?”



“Ừ, lão Từ và anh em Lý gia tốc độ rất nhanh, còn có dị năng, tiến lên hẳn là không có vấn đề.” Thẩm Duệ nhìn phía trước, Từ Trường Thiên giơ ngón tay cái với hắn.



“Đi thôi, chúng ta đi đầu.” Thẩm Duệ lôi kéo Thẩm An bước nhanh hơn.



“Anh, phía trước là thành phố?”



“Là một cái thị trấn nhỏ, chúng ta sẽ thu thập vật tư ở thị trấn đó.” Thẩm Duệ vừa nói vừa khởi động xe.



Thẩm An nhìn đường phía trước, đường này là dã lộ, vốn cũng chỉ có đội xe bọn họ xe, nhưng nếu tiến vào thị trấn nhỏ liền không giống … Chỉ sợ bọn họ sẽ gặp một số người, đến lúc đó sẽ như thế nào?