Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Hoạch Tân Sinh
Chương 39 : Tiến triển
Ngày đăng: 19:32 18/04/20
Thời điểm này của kiếp trước, người thường rất nhiều. Cũng không có đám người của Gia Luân Hủ ở đây, mà trong những thuộc hạ hiện tại của Lôi Sư, cái thời điểm kia, có rất nhiều người đều ở tại thánh đường ngẫu nhiên gặp được sau đó gia nhập, mà không phải giống như hiện tại, bọn họ đã sớm là người trong đội của Lôi Sư.
Trong trí nhớ, có một vài nội dung trùng khít, có một vài nội dung thay đổi, những thay đổi này, làm cho Toàn Hiểu Vũ hoảng hốt, dần dần thanh tỉnh.
“Không ai đứng ra sao? Cho nên, đơn đả độc đấu là tuyệt đối không được! Chúng ta cần chính là tin tưởng và nương tựa vào nhau. Bởi vậy tôi hy vọng, mọi người có thể cùng nhau đánh trận chiến này, gia nhập vào đội ngũ của chúng tôi, cũng có người trong lòng không phục, hỏi, vì cái gì phải gia nhập vào đội ngũ của chúng tôi, phục tùng quy tắc của chúng tôi? Tôi biết, rất nhiều người, trong lòng đều nghĩ như vậy?”
Lôi Sư hỏi lại một câu, sau đó tự hỏi tự trả lời: “Có lẽ tất cả mọi người đều phát hiện, sau mạt thế, có một bộ phận người có được dị năng. Tôi cho rằng, dị năng giả, chính là người đảm nhiệm sứ mệnh phục hưng trọng đại nhân loại! Số lượng dị năng giả và năng lực, quyết định thực lực của đoàn đội. Tôi trước giới thiệu một chút Lôi gia tiểu đội của chúng tôi đi. Có lẽ, ở đây có một vài người đối với chúng tôi đã có chút hiểu biết.”
Xem ra nói nửa ngày, trọng điểm là đây a. Tiêu Tử Nhiên và Sở Thiên liếc nhìn nhau.
Sở Thiên tiếp cận Tiêu Tử Nhiên, sau đó thấp giọng nói: “Nhìn người ta, học hỏi nhiều một chút.”
Tiêu Tử Nhiên cực kỳ khinh thường: “Loại chuyện dối trá như vậy phải do cậu làm mới đúng.”
Sở Thiên từ chối cho ý kiến nhún vai. Sau đó suy nghĩ một chút, đi tới một góc sáng sủa, đem Toàn Hiểu Vũ kéo trở về.
Đúng nghĩa là kéo về. Chính là bất chấp tất cả, trực tiếp kéo người về.
Toàn Hiểu Vũ vẻ mặt không hiểu, tuy rằng lấy năng lực hiện tại của cậu muốn quật Sở Thiên rất dễ dàng, nhưng cậu không làm như vậy. Cứ để Sở Thiên kéo tới phía sau Tiêu Tử Nhiên đứng ở đó. Sau đó ——-
Sau đó Sở Thiên liền công khai như vậy! Công khai từ phía sau ôm lấy cổ cậu, đem sức nặng thân thể dựa trên người cậu!
“Anh —–” Hai gò má Toàn Hiểu Vũ nóng cháy.
“Người kia nói nhảm nhiều lắm, tôi cũng đứng đến mỏi muốn chết, cho tôi mượn dựa một hồi.” Sở Thiên không chút lưu tâm nói.
Toàn Hiểu Vũ nhất thời câm nín, lại không dám lộn xộn, toàn thân cứng còng. Trong lòng Sở Thiên hơi bất mãn, đây là loại phản ứng gì? Cứ như thấy quỷ vậy. Trong lòng mất hứng, đem cằm tựa trên vai Toàn Hiểu Vũ, miệng thì ở bên tai người ta nói: “Tôi muốn thu hồi lời nói ngày hôm qua.”
“Tôi cũng vậy, tôi cũng muốn.”
Lúc này những người nói cơ bản đều là người thường. Trong nhóm tổ hợp cư dân cũng có mấy dị năng giả, bọn họ hai mắt nhìn nhau, có hơi lưỡng lự.
Tiêu Tử Nhiên cười lạnh liên tục, hai tay vẫn khoanh trước ngực thả xuống, hai tay “ba ba ba” dùng sức vỗ tay: “Lôi đội trưởng nói thật hay! Vài vị dị năng giả biểu diễn cũng thực sự rất đặc sắc! Sau mạt thế, tôi đã rất lâu không được xem một màn trình diễn xuất sắc như vậy, cảm ơn các vị.”
Tiếp theo, đề tài câu chuyện lại chuyển: “Thế nhưng, cái mà các người nói có liên quan gì đến chúng tôi? Dù sao tôi nghe cũng không hiểu. Cho nên tôi nghĩ nửa ngày, cuối cùng cũng chỉ hiểu rõ một chuyện, chính là —— đâu có liên quan gì đến tôi a?” Hắn còn làm một vẻ mặt mờ mịt khó hiểu.
“Cậu —–” Lúc này đây, Lôi Sư thật sự tức giận. Người này ngay cả chút mặt mũi cũng không cho! Sau mạt thế từ khi hắn có được lôi hệ dị năng đến nay, cũng chưa từng gặp qua người nào dám không cho hắn mặt mũi.
Tiêu Tử Nhiên chìa tay ra, làm một động tác ngừng, đánh gãy lời Lôi Sư muốn nói: “Lôi đội trưởng, anh xem, nhiều người muốn tham gia như vậy, tha thiết hy vọng ngài để ý đến bọn họ kìa! Chúng tôi cũng đã mệt lắm rồi, muốn đi chuẩn bị chút thức ăn. Nếu không Lôi đội trưởng đến chỗ chúng tôi ăn chút gì đó?”
Tiêu Tử Nhiên lách mình ra hiệu mời.
Sở Thiên tiếp lời: “Lôi đội trưởng có thể là đang khát đi, chúng ta đi lấy hai bình nước tới đi.” Đây là châm chọc Lôi Sư nói nhiều. Nói xong thì nâng nâng cằm, ý bảo Bạch Minh Hi đem nước tới.
Bạch Minh Hi và Sở Thiên ăn ý không gì sánh kịp, trong nháy mắt liền từ trong ba lô lấy ra hai bình nước, nhiệt tình chạy tới.
“Đừng!” Tiêu Tử Nhiên đưa tay ra cản, đẩy Bạch Minh Hi qua một bên: “Nước của cậu có sạch không hả? Lôi đội trưởng có thủy hệ dị năng giả làm sạch nước, để ý chút này của cậu sao? Mau đem đi!” Tiêu Tử Nhiên đuổi Bạch Minh Hi giống như đuổi ruồi bọ vậy.
“Ha!” Bạch Minh Hi vẻ mặt vô tội, quả nhiên lại cầm nước chạy về, thực ra, trong lòng đã sớm nhạc khai liễu hoa*. (Rất vui mừng.)
“Các người được lắm!” Lôi Sư cực kỳ tức giận, oán hận vung tay, mang theo người xoay người rời đi. Lôi Sư vừa đi, những người tỏ vẻ muốn gia nhập lập tức tiến tới vây quanh hắn.
Tiêu Tử Nhiên mặt dày phất phất tay: “Đi thông thả a, Lôi đội trưởng!”