Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích
Chương 184 : Phần mới, thông báo đến từ quân đội!
Ngày đăng: 10:23 18/04/20
Trải qua lần khảo thí này, tổ công kiên lần nữa trở thành địa phương mà hết thảy người thức tỉnh đều hướng tới, căn cứ dấy lên một luồng nhiệt huyết tu luyện, đây là điều Sở Chích Thiên không ngờ đến, phải biết rằng anh kêu Tiêu Tử Lăng ra mặt khảo thí, chỉ là vì có thể có cớ hoàn toàn thu những người khảo thí, hình tượng đối ngoại của Tiêu Tử Lăng là mềm lòng, ở trong tay cậu có thể thông qua toàn bộ, đây là điều có thể giải thích thông.
Cho nên nhờ quyết định trong lúc vô tình này của Sở Chích Thiên, đã khiến cho thực lực của căn cứ lần nữa nhanh chóng tăng trưởng, lập được cơ sở vững chắc cường đại nhất cho căn cứ Lăng Thiên tương lai.
Không bao lâu sau, năm người khảo thí toàn bộ nhận được điều lệnh thông tri, điều này làm cho hết thảy người thức tỉnh oanh động, tất cả mọi người đều qua chúc mừng bọn họ, đội viên vốn bị đánh rớt nhao nhao qua hỏi thăm đến tột cùng là chuyện gì? Dù sao lúc đó năm người này đều nói bản thân quá yếu, là không thông qua được.
Năm người biết điều này khẳng định là do thiếu niên hòa khí hồn nhiên kia giúp bọn họ, nói lời hay cho bọn họ khi bình phán kết quả, lần này bọn họ rốt cục hiểu rõ vận may mà Đới phó đội trưởng nói đến tột cùng là gì. Nhìn những ánh mắt hâm mộ kia, bọn họ cười nói: “Vận khí cũng là một loại thực lực!”
Vì vậy, tất cả mọi người hy vọng lần sau mình cũng có vận may như những người này, gặp được khảo thí của phó tổ trưởng thực lực cường đại lại có lòng tốt kia.
Năm người chỉnh lý xong đồ đạc của mình đi tới tổ công kiên, đứng ở cửa nghênh đón bọn họ không phải là phó tổ trưởng đáng yêu hồn nhiên kia nữa, mà là một thanh niên có chút u ám, hắn thấy bọn họ đến, lạnh lùng liếc bọn họ một cái, sự khinh thị không chút nào che giấu khiến cho trong lòng bọn họ ẩn ẩn không cam lòng.
Hắn hừ lạnh một tiếng nói: “Tuy rằng mấy người may mắn tiến vào tổ công kiên chúng tôi, bất quá không có nghĩa là tuyệt không sơ sót, tôi là Ngô Khánh Vân, về sau mấy người có thể xưng hô tôi là số bốn, hiện tại theo tôi cùng đi gặp đội trưởng.”
Lời nói của Ngô Khánh Vân khiến cho trong lòng năm người mãnh liệt cả kinh. Đây chính là song sát trong truyền thuyết a, quả nhiên không dễ chọc, thoạt nhìn chuyện bọn họ có thể tiến vào tổ công kiên, thập phần khiến cho vị số bốn này bất mãn, năm người có chút lo lắng, có thể bởi vậy mà ảnh hưởng uy tín của Tiêu phó tổ trưởng đã nói lời hay cho bọn họ hay không?
Địa điểm Sở Chích Thiên làm việc ở lầu ba. Đi vào chính là một huyền quan, Ngô Khánh Vân dẫn bọn họ đến nơi đây rồi không tiến vào, tiếp theo dẫn bọn họ đi vào chính là một thanh niên cười rất rực rỡ, anh ta cười ha ha nói: “Tôi kêu Lục Vân Đào, về sau các cậu kêu tôi số 3 là được.”
Bất quá còn phải cảnh giác có phải bọn họ chuẩn bị muốn một lưới bắt hết hay không, bất quá nhiều căn cứ như vậy, nếu muốn ăn sạch, chỉ dựa vào thực lực của quân đội. . . Chỉ sợ cũng là lưỡng bại câu thương, những đại lão của quân đội hạ không được quyết tâm này, trừ phi trước đó đã liên hợp được phần lớn căn cứ. Ừm, điều này không thể không phòng.
Tuy rằng Trần Cảnh Văn khinh thường cách làm của quân đội, thế nhưng lại không thể không coi trọng hơn đối với tin tức này, căn cứ Lăng Thiên mới sinh còn quá yếu ớt, chịu không nổi một chút mưa gió, vì vậy căn cứ Lăng Thiên còn chưa thể làm chim đầu đàn, nhất định phải dung nhập những căn cứ bình dân, liên minh với căn cứ khác cùng nhau trông coi, bằng không rất có thể nơi bị ăn tươi đầu tiên chính là căn cứ Lăng Thiên.
Trần Cảnh Văn tính toán một chút, phát hiện bọn anh nhất định phải tham gia hoạt động này. Vì vậy anh cầm lấy bộ radio mini kia trực tiếp chạy tới chỗ Sở Chích Thiên, đương nhiên anh không quên kêu Chân Nhất Long thông tri Đổng Hạo Triết cùng chạy qua.
Rất nhanh, Trần Cảnh Văn đã chạy tới chỗ Sở Chích Thiên, chỉ chốc lát sau Đổng Hạo Triết cũng chạy tới.
Tiêu Tử Lăng vẫn làm công tác pha trà của cậu, mỗi khi tam đại đầu sỏ đến chỗ Sở Chích Thiên thương nghị đại sự, chuyện này cậu đều trốn không thoát, có đôi khi cậu rất hy vọng lão đại nhà mình sẽ chạy đến địa bàn của Trần hồ ly hiệp thương, như vậy có thể ăn của Trần hồ ly lấy của Trần hồ ly rồi. Được rồi, Tiểu Lăng đồng hài của chúng ta yêu thương những lá trà trân quý kia, trong không gian của lão đại nhà mình cũng chỉ có mấy bao. . . Lá trà ngon đỉnh cấp đó.
Sở Chích Thiên nghe thấy tin tức Trần Cảnh Văn mang đến, thắt chặt đầu mi nói: “Nói như vậy chúng ta nhất định phải đi? Đáng tiếc căn cứ mới vừa bắt đầu vận chuyển, xem ra bọn họ không muốn cho chúng ta quá nhiều thời gian.”
Đổng Hạo Triết gật đầu nói: “Chúng ta tiến vào nơi đây xây dựng căn cứ, phỏng đoán bên kia đã có tin tức rồi.” Mắt quá nhiều, khó lòng phòng bị, tuy rằng Trần Cảnh Văn đã âm thầm giải quyết mấy tên, đáng tiếc vẫn có một số người ẩn tàng quá sâu.
“Không sao, tôi vốn không muốn ẩn tàng hết thảy việc này. Căn cứ tôi phải xây quang minh chính đại.” Sở Chích Thiên không hề sợ hãi nói, anh thành lập căn cứ lớn như vậy đương nhiên là vì muốn cung cấp một điều kiện sinh tồn tốt cho người sống sót ở mạt thế, người biết đến càng nhiều, tới nơi này tìm kiếm che chở cũng sẽ càng nhiều, Sở Chích Thiên không cho rằng có gì không tốt.