Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 185 : Ngụy trang? Bạn gái thân mật?

Ngày đăng: 10:23 18/04/20


“Ừm, radio quân đội thông tri là cuối tháng tư hy vọng các thủ lĩnh căn cứ đến căn cứ Kinh Đảo tụ họp, phân chia khu vực phụ trách của mỗi người.” Trần Cảnh Văn nói ra thời gian tụ họp.



“Như vậy đi, một mình tôi đi, hai người các cậu lưu lại tiếp tục xây dựng căn cứ.” Sở Chích Thiên nghĩ nghĩ liền an bài như vậy.



“Sợ rằng không được, phỏng đoán Hạo Triết cũng phải đi, bởi vì còn có thi đấu lôi đài chiến lực, việc thi đấu lôi đài này chỉ sợ quan hệ đến độ lớn nhỏ của địa bàn được phân chia.” Làm sức chiến đấu thứ hai của căn cứ (Đổng Hạo Triết đã chính thức tiến vào cấp bốn), đương nhiên Đổng Hạo Triết không có khả năng ở lại đây, nhất định phải đi qua lực áp quần hùng, lấy được phạm vi thế lực lớn nhất thuộc về bọn anh.



“Nếu như vậy, căn cứ phải dựa vào Cảnh Văn cậu một mình phụ trách rồi.” Giữa trán Đổng Hạo Triết có chút vẻ lo lắng.



“Ừ, bên căn cứ các cậu không cần lo lắng, tớ lo lắng trái lại là các cậu dẫn người qua quá ít, hơn nữa tiến vào trong đó, sợ rằng còn phải mang thêm hai trói buộc.” Vẻ mặt Trần Cảnh Văn không vui nói. Đối với nội dung trong thông báo, anh thống hận nhất chính là điểm này, rõ ràng là dùng để ràng buộc tay chân của các thế lực khắp nơi, tăng gánh vác cho bọn anh mà.



“Nga? Bọn họ còn có yêu cầu gì khác?” Sở Chích Thiên hiếu kỳ xem xét liếc Trần Cảnh Văn một cái, không biết còn có chuyện gì sẽ khiến cho sắc mặt của Trần Cảnh Văn tự xưng là tính toán không gì để sót này đây khó coi như vậy.



“Bọn họ yêu cầu người phụ trách căn cứ, cùng với chiến sĩ lôi đài đi tham gia, không thể mang theo hộ vệ cận thân, chỉ có thể mang theo bạn gái thân mật đến. . .” Nói đến nơi đây, mặt Trần Cảnh Văn càng thối.



Một câu này, để cho Tiêu Tử Lăng vẫn luôn yên lặng nghe bên cạnh nhịn không được liếc liếc Sở Chích Thiên một cái, âm thầm phỏng đoán đến tột cùng Sở Chích Thiên sẽ mang nữ nhân nào, chẳng lẽ Sở Chích Thiên ngựa giống chính là bắt đầu từ nơi đây? Ngẫm lại cũng đúng, không có người khác nhìn, chỉ mang một người bạn gái, điều này không phải rõ ràng là để cho người ta lăn giường sao? Mợ nó, biết ngay lão đại nhà mình là con đại ngựa giống mà, trước đây không ‘giống’ đó là do chưa có cơ hội, lần này khẳng định sẽ ‘giống’ đi. . .



Nghĩ tới đây, trong lòng Tiêu Tử Lăng dâng lên một sự bức bối, trực tiếp trừng về phía Sở Chích Thiên. Có lẽ oán niệm của Tiêu Tử Lăng quá cường liệt, trực tiếp bị một cái liếc mắt của Sở Chích Thiên bắt được.



Sở Chích Thiên cau mày, biết Tiêu Tử Lăng lại bắt đầu suy nghĩ miên man, anh quyết định tiếp tục gia tăng thời gian hai người song tu, để cho cậu không còn nhàn rỗi suy nghĩ mấy loại chuyện từa lưa đó nữa.



Trần Cảnh Văn rất nhanh khôi phục bình thường, bắt đầu lãnh tĩnh suy tư nói: “Đối phương đề xuất yêu cầu như vậy, rõ ràng là muốn trói chặt tay chân của những thủ lĩnh, muốn bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.”


Hai mắt Tiêu Tử Lăng liếc nghiêng Trần Cảnh Văn, trong lòng oán hận cắn răng, hoàn toàn bởi vì lời nói của con hồ ly này mới khiến cho cậu rơi vào quẫn cảnh này, cậu thế nào có thể buông tha anh ta được, nếu muốn mất mặt, như vậy cứ để cho bọn họ cùng nhau mất đi. Không thể không nói, Tiêu Tử Lăng thực sự rất mang thù, Trần Cảnh Văn nhiều lần nhằm vào cậu, lần này rốt cục cậu cũng quyết định phải phản kích.



Chỉ thấy cậu cười rất thuần khiết, vẻ mặt khó hiểu nói: “Em cảm thấy Trần phó đội rất thích hợp a? Ngụy trang thành con gái khẳng định rất đẹp, mà thực lực Trần phó đội cao tư duy cũng tốt, cùng đi qua không những có thể gia tăng thực lực, còn có thể đúng lúc nắm giữ được tình hình bên kia, bày mưu tính kế cho chúng ta.”



Lời nói của Tiêu Tử Lăng khiến cho Trần Cảnh Văn đột ngột quay đầu nhìn qua, ánh mắt thập phần sắc bén, dường như muốn đâm rách bề ngoài của Tiêu Tử Lăng thấy rõ bên trong của cậu. Đáng tiếc nhận được lại là khuôn mặt tươi cười hồn nhiên ngây thơ của Tiêu Tử Lăng, căn bản không vì ánh mắt của anh mà có điều thay đổi, cùng với một câu hỏi nhìn như nhẹ bay bay thực tế có nội dung vô hạn: “Có phải không a, Trần phó đội?”



Ánh mắt Trần Cảnh Văn mạnh co rụt lại, biết đây là sự phản kích của Tiêu Tử Lăng, anh từ trước đến giờ không cho rằng sự mờ ám trước đây của mình có thể giấu được Tiêu Tử Lăng nhìn như hồn nhiên, thực tế là phúc hắc trước mắt. Trần Cảnh Văn rất rõ ràng, căn cứ này chỉ có anh mới biết được gương mặt thật của Tiêu Tử Lăng. Chẳng qua anh không biết đến tột cùng Tiêu Tử Lăng có thể ẩn nhẫn tới khi nào, không ngờ tới cậu ta thế mà lựa chọn phản kích vào lúc này, hơn nữa một kích này khiến cho anh gần như đã không còn bất kỳ đường lui nào.



Lời nói của Tiêu Tử Lăng khiến cho ánh mắt Đổng Hạo Triết càng sáng, nhịn không được vứt một ánh mắt tán dương cho Tiêu Tử Lăng, sau đó liên tục gật đầu nói: “Ừ ừ, Tiểu Lăng nói không sai, lần đầu tiên gặp mặt, anh đã nhìn lầm Cảnh Văn là con gái, Cảnh Văn giả nữ khẳng định không thành vấn đề.” Hầu kết của anh động động, lặng lẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt, anh thực sự rất hy vọng thấy Trần Cảnh Văn mặc trang phục nữ, nói đến anh có đôi khi nằm mộng xuân, cảm giác cô gái trong mộng rất giống Trần Cảnh Văn, chẳng qua phần mặt quá mơ hồ, khiến cho anh còn chưa tận hứng a.



Trần Cảnh Văn hung hăng trừng tên Đổng Hạo Triết ngu ngốc này một cái, vì sao vào thời khắc mấu chốt lại phải đạp anh một cước, anh không cam lòng cứ bị Tiêu Tử Lăng gài một chiêu như vậy, vì vậy anh giãy dụa nói: “Thế này không ổn, căn cứ Lăng Thiên chúng ta nhất định phải lưu lại một người áp trận, không thể rời đi toàn bộ, nếu không tôi đi phụ trách lôi đài chiến lực, Hạo Triết lưu lại áp trận?” Trần Cảnh Văn cũng đã là cường giả cấp bốn, phụ trách lôi đài chiến lực cũng được.



Sở Chích Thiên dường như đã nhận ra chiến hỏa giữa Trần Cảnh Văn với Tiêu Tử Lăng, anh như cười như không nhìn thoáng qua Trần Cảnh Văn nói: “Cảnh Văn, phụ tá của cậu, còn có phụ tá của Hạo Triết đều ở đây áp trận, tôi cũng sẽ để cho Vân Đào lưu lại tọa trấn tổ công kiên, hơn nữa còn có Tiểu Thất, có một vị thái tử gia thực lực siêu quần như thế ở đây (Tiểu Thất ngủ ngủ ăn ăn vậy mà mấy ngày hôm trước đã đột phá cấp bốn, khiến cho Tiêu Tử Lăng trào máu, quả nhiên có quan hệ với Sở Chích Thiên, ngay cả Sở Tiểu Thất giống anh ta cũng có thể nghịch thiên đến mức này), tin tưởng bọn Nhất Long, Hồng Phi, Vân Đào có thể khống chế được toàn bộ căn cứ.” Lời nói của Sở Chích Thiên trực tiếp khiến cho lý do của Trần Cảnh Văn trở nên tái nhợt vô lực. . .



“Thế nhưng, tôi chưa từng sắm vai nữ nhân a. . .” Sự thiên vị của Sở Chích Thiên khiến cho Trần Cảnh Văn triệt để mất đi đường lui, anh phát hiện bản thân đã đào một cái hố, sau đó bất tri bất giác chôn chính mình vào luôn.



Trần Cảnh Văn lần đầu cảm thấy mọi chuyện đã vượt qua sự khống chế của anh, vì thế nào mà sau cùng mọi chuyện lại biến thành như vậy? Anh có thể thu hồi lời nói vô ý thức ban nãy hay không a. . . Còn có, Đổng Hạo Triết muốn dẫn Giang Khinh Ngữ, vậy dẫn đi, anh phản đối hăng say như vậy làm gì a.



Bọn Sở Chích Thiên Đổng Hạo Triết tiếp tục lựa chọn những người đi theo khác, Trần Cảnh Văn không còn có tâm tư nữa, hiện tại tất cả tâm tư của anh đều ở trên chuyện giả trang nữ nhân.



A!!! Ai tới cứu anh, anh thực sự không biết sắm vai nữ nhân a! Hơn nữa còn phải làn bạn gái thân mật của tên Đổng Hạo Triết ngốc xít kia nữa.