Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 19 : Trọng sinh? Thế giới này hỗn loạn rồi

Ngày đăng: 10:21 18/04/20


Giang Khinh Ngữ bởi vì tiếng cười của Tiêu Tử Lăng mà tìm được bậc thang xuống, mặt mang tức giận nho nhỏ nói với Tiêu Tử Lăng: “Cậu cười cái gì? Chẳng lẽ tôi nói sai rồi?”



“Không có, không có.” Tiêu Tử Lăng vội vã lắc đầu, cậu thực không muốn đắc tội cô, vạn nhất cô còn được Sở Chích Thiên coi trọng như kiếp trước, đắc tội cô khẳng định sẽ bị cô trả thù, nữ nhân đều rất mang thù.



“Vậy cậu cười cái gì?” Giang Khinh Ngữ không buông tha.



Tiêu Tử Lăng có chút khó xử, nói thật ra khẳng định sẽ chọc tức Giang Khinh Ngữ, nhưng hiện tại kêu cậu chế một lời nói dối cũng khó, bởi vì thực sự không có lý do gì hay để giải thích vì sao cậu cười.



Sự do dự của Tiêu Tử Lăng dẫn tới sự chú ý của Sở Chích Thiên, thanh âm thanh lãnh theo sát đến: “Tôi cũng muốn biết, cậu đang cười cái gì?”



Giang Khinh Ngữ vui vẻ trong lòng, Sở Chích Thiên tuyệt không phải không chút động lòng như anh biểu hiện, có lẽ anh là một nam nhân loại hình muộn tao* (là dịch âm của từ tiếng anh Man Show, chỉ những người bề ngoài lãnh tĩnh trầm mặc, thực tế là người rất giàu tình cảm, nội hàm, rất ít biểu lộ cảm xúc), cho dù thực sự có cảm tình đối với cô, chỉ sợ cũng sẽ không đơn giản biểu lộ, khó trách trong tiểu thuyết Giang Khinh Ngữ đều là chủ động xuất kích. Hai mắt Giang Khinh Ngữ trong suốt vô cùng, lòng tin vốn bị đả kích lại khôi phục.



Tiêu Tử Lăng thấy ông chủ lớn lên tiếng, không dám không đáp, có lẽ sẽ đắc tội Giang Khinh Ngữ, gặp phải sự trả thù của cô, nhưng trước mắt phải dỗ dành cha mẹ áo cơm của mình trước đã, chuyện về sau thì về sau hẵng nói, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.



Tiêu Tử Lăng thoáng định chủ ý, lập tức treo lên nụ cười thuần khiết nói: “Tuổi tác của tỷ tỷ hẳn là lớn hơn so với Sở ca đi. . . Vì vậy nghe tỷ tỷ kêu Sở ca, em cảm thấy rất buồn cười.” Một bộ ngây thơ dường như không biết lời này đâm người bao nhiêu. (Lời bộc bạch: Thân, chẳng lẽ không phải đang nói chính cậu sao?) (Anh cũng lớn hơn ‘Sở ca’ người ta mà cũng gọi Sở ca thây, còn dám nói người ta =)) mặt dày!)
Sở Chích Thiên vốn chỉ vì muốn thanh tịnh, Đổng Hạo Triết nói như thế, anh cảm thấy có đạo lý liền hơi hơi gật đầu, biểu thị tán thành. Anh nghĩ nếu hai nữ nhân đó thực sự phiền chịu không nổi nữa, thì mang Tiêu Tử Lăng đi tiệm thuốc đông y lầu 2 kiểm tra một phen, chung quy sẽ có cơ hội thoát khỏi.



Giang Khinh Ngữ với Trương Ngải Ngải thấy thế ánh mắt lần nữa đối diện nhau, lộ ra vẻ mặt tung tăng, vì thời cơ tốt sắp đến mà kích động.



Tiêu Tử Lăng vốn đã mật thiết chú ý hai người bọn họ, thấy một màn như vậy, khóe miệng hơi hơi cong, quay đầu như cười như không nhìn Sở Chích Thiên một cái. Thầm nghĩ lần này lại có kịch hay xem rồi.



Bất quá trong lòng Tiêu Tử Lăng cảm thấy có một chút kỳ quái, mục đích của hai nữ nhân này rất rõ ràng, nhắm ngay Sở Chích Thiên không buông tay, lúc này, tuy rằng Sở Chích Thiên cũng rất cường đại, nhưng tuyệt không có ngạo thị quần hùng như ở hậu kỳ mạt thế, hơn nữa lần đầu tiên gặp mặt, các cô lại chưa từng thấy qua năng lực của Sở Chích Thiên, lại như thế nào có thể khẳng định được Sở Chích Thiên nhất định là cường giả? Hay các cô cũng giống cậu là người trọng sinh?



Tiêu Tử Lăng vừa nghĩ tới đây, nhất thời mồ hôi lạnh không ngừng tỏa ra, trong lòng có chút chột dạ, nếu là người trọng sinh, mấy cô ả khẳng định rõ ràng bên cạnh Sở Chích Thiên có người nào, như vậy cậu không phù hợp với nhân vật ở kiếp trước có phải cũng bị mấy cô ả hoài nghi hay không? Vạn nhất phần hoài nghi đó bị Sở Chích Thiên biết, có thể thấy được tương lai của mình là một mảnh bi kịch thế nào.



Mợ nó, thế giới này thật hỗn loạn, có một Ngô Khánh Vân đoán không ra được nội tình tranh vị trí đàn em còn chưa tính, hiện tại lại thêm hai nữ nhân không biết có phải người trọng sinh hay không, có một người còn là người bên gối của Sở Chích Thiên ở kiếp trước, thế này có còn cho cậu sống nữa hay không? Bất quá, ban nãy mấy cô ả nhìn mình lại không có biểu tình gì dị dạng. . . Không thể thư giãn! Ai biết mấy cô ả có phải làm bộ hay không. Nhất định phải triệt để biết rõ nội tình của hai nữ nhân đó, tốt nhất không phải người trọng sinh, bằng không. . . Ánh mắt Tiêu Tử Lăng âm ngoan, nếu nhất định phải chết một người, tuyệt đối không phải cậu.



Đổng Hạo Triết mang theo người rời khỏi hiệu thuốc, toàn bộ siêu thị hiệu thuốc đột nhiên lâm vào một trận yên lặng, mấy người ở lại mỗi người đều dự định mục đích của mỗi người. Chỉ có Lưu Như, vẻ mặt bàng hoàng, không biết nên làm cái gì!