Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 20 : Gia nhập? Tiểu đội không thu nữ nhân!

Ngày đăng: 10:21 18/04/20


Giang Khinh Ngữ với Trương Ngải Ngải ở một bên lặng lẽ hàn huyên vài câu, rất nhanh, liền thấy Trương Ngải Ngải đi đến trước mặt Tiêu Tử Lăng chào hỏi: “Này, vị tiểu huynh đệ này, xưng hô thế nào a?”



Tiểu huynh đệ? Bị một mỹ mi nhỏ hơn mình rất nhiều xưng hô như thế, không thể nghi ngờ Tiêu Tử Lăng rất bi ai, bất quá Tiêu Tử Lăng đã bị đả kích đến chết lặng, vì vậy rất bình tĩnh trả lời: “Tiêu Tử Lăng.”



“Ha ha, hóa ra là tiểu đệ Tử Lăng a, chị kêu Trương Ngải Ngải, kêu chị Ngải Ngải tỷ đi!” Trương Ngải Ngải nụ cười đầy mặt vỗ vỗ bờ vai Tiêu Tử Lăng, vẻ mặt tự đến tự quen nói.



Biểu tình Tiêu Tử Lăng cổ quái nhìn Trương Ngải Ngải một cái, kiên định lắc lắc đầu.



Trương Ngải Ngải biến sắc, giận dỗi nói: “Thế nào, cậu khinh thường chị?”



Tiêu Tử Lăng thuần khiết nở nụ cười, chớp chớp hai mắt trơn ướt, một bộ hồn nhiên nói: “Chỉ có bà xã của Sở ca chúng em mới xưng tỷ. . . Nếu không chờ chị thành đại tỷ của chúng em rồi em sẽ gọi chị như vậy đi.” Biểu tình manh đáng yêu, nói chuyện lại tức chết người không đền mạng.



Sắc mặt Trương Ngải Ngải càng thêm khó coi, trong lòng thì lửa giận đang thiêu: “Tên nhóc chết bằm này, quá đáng hận.”



Sở Chích Thiên nghe thấy lời nói của Tiêu Tử Lăng mặt vốn băng lãnh lại càng lạnh hơn. . . Tên nhóc đó vậy mà dám lấy anh ra làm tấm bia, hóa ra ở trong mắt cậu đại ca là để dùng như thế.



Trương Ngải Ngải nỗ lực khống chế lửa giận của bản thân không nên bộc phát ra, nửa ngày mới miễn cưỡng nặn ra nụ cười thoáng mang theo cứng ngắc nói: “Tiểu đệ Tử Lăng, ban nãy khi Đổng ca đi kêu chúng ta thu thập một chút dược phẩm cần thiết, bọn chị không rõ là cái nào, cậu dẫn bọn chị cùng thu thập đi.”



Điệu hổ ly sơn? Nga không, là dương đông kích tây, ám độ Trần Thương. Tiêu Tử Lăng vừa nghe lời nói của Trương Ngải Ngải đã biết mấy cô ả chuẩn bị điều mình đi, lưu lại một mình Sở Chích Thiên để mấy cô ả tiếp cận, xem ra mấy cô ả đã thương lượng do Trương Ngải Ngải phụ trách dời cậu đi, chỉ sợ Giang Khinh Ngữ cũng là người ở lại để tiếp cận Sở Chích Thiên. Tiêu Tử Lăng lần nữa hâm mộ diễm phúc của Sở Chích Thiên, không cần Sở Chích Thiên làm gì, tự có gái đẹp đến dâng mình, không có cơ hội cũng phải sáng tạo cơ hội, khó trách Sở Chích Thiên trong lời đồn ở kiếp trước ‘hồng phấn’ khắp thiên hạ, đều là tự động dâng lên cửa cho không thì cớ gì không ăn.
Rất nhanh, mọi người liền rời khỏi siêu thị, ngay trong nháy mắt bọn Sở Chích Thiên rời đi, siêu thị vốn đã được thanh lý sạch sẽ đột nhiên lại xuất hiện lượng lớn tang thi. Tựa hồ bọn chúng là xuất hiện từ trống rỗng, không tuỳ ý du đãng nữa, trái lại đâu vào đấy, dựa theo tuyến đường đặc biệt bắt đầu du đãng bồi hồi. Một góc ẩn mật nào đó của siêu thị, một con tang thi đặc biệt, băng lãnh nhìn chằm chằm bóng lưng của Sở Chích Thiên, chính là nó đã nhận ra được sự cường đại của Sở Chích Thiên, dùng chỉ lệnh đặc thù của nó để cho một bộ phận tang thi ẩn núp đi, vốn còn muốn đánh lén, đáng tiếc lại tìm không được nhược điểm trí mạng, vì vậy chỉ có thể thoái nhượng.



Trên đường, Đổng Hạo Triết hiếu kỳ hỏi: “Tiểu Ngải a, dị năng kia của em là thế nào vậy a?”



Trương Ngải Ngải ngại ngùng cười: “Em cũng không biết, chẳng qua sẽ cảm thụ được, thậm chí thấy được một số chuyện rất đặc biệt hoặc là chuyện nguy hiểm, em đặt tên cho nó gọi là năng lực biết trước.”



Đổng Hạo Triết kinh thán nói: “Năng lực này thật không tồi a, mỗi ngày đều có thể biết trước sao?”



“Còn chưa biết, bởi vì em còn chưa từng huấn luyện qua.” Trương Ngải Ngải có chút ngượng ngùng.



“Không có việc gì, ngày diệt vong vừa mới bắt đầu, rất nhiều dị năng đều còn chưa biết dùng như thế nào kìa, tất cả mọi người đang trong nghiên cứu.” Đổng Hạo Triết an ủi.



Trương Ngải Ngải nhìn nhìn Sở Chích Thiên, lại nhìn nhìn Đổng Hạo Triết đôn hậu, cảm thấy vẫn là Đổng Hạo Triết dễ nói chuyện hơn, vì vậy cô lặng lẽ tới gần Đổng Hạo Triết nhỏ giọng nói: “Đổng ca, chúng em có thể gia nhập tiểu đội của các anh không? Sở ca có thể thu chúng em không?” Trương Ngải Ngải chỉ chỉ Giang Khinh Ngữ, biểu thị hai người rất hy vọng gia nhập đội ngũ của Sở Chích Thiên.



Đổng Hạo Triết không trả lời, ánh mắt hỏi thăm trực tiếp nhìn về phía Sở Chích Thiên, chờ đợi quyết định của anh. Đổng Hạo Triết không phải Trần Cảnh Văn, chỉ cần Sở Chích Thiên ở bên cạnh, anh bình thường đều sẽ hỏi thăm Sở Chích Thiên trước sau đó lần nữa quyết định.



“Tiểu đội chúng tôi không thu nữ nhân.” Thanh âm lãnh đạm của Sở Chích Thiên theo đến, kiên định mà hữu lực.