Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 231 : Cải trang, lệnh bài xuất hành

Ngày đăng: 10:23 18/04/20


Tiếu Tiếu với Tiểu Mao rất phát sầu, cửa có người dị năng hệ tinh thần biến thái như vậy quản chế, cho dù là con kiến cũng không qua được, phải biết rằng dù Tiếu Tiếu với Tiểu Mao che giấu thế nào, trên người vẫn có đoàn năng lượng dị năng, có lẽ người thức tỉnh hệ khác cảm nhận không được loại năng lượng này, nhưng đối với người dị năng hệ tinh thần, loại năng lượng này như đèn đuốc trong đêm tối, thực sự quá rõ ràng, căn bản tránh không khỏi.



Chẳng lẽ phải đi cống thoát nước? Ý nghĩ này mới dâng lên, trực tiếp đã bị Tiểu Mao cắt đứt, Tiểu Mao rất rõ ràng, thế giới phía dưới có một vương giả đồng loại, là tử địch của nó, tuy rằng cấp bậc tuyệt không cao hơn bao nhiêu so với nó, nhưng tộc đàn khổng lồ của con đó không phải thứ nó có thể chọc được.



Tiêu Tử Lăng ở trong Tử Phủ thấy được sự quấy nhiễu của Tiếu Tiếu với Tiểu Mao, cậu kêu Tiếu Tiếu tìm một nơi yên lặng không có người, mà cậu thì đi ra từ trong Tử Phủ.



“Cống thoát nước có tang thi chuột vương, xem ra chỉ có thể đột phá từ cửa.” Tiêu Tử Lăng từng thấy qua sự khủng bố của chuột triều tán đồng cái nhìn của Tiểu Mao, đi cống thoát nước chính là muốn chết.



“Bất quá, những tang thi chuột đó sẽ không công kích người sống sót bên trên sao?” Tiêu Tử Lăng rất khó hiểu, vì sao hai bên đều tường an vô sự.



Tiểu Mao khoa tay múa chân một phen, Tiêu Tử Lăng cuối cùng cũng hiểu rõ, hóa ra sau khi cấp năm, tang thi đã không cách nào thu hoạch năng lượng từ trong máu thịt nữa, cần thiết lại là năng lượng tinh hạch của chính tang thi, đây cũng là nguyên nhân tang thi chuột vương đạt thành hiệp nghị với căn cứ nhân loại, trước mắt chỉ có tang thi là con mồi của hết thảy sinh vật, nếu muốn tiến cấp đều không thể thiếu tinh hạch tang thi.



“Thú biến dị không có tinh hạch?” Tiêu Tử Lăng xem xét nhìn đầu Tiếu Tiếu, không biết những động vật biến dị này có thể xuất hiện tinh hạch như tang thi hay không. Tiếu Tiếu bị Tiêu Tử Lăng liếc mắt một cái khiến lông tơ dựng thẳng, sợ hãi chủ nhân nhà mình đem ý nghĩ biến thành hành động, nhanh chóng lủi qua một bên, thân thể nhỏ bé phát run lập cập.



Tiểu Mao biểu thị thú biến dị với người thức tỉnh nhân loại như nhau, không có thứ đó. Tiêu Tử Lăng đem đường nhìn đặt ở trên người Tiểu Mao, ánh mắt đó thật giống như nhìn thấy giống loài trân quý nào đó. Chỉ nghe cậu nói: “Mi không phải tang thi sao? Chuột vương kia cũng vậy, chẳng lẽ sẽ không sợ bọn tao trái lại lấy tinh hạch của bọn mi thăng cấp sao?” Tiêu Tử Lăng đích xác rất khó hiểu, vì sao chuột vương sẽ lớn mật kết minh cùng nhân loại như vậy, phải biết rằng nó cũng là tang thi, cũng là con mồi của người thức tỉnh nhân loại a.



Tiểu Mao vừa nghe lời nói của Tiêu Tử Lăng, toàn bộ thân thể như bị dòng điện đảo qua. Bộ lông dựng thẳng lên, nó không cần suy nghĩ trực tiếp chạy trốn tới bên người Tiếu Tiếu, hai con cầu lông này dựa sát vào nhau cùng nhau run rẩy, sợ hãi nhìn Tiêu Tử Lăng. Chúng nó rốt cục đã biết, kỳ thực khủng bố nhất chính là Tiêu Tử Lăng. Anh ta lục thân không nhận, luôn muốn tinh hạch của người ta.
Vu bá bất đắc dĩ cười khổ: “Thiếu gia, chậm rãi thêm chút không được sao?” Ngày đầu tiên giải phong, những người ẩn núp ở căn cứ khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, lúc này thiếu niên đi ra, thấy thế nào cũng không thỏa, sáng sớm lão gia ăn cơm vì chuyện này mà có chút ăn không vô.



Tiêu Tử Lăng giận trừng Vu bá một cái: “Tôi đã sớm nói, chuyện tôi đã quyết định đừng làm trái tôi.” Tiêu Tử Lăng thầm than, thực sự là một thiếu niên không biết tôn trọng người già cả, trừng phạt cậu ta ngủ một ngày trong tủ quần áo cũng đáng. Cảm giác tội ác vốn còn có của Tiêu Tử Lăng đã hoàn toàn không còn.



Vu bá bất đắc dĩ, đành phải đưa lệnh bài đã được chuẩn bị trong túi cho Tiêu Tử Lăng.



Tiêu Tử Lăng cố nén kích động, cậu đĩnh đạc một phen túm lệnh bài qua, miệng thì lầm bầm: “Cho tôi sớm một chút không phải được rồi sao, thực sự là dài dòng.” Bước đầu tiên đã thành công.



“Bọn họ đã đến chưa?” Thiếu gia này trước đây buồn chán sớm đã đăng kí một đội săn bắt, đương nhiên đội viên kỳ thực đều là bảo tiêu người thức tỉnh mà lão ba nhà cậu ta an bài cho cậu ta.



“Đã chờ ở trong sân.” Vu bá đưa áo khoác qua, sau khi thấy Tiêu Tử Lăng mặc vào lần nữa khổ tâm dặn dò: “Thiếu gia, sau khi ra ngoài đừng ở lại quá lâu, trở về sớm một chút. . . Bên ngoài quá nguy hiểm.”



“Vu bá, mới sáng sớm ông đã dài dòng không để yên, tôi cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, biết làm sao.” Tiêu Tử Lăng giả trang thiếu niên căn bản không cảm kích lão bộc nhà mình, vẻ mặt ngại phiền nói.



Vu bá chỉ có thể cười khổ im tiếng, tiễn Tiêu Tử Lăng ra khỏi biệt thự, nhìn Tiêu Tử Lăng leo lên xe việt dã mà bảo tiêu đã sớm chuẩn bị, sau đó tổng cộng ba chiếc xe việt dã rầm rầm lái thẳng đến cửa chính.