Mạt Thế Trọng Sinh Lộ
Chương 29 :
Ngày đăng: 05:51 19/04/20
Lúc xe đi qua một cánh đồng lúa lớn, đoàn người liền đi tới một thôn nhỏ gọi là “Ngưu gia thôn”. Phía sau thôn nhỏ là một ngọn núi xanh, trước có một đồng ruộng diện tích lớn, hướng Đông của thôn cũng đều bị một cách đồng phì nhiêu bao quanh, mà hướng Tây Bắc thôn có một con sông chảy xiết.
Tình hình cụ thể của Ngưu gia thôn hiển nhiên đều do Tạ Thiên nói, hắn có một chiến hữu sống ở Ngưu gia thôn, trước khi hắn rời khỏi bộ đội để thăm Tạ Hải, đặc biệt đến Ngưu gia thôn đi thăm hỏi vị chiến hữu xuất ngũ sớm hơn hắn, lúc đó theo hắn đi vài vòng trong thôn, chưa từng nghĩ hôm nay lại vừa vặn đi ngang đây.
Xe cách thôn khoảng chừng 50m liền ngừng lại, Từ Dương không thấy một bóng người nào, tâm tình có chút trầm trọng nhíu mày. Cảm giác này thật sự là quá khác thường, rõ ràng có thể cảm giác được hơi thở của tang thi, nhưng lại không thấy một cái bóng của tang thi nào, thật không biết tang thi thôn này đã đến nơi nào.
Ba người Hạ Duyên Phong cẩn thận quan sát tình huống xung quanh thôn một chút, trong lòng đều có một loại cảm giác kì quái. Ngô Thiên Hạo nhìn về một phần nhỏ ruộng lúa chưa được thu hoạch đằng xa, thật không biết có nên vì thôn này mà cảm thấy may mắn hay không, may mà bọn họ đã sớm thu hoạch lúa, không thể lãng phí lúa như vậy được.
“Anh Dương, chẳng lẽ những tang thi này đang cùng chúng ta chơi trốn tìm sao?” Nhìn thấy một cánh đồng lúa hầu như đều trơ trụi và thôn nhỏ không có một chút âm thanh nào, Ngô Thiên Hạo thu hồi ánh mắt, tâm trạng có chút ngưng trọng hỏi.
“Tôi thấy không giống đang chơi trốn tìm, ngược lại có chút giống như tang thi đang bị nhốt ở chỗ nào đó.” Hạ Duyên Phong nghĩ lại những tin tức hắn cảm nhận được, chăm chú suy tư trong chốc lát, sau đó đem điều hắn đoán được nói cho mấy người trong xe biết.
Đuôi lông mày Từ Dương khẽ nhíu, nhìn hắn thật sâu, rồi lập tức thay đổi cách nhìn với người này. Xem ra, tuy rằng người này trầm mặc ít nói, sức quan sát so với kiếp trước càng thêm nhạy bén, cho nên mới nhận thức được hơi thở yếu ớt từ nơi xa xôi truyền đến như vậy, quả nhiên không khiến người khác đánh giá thấp.
“Tôi và Duyên Phong nghĩ như nhau, nếu như đoán không sai, phải có người đem tang thi nhốt vào khu vực phía sau thôn.” Từ Dương cau mày, cẩn thận cảm giác một chút lại nói: “Khoảng cách có chút xa, tạm thời không có cách nào phân biệt được cụ thể là đang ở phương hướng nào.”
Mấy người kia nhìn giống như không phải là người trong thôn, nhìn một cái cũng có thể thấy được không phải là cái loại tốt lành gì. Đi ở phía trước là một người xấu xí, giống như là hình dạng của con chồn, mấy người theo ở phía sau, tuy rằng nơm nớp lo sợ, nhưng mặt mày lại có vẻ tham lam không che giấu được.
“Xoa Tử, mày nói xem lão đại có phải là muốn động thủ hay không? Tao nghĩ địa vị nhóm người kia rất lớn, chúng ta trêu chọc bọn họ, nói không chừng ăn phải kết quả không tốt.” Nói chuyện là một tên lớn lên vẻ mặt lấm la lấm lét, hai người hợp một chỗ, thật ứng với câu “Chồn cáo chúc tết gà*”. (Nguyên văn: 黄鼠狼给鸡拜年: Hoàng thử lang cấp kê bái niên. Ý câu này là giả vờ thiện lương để thực hiên một mưu đồ gì đó.
“Lão đại nói một ai dám nói hai, mày không nhìn thấy hôm kia có một con mẹ sống chết không chịu vâng lời hầu hạ lão đại, sau đó liền ném cho một đám huynh đệ chơi đùa, chơi xong liền ném tới gian nhà đá nhốt tang thi này sao?” Tên mặt chồn một bộ hận rèn sắt không thành thép: “Nếu mày muốn sống tốt, cứ dựa theo lời lão đại nói. Nếu không, nói lầm bầm, lão đại mất hứng đem mày ném tới nhà đá, đến lúc đó ai cũng không thể nào cứu mày được.”
“Mày nói không sai, tao sẽ không hỏi lại mấy loại chuyện này nữa. Chỉ cần lão đại phân phó tao làm, tao sẽ cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ lão đại giao.” Người thiếu niên liên tục gật đầu cho thấy hắn chân thành, mấy người khác cũng theo đó mà cúi đầu khom lưng cho thấy lập trường.
Tuy rằng mấy người bọn họ thấp giọng, nhưng thính giác ba người Từ Dương đều không phải bình thường, nên đều nghe được rõ ràng cuộc nói chuyện của bọn họ. Ánh mắt Từ Dương như có như không mà xem xét sắc mặt của Từ Lâm và Đàm Quỳnh Linh, nhìn bộ dạng bọn họ đều hận đến nghiến răng nghiến lợn, lặng lẽ thở dài ở trong lòng.
Không phải không thừa nhận, từng lời nói của hai người họ thực sự làm cho tức giận. Xem ra thôn nhỏ này kì quái như vậy, nguyên nhân hẳn là đang ở bên trong. Nếu đối phương đã tính kế trên người bọn họ, vậy bọn họ không đáp trả trở về thì thật sự không giống phong cách của tiểu đội bọn họ rồi.
Hoàn