Mạt Thế Trọng Sinh Lộ
Chương 56 :
Ngày đăng: 05:52 19/04/20
Sự việc đã bàn bạc ổn thỏa, hai người Tôn Thành Long cũng liền đứng dậy cáo từ, có lẽ là bọn hắn cũng rõ ràng việc này không tầm thường, thái độ từ lúc bắt đầu đến hiện tại có vẻ cực kỳ thành khẩn, nhìn phòng bếp vắng ngắt, không khỏi bật thốt lên nói rằng: “Hẳn là hai vị còn chưa có ăn cơm chiều chứ, không bằng cùng ăn với chúng tôi đi.”
Từ Dương hơi nhíu mày, chợt lắc đầu nói: “Không cần, chúng tôi đã dùng xong rồi, chúng tôi xin nhận tâm ý tốt của đội trưởng Tôn.”
Tôn Thành Long thấy bọn họ như vậy, lại vừa nghĩ đến đám người sống sót thêm vào đoàn xe của bọn họ, vốn là có chút nhìn không thuận những người sống sót này, nếu lúc này mời hai người bọn họ đi tới, quả thật cũng có chút không thích hợp, liền không nói tiếp việc này nữa.
Nhìn bọn họ dần đi xa, Hạ Duyên Phong mặt lạnh tanh đóng cửa lại, sau đó xoay người nhìn Từ Dương đang ngồi trên ghế, hơi có chút thờ ơ nói: “Anh nói xem bọn họ có khả năng thuận tiện đến một nhóm người khác để mời không?”
Từ Dương ngẩng đầu liếc hắn một cái, cũng đều thờ ơ trả lời: “Bên này chúng ta chỉ có hai người, vả lại giấu diếm thực lực, bọn họ cũng đã tìm tới cửa, mà sát vách có ít nhất bốn dị năng giả, trong đó còn có hai gã đạt cấp ba trung kì, tôi nghĩ chắc chắn bọn họ sẽ không bỏ qua đội ngũ có loại thực lực này đâu.”
Về phần nhóm người kia có tiếp nhận lời mời của Tôn Thành Long hay không, có lẽ giữa bọn họ sẽ có điều kiện mà người ngoài không biết, đó chính là chuyện của bọn họ.
Hơn chín giờ, toàn bộ thôn đều yên tĩnh, sáng sớm ngày mai còn phải bắt đầu đi, hai người liền một trước một sau trở về phòng.
Từ sau khi hai người xác định quan hệ, buổi tối đều là cùng ngủ một giường. Đương nhiên, cùng với trước đây có chỗ bất đồng, trước đều là mỗi người nằm một bên, không liên can gì với nhau, hơn nữa hai người đang trong tuổi nhiệt huyết, khó tránh khỏi có chút tâm viên ý mã, nếu đang lúc đầy đủ tinh lực, hiển nhiên không thể thiếu một màn lăn qua lăn lại.
Giờ đây, từ lúc ở trấn Thạch Tuyền đến bây giờ hai người còn không có thân mật nữa, thật vất vả mới tìm được trấn thanh vắng như thế này, trong lúc nhất thời đều có chút không khống chế được, vừa về tới trong phòng liền khó kìm lòng nổi bắt đầu xé rách quần áo của đối phương, nụ hôn nóng bóng rơi trên da thịt của nhau.
Hạ Duyên Phong cách đó không xa đã sớm chú ý tới tình huống bên này của bọn họ, thấy bốn người kia sắc mặt lúc trắng lúc xanh, Từ Dương vẫn không chút phản ứng, trong lúc nhất thời nhịn không được cảm khái: Thì ra cậu cũng có lúc trẻ con như vậy.
Hạ Duyên Phong khẽ cười một cái, nhìn bốn người kia da mặt thật là quá dày đi, vội vã đi tới giải vây: “Xin lỗi, lúc anh Dương suy tính rất dễ thất thần, thường thường người khác nói với anh mười câu, anh ấy đều hồn nhiên không, các người có chuyện gì không?”
Bốn người kia tự cho là không dấu vết trao đổi một ánh mắt, sau đó thấy cụ già kia thỉnh thoảng xoa xoa hông, vẻ mặt khó chịu nói: “Chàng trai, sáng nay chúng tôi thấy các cậu vẫn đi theo phía sau đoàn xe, chẳng lẽ các cậu cũng muốn đến căn cứ L sao?”
Lòng Hạ Duyên Phong khẽ động, nét mặt lại bất động thanh sắc, gật đầu nói: “Đúng vậy, tối hôm qua lúc chúng tôi biết được đội trưởng Tôn muốn quay về căn cứ, liền thương lượng cùng đội trưởng Tôn, chúng tôi không biết đường, đi theo đoàn xe, hơn nữa, hai người chúng tôi cũng có chút năng lực, nếu gặp phải tang thi còn có thể giúp đỡ giết tang thi, sẽ không mang đến phiền toái cho đoàn xe.”
Câu này có chút hàm ý, không ngạc nhiên chút nào khiến cho bốn người cứng mắt, trên mặt cũng không bảo trì được dáng vẻ cười cười bên ngoài, trong lúc nhất thời sắc mặt trở nên âm trầm, nhìn lại có chút dữ tợn.
Cụ già kia tốt xấu gì so với bọn hắn sống lâu hơn mười năm, rất nhanh thì khôi phục bình tĩnh, giả vờ không có nghe được thâm ý trong lời nói vậy, hơi có chút cảm khái than thở: “Chàng trai trẻ cũng thật là lợi hại, những quái vật thế kia hù dọa không ít người, nếu không phải lão bà đây tuổi già sức yếu, lão bà cũng thật muốn nâng đao lên chém cho chúng nó một đao. Nhưng tình hình hôm nay, lão bà nếu như dính vào, đừng nói giết quái vật, e rằng trái lại đưa thêm phiền toái lớn hơn, quả thật là già rồi, già quá rồi”
Hạ Duyên Phong làm như không thấy đối với lời kêu khổ của bà ta, nếu như không phải thấy được tính toán trong mắt bà ấy, có thể thực sự hắn liền vì những lời này mà động tâm, đáng tiếc ánh mắt hắn rất bén, khéo léo lại bắt được hành động của cụ già và cô gái kia, trong nháy mắt cái gì cũng chẳng muốn nói.
Hoàn