Mạt Thế Trọng Sinh Lộ
Chương 61 :
Ngày đăng: 05:52 19/04/20
Lúc nghe thấy được ông chủ sạp nhỏ kia nói không thấy trong căn cứ có dị năng giả hệ lôi, Từ Dương và Hạ Duyên Phong quyết định tốt nhất không bạo ở chỗ nhiều người như vậy. Lộ ra loại dị năng của hắn, nếu như muốn đổi tinh hạch trong tay Hàn Ngạn Hổ, hiển nhiên càng ít người biết càng tốt, vì vậy ba người dời đi, đi đến một chỗ hẻo lánh bàn bạc trao đổi vật phẩm.
Từ trước đến nay Từ Dương làm việc không thích dông dài, đợi xác định được trong tay Hàn Ngạn Hổ là một viên tinh hạch màu tím sáng bóng cấp bốn, lập tức mở miệng hỏi: “Cậu cần loại thuốc gì?”
Mặc dù Hàn Ngạn Hổ cấp bách, nhưng cũng không lập tức nói ra, mà là phức tạp nhìn hai người Từ Hạ một chút, hắn có thể cảm nhận được cấp bậc dị năng của hai người này đều ở trên hắn, nhưng hắn đảm bảo chưa bao giờ nghe qua danh của hai người này, chẳng lẽ là người mới tới căn cứ không bao lâu sau?
Bỗng nhiên nhớ tới sáng nay có quân đội hoàn thành được một nhiệm vụ trong căn cứ trở về, nghe nói ngoại trừ một ít người sống sót, trong đó còn vài vị dị năng giả cùng nhau theo quân đội vào căn cứ, không khỏi bắt đầu đề phòng, tâm tình hết sức phức tạp mà nhìn hai người một chút, sau đó tỉnh táo hỏi: “Mạo muội hỏi một chút, các cậu quan hệ như thế nào với quân đội vậy?”
Thấy người trước mắt suy nghĩ lâu như vậy cũng không báo ra loại thuốc, vốn tưởng rằng người nọ nhìn ra manh mối bọn họ khá coi trọng tinh hạch, cho nên chuẩn bị công phu sư tử ngoạm, ai biết đột nhiên hỏi ra một câu như vậy, hai người không khỏi yên lặng liếc nhau, thấy trong mắt đầu là kinh ngạc giống nhau, ngược lại có chút hứng thú đối với người này.
Từ Dương quay đầu trở lại nhìn vẻ đề phòng của Hàn Ngạn Hổ, mặt không thay đổi nói rằng: “Chúng tôi hợp thành tiểu đội cùng với các người bạn khác, không bị bất cứ tổ chức gì quản. Bởi vì hai ngày trước chúng tôi có việc trì hoãn, chỉ có điều hai ngày trước đội ngũ của chúng tôi đã đi tới căn cứ.”
Tựa hồ không nghĩ rằng hai người Từ Hạ đã sớm hợp thành tiểu đội với bạn bè, Hàn Ngạn Hổ nhíu mày một cái, nhìn Từ Dương một chút, lại nhìn Hạ Duyên Phong một chút, trầm mặc một chút rồi nói: “Tiểu đội các cậu tên gì?”
Thấy hai người Từ Hạ gật đầu, cô nhóc có lẽ là vô cùng cao hứng, trong một lúc nhịn không được nhảy cẫng lên hoan hô, không kịp chờ đợi lôi kéo anh trai đến chiếc ghế, lại lấy ghế đối diện cho Từ Dương, sau đó liền nhanh chóng ngồi xuống, hưng phấn không thôi lục lọi màu sắc các quân cờ.
Hai người Từ Hạ nhìn dáng vẻ lóng ngóng của cô nhóc, trong lúc nhất thời chỉ cười không nói, ánh mắt hai người giao nhau trong không trung, sau đó như không có gì xảy ra dời đi đường nhìn, bắt đầu hạ cờ cùng hai anh em kia.
Lúc mấy người Từ Lâm trở lại, vừa mở cửa liền hoảng sợ nhìn thấy hai lớn hai nhỏ đang chơi trong phòng khách, đợi thấy rõ bọn họ đang chơi cờ phi hành, trong một lúc nhìn nhau, lúc phản ứng kịp chợt có loại ảo giác ngây ngô.
Từ Dương đã sớm chú ý có người trở về vừa quay đầu liền nhìn thấy mấy người Từ Lâm đang dùng ánh mắt hoài niệm nhìn về cờ phi hành, ánh mắt hơi lóe lên, sau đó đứng lên như không có chuyện gì xảy ra, lơ đãng nói: “Từ Lâm, em tới chơi cùng họ đi, anh có việc cùng bàn với Tạ Thiên một chút.”
Nghe thấy lời ấy, vẻ mặt mấy người Từ Lâm trở nên đặc biệt tuyệt vời, vài ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn Từ Dương, nhìn thấy một dáng thật sự là cần phải bàn bạc, lòng có chút quái dị không thấy tung tích, thầm nghĩ một tiếng chỉ cùng chơi phi hành kí với bọn nhỏ mà thôi, thật không phải là chuyện ấu trĩ gì nha
Hoàn