Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về

Chương 79 :

Ngày đăng: 18:54 19/04/20


c Siêu thị của công hội rất lớn, diện tích khoảng chừng mấy ngàn m², cửa mặc dù chỉ có hai người thủ vệ, nhưng hai người thủ vệ này là hai cái dị năng giả cấp bốn, hơn nữa siêu thị lại ở ngay bên trong công hội, nghĩ đến chỉ có kẻ nào không muốn sống mới dám vào đây cướp bóc.



Trong siêu thị nhân viên thu ngân đều là tiến sĩ tài cao tốt nghiệp khoa máy tính, hơn nữa hoàn toàn là những mỹ nữ thân hình cao gầy.



Những cô gái này ở thời điểm mạt thế tiến đến, trên người không có thức tỉnh dị năng, sinh hoạt dị thường gian nan, có rất nhiều dựa vào người nhà, còn có người chính là đi chuyển gạch tường thành, may mắn thì dựa vào nam nhân.



Các nàng vốn tưởng rằng đời này liền ở trong tuyệt vọng vượt qua ngày, lại không nghĩ tới thế nhưng có thể tìm được một công việc tốt như vậy, nhân viên thu ngân a.



Nhân viên thu ngân này chỉ có mười suất công việc, nhưng mà có tới rất nhiều đơn xin vào công việc này, mấy mỹ nữ này là được chọn lựa kỹ càng trên vạn người mới được mười người a. Hơn nữa quản lý đã cảnh cáo các nàng, các nàng có thể được phần công việc này, đó là vạn may cực lớn, nếu như bọn họ không  làm tốt phần công việc này, như vậy chỉ có thể mời các nàng đi, dù sao bên ngoài có đến trên vạn người chờ nhận việc đâu!



Tại vì muốn giữ vững phần công việc này, các mỹ nữ lấy ra tất cả nhiệt tình để đỗi đãi với khách hàng, tranh thủ làm cho tất cả mọi người hài lòng với thái độ làm việc của các nàng.



Vì vậy nhìn thấy có người tiến vào siêu thị, các mỹ nữ nguyên một đám cười ngọt ngào, thái độ niềm nở.



Coi như là Thẩm Hoa Vinh quần áo xộc xệch bẩn thỉu, trên mặt của các nàng cũng thủy chung không có một xíu thái độ khinh thường nào. Thẩm Hoa Vinh căn bản không thèm chú ý tới những mỹ nữ kia, mà bị độ sung túc của siêu thị rung động.



MẶc dù từ ngoài cửa cũng nhìn thấy rất nhiều thứ, nhưng sau khi tiến vào siêu thị, Thẩm Hoa Vinh mới biết được siêu thị đã vượt ra khỏi nhận thức của hắn.



Trong siêu thị có chứa rất rất nhiều đồ, nhất là mì ăn liền mà hắn muốn, còn có rất nhiều đồ hộp, thậm chí còn có một chút rau cỏ, trái cây, chỉ là rất thưa thớt, vừa nhìn giá cả liền quý dọa người. Còn có rất nhiều bánh mì, bánh bích quy các loại.



Thẩm Hoa Vinh mắt đã trợn trắng rồi, quả thực không thể tin được, hắn không nghĩ tới ở mạt thế còn có thể nhìn thấy các loại đồ ăn trước mạt thế.



Trước mạt thế, những vật này hắn căn bản khinh thường nhìn đến, nhưng là sau mạt thế, hắn chính là muốn ăn cũng ăn không được.



Thẩm Hoa Vinh có chút tham lam đi đến gian đồ hộp phía trước, nhếch khóe miệng, nhìn Vân Khởi



"Ta muốn thịt hộp."



Vân Khởi nhíu mày, Thẩm Hoa Vinh không phải là chỉ cần mì ăn liền sao? Như thế nào còn muốn thịt hộp, quả nhiên là lòng tham không đáy sao?



Nhưng là chỉ là một cái đồ hộp, Vân Khởi liền gật đầu.




Vân Khởi xoay người nhìn xem Thẩm Hoa Vinh, không nói gì.



Thẩm Hoa Vinh nhìn Vân Khởi một cái, liền oán hận nói: 



"Tốt lắm, tốt lắm, ta biết rồi, ta đi trả lại những đồ dư thừa " nói, liền lấy ra một bao bánh bích quy, vẻ mặt đau lòng thả tới một bên trên giá hàng.



Nhìn Thẩm Hoa Vinh lưu luyến đem đồ thừa thả lại đến trên giá hàng, Vân Khởi lúc này mới cầm thẻ trong tay đưa cho thu ngân.



Hết nợ, mấy người ra siêu thị, Thẩm Hoa Vinh trong tay rất nhiều túi to nhỏ các loại, ngay cả Thẩm Duyệt muốn theo giúp hắn xách, hắn cũng không muốn, nhất định chính mình cầm lấy mới yên tâm.



"Tiểu Khởi a, " Thẩm Hoa Vinh không biết nghĩ tới điều gì, trên mặt sắc mặt phẫn hận biến thành nịnh nọt



"Bạn trai ngươi là ai a? Khi nào thì có cơ hội để cho cha gặp một lần a!"



Vân Khởi chứng kiến Thẩm Hoa Vinh sâu trong đáy mắt lóe tham lam, khẽ cười một tiếng 



"Không cần a."



Gặp Vân Khởi cự tuyệt, Thẩm Hoa Vinh sắc mặt lạnh lẽo, lạnh nhạt nhìn Vân Khởi, đứa con gái này của hắn này là thế nào?



Hắn tự nhận thập phần hiểu rõ tính tình của đứa con gái này, nhưng một đoạn thời gian không thấy, tính tình nhu nhược của nha đầu này lại thay đổi lớn như vậy?



Thẩm Duyệt nghe được Thẩm Hoa Vinh nhắc tới nam nhân sau lưng Vân Khởi, con mắt liền mạnh mẽ sáng ngời, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Vân Khởi.



Nghe Vân Khởi cự tuyệt, Thẩm Hoa Vinh sắc mặt lạnh như băng, tùy ý lại biến thành nịnh nọt



"Tiểu Khởi a, ngươi xem cha bây giờ còn không có chỗ ở, ngươi nếu đã có thể ở lại tốt như vậy, nghĩ đến cũng không bỏ được cha ngủ ngoài đầu đường đi?" Vân Khởi không nói gì, nàng nghĩ nàng đoán được lời nói kế tiếp của hắn.



"Kia cha có thể hay không chuyển đến nơi đây, ở cùng với ngươi a?"