Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về

Chương 80 : Tiền phí nuôi dưỡng

Ngày đăng: 18:54 19/04/20


"Đúng vậy, đúng vậy, " không đợi Vân Khởi nói chuyện, Thẩm Duyệt cũng đã không thể chờ đợi được nói: 



"Tiểu Khởi a, ngươi ở địa phương tốt như vậy, tự nhiên không biết chỗ ở cha kém nhiều mức nào đâu, lần trước cha cũng bởi vì chưa đóng nổi tiền thuê phòng bị chủ phòng đuổi ra a."



Thẩm Hoa Vinh trên mặt cũng đúng lúc lộ ra một tia đau khổ,



"Tiểu Khởi a, cha cũng là không có biện pháp a, ngươi sẽ không nhìn cha chịu khổ đi?"



Thẩm Hoa Vinh vì có thể vào ở một gian phòng cao cấp kia, ngay cả da mặt cũng dường như bị mất, khuôn mặt hiện lên vẻ đau khổ, trong mắt tràn đầy khẩn cầu, ở đâu còn có vẻ vênh váo tự đắc như trước.



Ngay cả Thẩm Duyệt ở bên cạnh ở sâu trong mắt cũng đầy khát vọng.



Bọn họ hiện tại mặc dù còn có phòng ở, nhưng mà phòng ở kia ngay cả 10 m² cũng không có tới, chỉ có một gian phòng mà đến ba người ở cùng một chỗ, lúc ngủ thân thể đều không thể trở người, chứ nói chi tới một số việc tế nhị như thay quần áo,.... Hơn nữa vừa rồi có xem qua phòng ở trưng bày của công hội, ở trong đó vừa sạch sẽ rộng rãi, còn có buồng vệ sinh đơn, giường chiếu mềm mại, Thẩm Hoa Vinh sau khi thấy, trong nội tâm liền nổi lên tham lam rồi,



Trước biết mình không thể nào có thể ở lại phòng ốc như vậy, cũng liền không có vọng tưởng gì, nhưng sau khi nhìn thấy Vân Khởi cái con bé kia này cũng có thể ở tại nơi ở tốt như này, Thẩm Hoa Vinh trong nội tâm liền rối rắm.



"Ta xuất tiền, các ngươi lại bên ngoài thuê một chỗ ở đi, " Vân Khởi mở miệng, Thẩm Hoa Vinh không phải là cái đèn cạn dầu, nếu để cho hắn ở nơi này, biết thêm cô là hội trưởng thật sự, kia… còn không biết có thể gây ra cái gì quá đáng hơn nữa đâu!  



"Cái gì cơ?" Thẩm Hoa Vinh nhịn không được kêu lớn:



"Chính ngươi một bước lên trời, có chỗ ở tốt, thế nhưng có thể để cho cha mình ở trong cái địa phương dơ bẩn như thế kia."



"Đúng vậy, Tiểu Khởi, ngươi chính mình ăn ngon, ở tốt, cũng không thể không quản cha a!" Thẩm Duyệt cũng ở một bên phụ hoạ.



Thanh âm của Thẩm Hoa Vinh và Thẩm Duyệt quá lớn, ngay ở giữa đường lớn hấp dẫn không ít người chú ý, Vân Khởi nhìn xem những người đi ngang qua tò mò quan sát bọn họ, trong lòng có chút bực bội.



"Ta chỉ có thể ra điểm thẻ cho các ngươi thuê phòng ở, nghĩ muốn ở nơi này chính là không thể nào" Vân Khởi giải quyết dứt khoát, căn bản không cho bọn họ cơ hội phản bác.



Thẩm Hoa Vinh cùng Thẩm Duyệt cũng nhìn ra được, lời Vân Khởi nói ra, là không thể nào sửa lại.



"Tiểu Khởi, ngươi làm sao vậy? Ngươi trước kia không phải như vậy a, ngươi trước kia biết bao thiện lương, biết bao hiếu thuận như vậy, ngươi hiện tại sao lại như thế này a?" Thẩm Duyệt vẻ mặt thương xót cùng tìm tòi nghiên cứu hướng về phía Vân Khởi.



Sắc mặt Vân Khởi cũng không chút thay đổi, cô vốn không phải là nguyên thế này, nguyên thể này dĩ bị người chị tốt bụng cùng người cha từ ái này dồn ép tới tự tử.



Thẩm Hoa Vinh cùng Thẩm Duyệt hai người lấy tình để cảm động lấy lý lẽ nói rõ, nhưng mà lại thấy Vân Khởi không có một tia mảy may.
"Một trăm năm mươi" Vân Khởi rốt cục buông lỏng miệng



"Lại nhiều, ta một phân tiền ta sẽ không ra thêm."



Thẩm Hoa Vinh cùng Thẩm Duyệt biết rõ bây giờ Vân Khởi đã không phải là còn cái tính tình tùy ý để cho bọn họ bóp méo.



Hai người liếc mắt nhìn nhau, rốt cục gật đầu.



"Được rồi, một trăm năm mươi liền một trăm năm mươi, chúng ta ký kết một cái hiệp ước, ngươi nếu không cho ta, cũng đừng trách ta không để ý đến tình cảm cha con rồi, " Thẩm Hoa Vinh oán hận trừng mắt liếc nhìn Vân Khởi



Vân Khởi trong nội tâm cười khẽ một tiếng, ký hiệp ước, hừ, là sợ cô không cho bọn họ sao?



Hừ, chờ vài ngày sau, bọn họ biết thân phận của cô rồi, nghĩ đến nhất định sẽ hối hận hôm nay đã ký kết hiệp ước này đi.



"Uh, được thôi!" Vân Khởi làm vẻ mặt khó xử. Thẩm Hoa Vinh cùng Thẩm Duyệt sợ Vân Khởi không đem điểm thẻ cho bọn họ, không thể chờ đợi được nhanh chóng mang ra hiệp ước, song phương rất nhanh liền ký kết hiệp ước.



Thẩm Hoa Vinh nắm thật chặt văn kiện trong tay, làm như bảo bối  cẩn thận ôm trong ngực, sau đó mới đi theo Thẩm Duyệt đi ra khỏi công hội.



Quách Lâm trước khi đi ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Vân Khởi, trong kia mắt có tình cảm sâu đậm không thôi, làm cho Vân Khởi nhanh chóng nổi da gà đầy người.



Thẩm Duyệt vừa hay nhìn thấy, hung hăng trợn mắt nhìn một cái Vân Khởi.



Thẩm Duyệt biết rõ Quách Lâm đối với cô có chút ý tứ, trước đó cô còn làm bộ làm tịch, cảm giác nếu mình đã vào công hội, nói không chừng có thể dựa dẫm được nhân vật cao cấp nào đó, vì vậy liên tục không có đáp ứng Quách Lâm.



Nhưng bây giờ khi nhìn thấy Quách Lâm cùng với Vân Khởi nháy mắt đưa tình, Thẩm Duyệt trong nội tâm tràn đầy tức giận, cô có thể không cần Quách Lâm, nhưng quyết không cho phép Quách Lâm thích Vân Khởi.



Cô biết rõ Vân Khởi trước kia rất thích Quách Lâm, cho nên khi thời điểm Quách Lâm hướng tới cô thổ lộ, cô trong lòng rất đắc ý. Cô trước kia ở trước Vân Khởi phách lối vẫn luôn có cảm giác ưu việt, nhưng bây giờ nhìn thấy Vân Khởi có quan hệ với nhân vật cao tầng trong công hội, còn có ăn ngon, được ở chỗ tốt, như thế nào không để cho Thẩm Duyệt cô ghen tị chứ.



Trước kia Thẩm Duyệt trong lòng rất đắc ý, bởi vì nam nhân mà Vân Khởi thích kia lại thích Thẩm Duyệt cô, nhưng bây giờ Thẩm Duyệt chứng kiến ánh mắt kia, Thẩm Duyệt không phải người ngu, tự nhiên biết rõ ánh mắt kia là có ý gì, cho nên Thẩm Duyệt trong nội tâm mới có thể tức giận.



Thẩm Hoa Vinh vẫn đang trong cảm xúc cao hứng, không nghĩ tới đi ra ngoài một chuyến, còn có thể có kinh hỷ lớn như vậy, có đứa con gái Vân Khởi này, nghĩ đến hắn về sau nhất định có thể sống qua ngày tốt hơn, ít nhất là sẽ không có bị đói bụng.



Nhưng muốn chỉ đưa cho hắn một trăm năm mươi điểm thẻ, Thẩm Hoa Vinh trong nội tâm cười lạnh, hừ, chỉ cấp cho hắn một trăm năm mươi điểm thẻ, liền muốn đuổi hắn, hừ, không có cửa đâu, chờ hắn đem tiền này dùng hết, hắn liền đi tìm kia con bé kia, hắn cũng không tin, con bé kia còn có thể không cho hắn?