Mạt Thế Xâm Nhập
Chương 13 :
Ngày đăng: 20:02 18/04/20
Phó Sử Ngọ lái chiếc việt dã ra khỏi bãi đỗ xe, Ôn Triệu Minh lo lắng nhìn con đường phía trước. Sắc trời đã triệt để tối đen, nếu màn trời di chuyển đến Vân thành trước khi tới được kho trung tâm thì bọn họ sẽ thật sự bị càng nhiều alien vây quanh.
“Nhanh một chút.” Ôn Triệu Minh nhịn không được vô cùng lo lắng.
“Tôi sẽ cố hết sức!” Phó Sử Ngọ gắt gao nhìn chằm chằm con đường phía trước, ra sức đạp mạnh chân ga thải.
Hiện tại trên đường sớm đã không có bao nhiêu người, trong dĩ vãng dòng xe có thể tạo thành tắc đường đã biến mất hơn nửa, cảnh sát giao thông sớm đã không thấy bóng dáng tăm hơi, cameras ở ngã tư vẫn tận chức tận trách mà quay, chẳng qua lúc này chẳng còn ai thèm để ý hóa đơn phạt nữa.
Có lẽ là bị kỹ thuật lái xe vừa rồi của Đường Húc Hải kích thích, Phó Sử Ngọ nâng mức tập trung lên 200%, tốc độ chiếc việt dã càng ngày càng tăng, linh hoạt vượt qua từng chiếc từng chiếc xe.
Phó Sử Ngọ rất có cảm giác tẩy sạch sỉ nhục, mở mày mở mặt.
Y hơi đắc ý nhìn thoáng qua Đường Húc Hải nghiêm mặt ngồi ở ghế phó điều khiển, thế nào hả? Kỹ thuật của tôi cũng không kém đúng không?
Mày Đường Húc Hải nhíu lại, sắc mặt khó coi: “Dừng xe.”
“Cái gì?” Ôn Triệu Minh đang trong tư thế dựa vào ghế nghe hai chữ này lập tức bật thẳng thắt lưng.
“Phía trước không đi được.” Phó Sử Ngọ cũng nhìn thấy, con đường phía trước ô tô đều dần giảm tốc độ, có nhiều người mất kiên nhẫn không ngừng bóp còi.
Thẳng đến không cách nào đi tới, Phó Sử Ngọ mới đạp chân thắng.
Đường Húc Hải chần chờ một chút, quay đầu nói với Phó Sử Ngọ: “Cậu đi xuống nhìn một chút, phía trước có chuyện gì? Có thể nhanh chóng giải quyếtkhông?”
Phó Sử Ngọ không chần chờ, mở cửa xe ra nhảy xuống, chạy theo dòng xe lên phía trước.
Đường Húc Hải một bụng thuyết phục bị nghẹn ngược vào, hắn thở phào một cái.
Phó Sử Ngọ người này đừng nhìn đôi khi không biết ứng biến, nhưng thời khắc mấu chốt thật sự rất có quyết đoán.
Hiện tại người ở nơi này còn nhiều hơn lúc nãy, khả năng bị công kích càng cao hơn.
Phó Sử Ngọ cuối cùng đem chiếc việt dã tận khả năng che trước cửa hông, sau đó ba người vào cửa, buộc cửa lại từ bên trong.
Đường Húc Hải lại từ ba lô lấy đèn pin ra soi kiếm nguồn điện, Phó Sử Ngọ rốt cục không nhịn được tự ti lần nữa _ nhìn xem người ta chuẩn bị cái gì, nhìn nhìn lại mình coi!
Đèn điện được mở ra, chiếu sáng bên này cũng chỉ có một cái bóng đèn trơ trọi, đối lập với những bóng đèn nội thất hiện có trên thị trường, nhìn nó đơn điệu tới cực điểm.
Hầm trú ẩn là một thông đạo chỉnh thể có hai ngã quẹo, còn có một kiến trúc cuối thông đạo, phòng quả nhiên như lời Đường Húc Hải đã nói không lớn lắm, nhưng cho dù không lớn cũng phải đến 80 90 thước vuông.
Hơn nữa cũng như hắn nói, chỗ này vốn là nơi chứa vật tư chiến tranh, bởi vì quanh năm hòa bình, quản lý sơ sài nên bên trong căn bản không có vật tư dự trữ gì. Hiện tại Vân thành đã sớm xây dựng thiết kế một cơ sở phòng vệ trên không khoa học hợp lý hơn, hầm trú này tuy bị bỏ qua, nhưng cũng chưa bị phá đi, mà là triệt để không dùng đến.
“Không khí cũng không tệ lắm.” Phó Sử Ngọ cảm nhận cái mát lạnh sũng nước trong hầm trú, hít mạnh một hơi. Tuy cảm giác hơi ẩm nhưng không khí coi như trong lành.
“Đó là đương nhiên, hầm trú ẩn thì phải thiết kế thông gió.” Đường Húc Hải tựa vào bên tường, hô hấp hơi ồ ồ nói.
Phó Sử Ngọ cảm thấy hắn có gì là lạ, kề qua mới phát hiện _ Đường Húc Hải cư nhiên chảy một đầu mồ hôi.
“Đường Húc Hải! Anh làm sao vậy?” Phó Sử Ngọ nhanh chóng bắt được hắn, lúc này mới phát giác thân thể hắn nóng bừng: “Anh phát sốt?!”
Ôn Triệu Minh khống chế xe lăn chạy đến bên cạnh hai người, anh khom lưng xuống quần Đường Húc Hải kéo, lập tức sợ ngây người.
Giữa đùi và cẳng chân bên phải của hắn u một cục, sưng vù cả lên.
“Đây cũng không phải chỉ bị trật thôi đâu?!” Phó Sử Ngọ nhịn không được cả giận nói.
“Không sao.” Đường Húc Hải cảm thấy không khí mình thở ra nóng rực lên, hắn vô lực giơ tay xua xua: “Xương của tôi còn chưa triệt để khỏi, tấm thép rốt cuộc cũng chỉ có tác dụng phụ trợ. Vận động kịch liệt quá mức sẽ khiến sưng tấy nhiễm trùng, đây là hiện tượng bình thường.”
--- ------ ------ ---
Tết tới tấn tài. Xuân sang đắc lộc. Gia đình hạnh phúc. Vạn sự cát tường! Năm Ngọ sắp đến. Chúc bạn đáng mến. Sự nghiệp tiến lên. Gặp nhiều điều hên!