Màu Xanh Huyền Bí

Chương 13 :

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Royal, đài truyền thông Vinh Hiển, là công ty giải trí Lạc gia, đã có mấy thập niên lịch sử, ở trong làng giải trí có thể nói là có tư cách bậc trưởng bối. Vinh Hiển đối với những người ôm giấc mộng minh tinh mà nói, không thể nghi ngờ là một con đường rộng mở đầy triển vọng.



Vinh Hiển chiếm giữ cả tòa nhà lớn nhất T thị, bảo vệ tại cửa ra vào vô số, nhìn thấy vợ chồng Lạc Hưởng Ngôn, vội vàng cúi đầu chào.



Tang Đồng hỏi rõ ràng tầng lầu, liền cùng Lạc Hưởng Ngôn tách ra, một mình đi tới phòng làm việc của Nghiêm Dực Toàn.



Nghiêm Dực Toàn năm nay gần 50, tóc có chút dài, hơi rối, mặt mũi lại hết sức hiền hòa, nụ cười cũng vô cùng thân thiết. Chỉ có những diễn viên đã từng hợp tác cùng ông mới biết, trong công việc Nghiêm Dực Toàn không bao giờ nể mặt tình thân, nghệ sĩ bị ông mắng cho khóc nức nở không biết có bao nhiêu rồi.



Nghiêm Dực Toàn không hổ danh là “Nghiêm Đạo”, chỉ cần một khi làm việc, khí thế liền đột nhiên biến đổi, miệng mím chặt, cau mày, bộ mặt nghiêm túc, hơn nữa chỉ hơi không bằng lòng liền mở miệng mắng to.



Nghiêm Dực Toàn rất nhiệt tình tiếp đãi Tang Đồng, kêu phụ tá đi pha trà.



Tang Đồng vội khoát tay nói: “Không cần làm phiền, Nghiêm Đạo, hôm nay tôi tới tìm ngài, chính là muốn hỏi ngài một chút về ca khúc chủ đề, ngài muốn đề cập đến dạng chuyện xưa như thế nào?”



Nghiêm Dực Toàn ánh mắt nhìn cô rất kỳ quái, giống như là đang thẩm vấn, Tang Đồng không tự chủ sợ hãi trong lòng. Cẩn thận suy nghĩ một hồi lâu mới mặt không đổi sắc cùng cô mặt đối mặt ngồi xuống, ngón tay gõ gõ tay vịn nó



i: “Cái này không vội, dù sao bộ phim còn chưa khởi quay, ngay cả đài truyền hình đáp ứng lên sóng còn chưa có…… Cô yên tâm, đến lúc đó nhất định sẽ tìm cô giúp một tay.”



Tang Đồng cười cười: “Nghiêm Đạo quá khách khí, có thể giúp Nghiêm Đạo là vinh hạnh của tôi……”



“Thật sự?” Nghiêm Dực Toàn ánh mắt sáng lên, cười ha hả nói “Có những câu này của cô tôi liền yên tâm!”



Tang Đồng có chút không rõ chân tướng, liền đứng lên nói: “Vậy tôi sẽ không quấy rầy Nghiêm Đạo làm việc.”



Nghiêm Dực Toàn không có giữ cô lại, tự mình tiễn cô ra cửa.



Tang Đồng nhìn đồng hồ, cũng gần đến giờ cơm trưa, liền đi lên phòng làm việc của Lạc Hưởng Ngôn.


Tang Đồng không quá để ý, cầm giấy giúp cô ta lau mặt, hơi trách cứ nói: “Cậu làm gì uống gấp thế kia, giữa chúng ta còn cần khách khí sao! Cậu xem, may mà chúng tớ ở bên cạnh cậu, nếu như đổi thành người khác, cậu uống say rồi, không chừng sẽ xảy ra chuyện!”



Lương Tiểu Nghệ khéo léo gật đầu một cái, kéo cánh tay của cô ôn nhu nói: “Thật tốt, anh trai và tớ lại có thêm người thân…… Chỉ là về sau ở trước mặt người ngoài kêu chị dâu không tiện cho lắm, nếu không tớ gọi cậu là tỷ tỷ được chứ?”



Tang Đồng tự nhiên gật đầu: “Tiểu Nghệ cậu vẫn chu đáo như vậy!”



Tang Đồng đối với Lương Tiểu Nghệ sao có thể có phòng bị, cô lúc ấy đắm chìm trong tình yêu tốt đẹp, tự mình đa tình cảm thấy là chị dâu người ta, sẽ phải thay Lương Nguyên chăm sóc thật tốt cô em gái này. Huống chi Lương Tiểu Nghệ lại là một cô gái nhu nhược tế nhị như vậy, khi còn bé chịu nhiều đau khổ như vậy, đương nhiên là phải quan tâm cô ta nhiều hơn. Tang Đồng mù quáng mà tin tưởng Lương Tiểu Nghệ, thậm chí lúc cô và Thẩm Lạc trở mặt, không hỏi rõ ràng đã giúp đỡ Lương Tiểu Nghệ chèn ép Thẩm Lạc, thiếu chút nữa làm hại cả nhóm A. I vì vậy giải tán……



Tang Đồng nghĩ tới đây, trong lòng một trận đau khổ, lắc đầu một cách áy náy nói: “Thật sự xin lỗi, khi đó…… Tôi không phải cố ý cùng cô đối nghịch!”



Thẩm Lạc khoát tay áo giễu cợt: “Tôi dĩ nhiên biết! Cô cho rằng mọi người ai cũng ngu như cô, ai tốt ai xấu đều không biết rõ…… Tôi thật vô cùng chán ghét con tiện nhân kia, đối với cô vừa là đồng tình vừa thêm phẫn hận. Khi đó ta cùng Lương Tiểu Nghệ ngang tài, ngoài sáng và trong tối không biết bao nhiêu land ăn thua thiệt của ả ta, nhưng cư nhiên không có một người có thể kể khổ! Lương Tiểu Nghệ giả bộ thật sự là quá tốt, một bộ dạng yếu đuối như vậy, ai thấy nàng đều cho rằng ả ta là người bị hại mà thôi.”



Thẩm Lạc tựa như nhớ tới chuyện gì cười cười: “Chỉ là Hàn Tả Tả ngược lại đủ sáng suốt! Tối thiểu cô ấy đủ sức nhìn người, lúc đó chỉ là một trợ lý nho nhỏ không danh không phận, liền dám đi đánh Lương Tiểu Nghệ đã có chút danh tiếng, chậc chậc, một cái tát tai ấy vung lên, không thể nói rằng không lợi hại! Khó trách hôm nay có thể đắc thế được như vậy……”



Tang Đồng không biết còn có chuyện như vậy, nhíu nhíu mày hỏi: “Hàn Tả Tả đánh Lương Tiểu Nghệ? Chuyện khi nào?”



“Đại khái chính là thời điểm cô vào vòng đề cử Kim Bách Linh không bao lâu……”



Tang Đồng trong nội tâm lộp bộp rơi xuống.



Làng giải trí từ trước đến giờ cùng xã hội đen qua lại chặt chẽ, từ xã hội cũ lúc còn Đại Thượng Hải là có thể nhìn ra. Cho dù là hiện tại, cũng không thiếu đại ca xã hội đen buộc một vài đạo diễn và minh tinh quay những bộ phim đen, những thứ giao dịch bẩn thỉu kia, phần lớn đều cùng thế lực hắc ám có liên quan.



Trước kia Tang Đồng cũng không biết, cho dù nghe người ta nói qua, cũng không để trong lòng, ngây ngốc cho là xã hội pháp trị, nào có nhiều người như vậy bị buộc bất đắc dĩ. Làng giải trí rất phức tạp, nhưng cũng chỉ là những người hám danh trục lợi mà thôi, lục đục đấu đá lẫn nhau kịch liệt thôi.



Tang Đồng được bảo hộ quá tốt, Dương Húc Văn thật tâm coi cô như người học trò chân chính mà chăm sóc, những thứ tiền kia, dính vào một chút sẽ trở nên dơ bẩn không chịu nổi, cũng bị Dương Húc Văn ngăn cách bên ngoài, nàng đâu biết rằng người cũng sẽ “vàng đỏ nhọ lòng son”, đến tột cùng đến cỡ nào đáng sợ.



Nhưng ai có thể nghĩ đến, Tang Đồng lần đầu tiên thấy được mặt đen tối của làng giải trí, lại là bị chính người mình quan tâm tính kế