Màu Xanh Huyền Bí

Chương 4 :

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Tang Đồng hít một hơi thật sâu, thả người vào ca khúc mà mình yêu thích, nhắm mắt lại, âm nhạc vang lên, đập vào mặt hình như có mùi cỏ xanh, cô như đang ở trên cánh đồng cỏ mênh mông bát ngàn, trời xanh mây trắng…..



“Suối reo róc rách, gió đùa vi vu, lá trúc khe khẽ, hát tình ca dưới ánh trăng……”



Sau khi thu âm xong, Tang Đồng không kịp chờ đợi tìm được Dương Húc Văn, thấp thỏm hỏi: “Như thế nào? Có cần lặp lại điệp khúc thêm vài lần nữa hay không?”



Dương Húc Văn nhíu, mở nhạc lên: “Tôi từ trước đến giờ chỉ thích làm một lần, lặp lại nhiều lần, âm sắc không chỉ có không đạt tới trạng thái tốt nhất, còn có thể mất đi cảm xúc…… Chính em nghe một chút đi.”



Giai điệu du dương, mê tình hoài cổ, thanh âm Tang Đồng chứa đựng cảm xúc như miếng băng mỏng vỡ vụn, mát lạnh thuần túy, thời điểm thấp giọng ngâm xướng giống như dòng suối chảy róc rách, cao âm to rõ rung động lòng người. Thì ra thật sự có tiếng hát như vậy, mang theo ma lực khiến cho người ta không thể chống cự, dễ dàng xuyên vào tận đáy lòng.



Tang Đồng bất ngờ trở nên nổi tiếng.



Phim cổ trang của Mễ Á hàng năm tỉ lệ người xem TV ngày càng tăng vọt, cả khúc chủ đề 《Mạch Thượng Tang 》 cũng bắt đầu phát sóng rộng rãi, tỷ lệ bình chọn trên Internet liên tục dao động vượt lên đầu, duy trì ở bảng xếp hạng không tụt xuống.



Tang Đồng chính thức trở thành ca sĩ mới nổi của Mia, cửa ải cuối năm cũng qua, các đài phát thanh lớn đều tới tấp mời Tang Đồng làm khách mời,



Hannah tự mình quyết định, chỉ chọn mấy tiết mục đặc biệt nổi tiếng cho Tang Đồng, những cái khác toàn bộ lấy cớ việc học cuối kỳ sắp tới của cô để từ chối.



Hannah giải thích: “Nếu như không thể bảo đảm lần sau có thể liên tiếp có được cơ hội tốt, người mới tốt nhất không nên nổi lên nhanh như vậy, Văn Ca có ý muốn để cho em giữ vững hình thượng vốn có tươi trẻ trong sạch, vững vàng bước tiếp. Dù sao em còn trẻ, phải thật ổn định con đường thực tế mới có thể đi xa…… Chị cũng vậy rất đồng ý, về phía công ty em không cần lo lắng, dĩ nhiên là dốc toàn lực bồi dưỡng em, chương trình luyện tập đã được chuẩn bị rồi. Khóa bồi dưỡng rất tốt, cũng là để lót đường cho tiền đồ sau này, rất hữu dụng, em tốt nhất nên kiên trì hoàn thành, những chuyện an bài khác chờ sang năm lại nói.”



Tang Đồng tự nhiên không có không đáp ứng, khi đó cô căn bản không nghĩ xa như vậy, thậm chí đều không nghĩ tới xem ca hát là sự nghiệp cả đời của mình. Nghe được Hannah để cho cô tiếp tục học tiếp lớp huấn luyện, trong lòng có chút vui mừng, cùng bạn bè cùng nhau cố gắng sẽ thoải mái rất nhiều, có người làm bạn cũng sẽ không cảm thấy cô đơn, hơn nữa gặp phải vấn đề cũng có thể cùng nhau đối mặt.



Thời điểm Tang Đồng trở lại lớp huấn luyện, ánh mắt người khác nhìn cô liền phát sinh biến hóa, những vẻ mặt mịt mờ phức tạp kia, khiến cho Tang Đồng rất khó chịu, cũng may, Lương Nguyên và Lương Tiểu Nghệ đối với cô vẫn trước sau như một.



Đêm ba mươi đêm đó, Tang Đồng được an bài xuất hiện trong buổi liên hoan mừng năm mới của đài truyền hình, Hàn Tả Tả phải về nhà mừng năm mới, chỉ còn lại một mình Tang Đồng, liền có chút không muốn đi.



Lương Nguyên nhìn rõ trong lòng cô mất hứng, cười an ủi cô: “Đừng lo lắng, đến lúc đó anh và Tiểu Nghệ đi cùng em, coi như hai anh là phụ tá của em là được!”




Lương Tiểu Nghệ đứng ở vị trí góc khuất, đỏ mặt ngượng ngùng cười.



Lương Nguyên đứng ở bên cạnh Tang Đồng, mang theo nụ cười ôn hòa ngượng ngùng của thiếu niên, ánh mắt xinh đẹp tập họp vừa đúng một chút hơi nước, như mưa phùng lớt phớt đặc biệt có thể đưa tới mẫu tính của phụ nữ.



Nam chủ trì Lưu Nam lúc này khiển trách: “Rõ ràng cái cô này là đang dán vàng lên mặt mình đấy chứ?”



Lương Minh thẹn thùng bụm mặt: “Ai nha, bị nhìn ra rồi……”



Lương Nguyên khẽ mỉm cười nói: “Minh tỷ tỷ xinh đẹp như vậy không cần thiết dát vàng nha!”



Không khí hiện trường rất náo nhiệt.



Phần thứ hai là loại trò chơi trừng phạt nhỏ, chơi hát đô-mi-nô (hát nối tiếp), hát tiếp không được sẽ phải bị trừng phạt nhỏ.



Sáu người chia làm hai tổ, Tang Đồng và Lương Nguyên, Tiểu Nghệ một tổ, một tổ khác dĩ nhiên là nhóm thần tượng A. I. Ai, ai hát câu nào, ai phạm sai lầm đều được ghi rất rõ ràng.



Nhưng đại khái Lương Tiểu Nghệ quá khẩn trương, một vòng cuối cùng, vốn nên là cô gái trong A. I Thẩm Lạc sai, nhưng lúc đến phiên Lương Tiểu Nghệ cư nhiên không có tiếp được.



Ai phạm sai lầm, ai tiếp nhận trừng phạt, thì ống kính hướng về phía người đó càng nhiều.



Lương Tiểu Nghệ áy náy nhìn Thẩm Lạc một cái, đỏ mặt ngượng ngùng cười, ánh mắt giống như là nai con bị hoảng sợ, đáng thương đáng yêu, làm cho người ta nhìn cũng không tự giác sinh ra chút thương tiếc.



Tang Đồng liền vội vàng cười nói: “Tiểu Nghệ là người dịu dàng nhất trong chúng ta, mọi người cũng không nên phạt cô ấy ác quá nhé!”



Lương Minh nhìn một chút nụ cười có chút miễn cưỡng của Thẩm Lạc, không thể làm gì khác hơn là tiếp lời nói: “Nếu Tiểu Nghệ tiếp không được bài hát, như vậy thì để Tiểu Nghệ vì mọi người biểu diễn một ca khúc đi!”