Màu Xanh Huyền Bí
Chương 3 :
Ngày đăng: 21:58 21/04/20
Ánh mắt Tang Đồng vừa u buồn vừa kích động chợt cảm thấy tâm tình của mình thật giống như ong mật, ngọt đến ưu thương……
Cô vẫn biết mình hát không tệ lắm nhưng không nghĩ được nhiều người yêu thích như vậy. Thời điểm đứng trên sân khấu được nhều người ủng hộ Tang Đồng cảm thấy có được kết quả như vậy chỉ sợ không lấy một phân tiền cũng đáng giá.
Khi đó, Tang Đồng cùng Hàn Tả Tả còn đắm chìm trong đắc ý bởi khoản tiền nho nhỏ kiếm được mà hoàn toàn không biết buổi biểu diễn xế chiều hôm nay được một người qua đường quay lại post lên mạng. Trong một đêm lượng view tăng nhanh đột biến.
Tang Đồng ở trên quảng trường hát ba ngày, người qua đường dừng lại lắng nghe ngày càng nhiều.
Ngày thứ ba hát xong lúc tẩy trang đã là ban đêm rồi. Tang Đồng cùng với Hàn Tả Tả sung sướng đếm lấy số tiền mấy ngày qua kiếm được đang chuẩn bị đi ăn khao mình thì chợt giữa đường có người cản lại.
Người đàn ông đó chừng ba mươi tuổi, mang một cái kính màu xanh khổng lồ đến khoa trương, ăn mặc hết sức thời thượng.
Tang Đồng nhìn vào cái khăn tam giác hắn quàng ngang cổ trong lòng buồn bực: “Trời nóng như vậy còn quàng khăn không sợ bị rôm sảy sao?”
Hàn Tả Tả hết sức cảnh giác đánh giá đối phương nghĩ thầm: “Người đàn ông này ăn diện so với Tang Đồng lúc nãy còn kinh khủng hơn, quả thật có thể tin vào mắt có thể nhìn người, nói không chừng còn vớ phải tên biến thái.”
Hàn Tả Tả tiến tới một bước che ở trước mặt Tang Đồng ra vẻ lão thành khách khí hỏi: “Xin hỏi có chuyện gì không?”
Người đàn ông kia không thèm để ý đến Hàn Tả Tả, một tay đút vào túi quần, một tay sờ sờ cằm nhìn chằm chằm vào Tang Đồng từ trên xuống dưới giống như là đánh giá một món đồ. Hồi lâu hắn mới gật đầu, sau đó cô gái trẻ tuổi đứng bên cạnh lập tức tiến đến đưa cho cô một danh thiếp.
“Chào các cô, chúng tôi là công ty truyền thông quốc tế Mia, đây là tổng giám đốc âm nhạc Dương Húc Văn. Tang tiểu thư hát vô cùng tốt, hình thức cũng tốt rất phù hợp với yêu cầu của chúng tôi. Không biết các cô có hứng thúc tham gia lớp huấn luyện năm nay của chúng tôi? Nếu như thông qua cuộc thi sẽ có cơ hội ký hợp đồng thành nghệ sỹ chính thức…..
Miếng bánh thật to từ trên trời rơi xuống, nện đến mắt Tang Đồng nổi cả đom đóm vội nhanh chóng đưa mắt sang nhìn Hàn Tả Tả.
Hàn Tả Tả phe phẩy danh thiếp trên tay không nói lời nào chờ Tang Đồng quyết định. Nhìn con người núi Thái Sơn có đổ xuống mặt cũng không đổi sắc kia khiến cho Tang Đồng trong nháy mắt bình tĩnh lại.
Tang Đồng suy tư một phen mới mở miệng: “Tôi muốn thử đến chỗ hai người trước mới suy nghĩ kỹ một chút mới có thể đưa ra câu trả lời chắc chắn, hai người….”
Vẫn đứng bên cạnh không nói chuyện, đột nhiên Dương Húc Văn lên tiếng: “Có thể, cho cô một tuần để suy nghĩ. Cụ thể thế nào Hannah sẽ nói cho cô biết, có vấn đề gì cứ hỏi Hannah.”
Dương Húc Văn bí hiểm đưa tay chỉ: “Đây là ca khúc chủ đề của Mia trong buổi biểu diễn tới.”
Mia tỉ mỉ xây dựng buổi biểu diễn, bất luận là diễn viên hay đồng phục đều lưu ý, thậm chí còn mời cả thầy giáo âm nhạc tự mình soạn ca khúc chủ đề.
“Bài hát này cho ai hát vậy? Chị Tân sao?”
Tân Đình chính là hoa đán của Mia, giới ca sỹ xem cô là super star. Nhìn buổi biểu diễn hoành tráng thế này thì ca khúc chủ đề có khả năng hát nhất chính là cô ấy rồi.
Dương Húc Văn bĩu môi nói: “Cô ta không được, giọng không hợp, hát những ca khúc thịnh hành thì hợp còn Cổ Phong thì không thể khống chế được….Bài hát này cô hát đi!”
Tang Đồng trợn to hai mắt, lắp bắp nói: “Cái gì, tôi? Tôi…… Không được……”
Dương Húc Văn mất hứng: “Sao cô lại không được? Tôi tự mình dạy cô lâu như vậy, dù có là heo mẹ cũng có thể thở ta được 18 bài rồi! Yên tâm đi, trừ phương diện kỹ thuật so với Tân Đình không bằng còn chỗ khác sao không bằng cô ta?”
Tang Đồng vẫn cảm thấy không có hy vọng: “Nhưng mà tôi một chút danh tiếng cũng không có, có phải sẽ làm hư hết không?”
Dương Húc Văn trợn mắt nhìn cô: “Cô vô danh? Bà cô trẻ của tôi ơi, cô lên mạng mà xem đi, danh tiếng cô nổi như cồn trên mạng đó! Nếu không cô nghĩ tại sao Mia lại đem cô vào đây?”
Không thể trách Tang Đồng hoàn toàn không biết, trong khoản thời gian này cô đang loay hoay luyện tập hoàn tòa không biết khi vieo của cô được tung lên mạng có bao nhiêu ảnh hưởng.
Dương Húc Văn vung tay lên, quyết định thật nhanh: “Cho cô hai ngày để tìm cảm giác…Hai ngày sau đến phòng thu âm tầng 10 tìm tôi!”
Tang Đồng không thể ngờ là người vô cùng may mắn, chương trình học lớp huấn luyện còn chưa kết thúc đã bị Mia đưa đi biểu diễn rồi, vừa mới kỹ hợp đồng xong đã đảm nhiệm ca khúc chủ đề trong buổi biểu diễn.
Hai ngày thoáng qua mau, Tang Đồng đứng trong phòng thu, đứng ngoài phòng thu cách lớp cửa kính là Dương Húc Văn đang khẩn trương bắt tay chỉ đạo.
Dương Húc Văn nhìn cô cười khích lệ, chỉ đạo cô qua khẩu hình.