Màu Xanh Huyền Bí

Chương 43 :

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Mỗi ca sĩ đều hy vọng có thể tổ chức một buổi biểu diễn dành cho riêng mình, đứng ở trên sân khấu sáng chói chói mắt, nghe dưới đài ngàn vạn người yêu ca nhạc kích động hô hào, vui sướng tràn trề hát lên ca khúc của mình.



Mới vừa nhận được giải thưởng nữ ca sĩ được yêu thích nhất, Mia quyết định thừa thế tiến lên, hi vọng mượn buổi biểu diễn, đem danh tiếng của Tang Đồng nâng cao hơn một chút.



Đối với một ca sĩ mới xuất đạo không lâu mà nói, Tang Đồng không thể nghi ngờ là rất may mắn. Có thể có thành tựu hiện tại, trừ thiên phú cùng cố gắng, Tang Đồng không thể không thừa nhận còn có rất lớn một phần vận số ở trong đó.



Mặc dù buổi biểu diễn này Mia sẽ dùng phương thức mời các ca sĩ khách mời đặc biệt rồi mượn cơ hội làm nổi bật lên người mới, nhưng là mặc kệ như thế nào, đây đều là lần đầu lấy Tang Đồng lấy danh nghĩa tổ chức một liveshow riêng, Tang Đồng đương nhiên phải toàn lực ứng phó.



Sân khấu liveshow được xây dựng, thiết bị được lắp đặt, đại sảnh bố trí những thứ gì đều không cần Tang Đồng hỏi tới, tự có Mia mời nhân viên chuyên nghiệp tới thiết kế.



Công việc chủ yếu của Tang Đồng chính là càng không ngừng tập luyện ca múa, vắt hết óc suy tư như thế nào tương tác cùng người xem, sau đó trong các buổi luyện tập quảng cáo, trong các tiết mục truyền hình tuyên truyền cho buổi biểu diễn sắp tới.



Hannah phải dẫn dắt người mới, Tang Đồng liền được Hàn Tả Tả toàn quyền đưa đi đón về.



Hàn Tả Tả mặc dù cũng là người mới, nhưng năng lực không tệ, đem Tang Đồng giao cho cô ấy Hannah cũng rất yên tâm.



Mấy ngày nay, Hàn Tả Tả ngay cả trường học cũng rất ít đến, tận hết sức lực chạy đôn chạy đáo, từ áp phích quảng cáo, đến giá cả vé vào cửa và an bài các tiết mục, Hàn Tả Tả cũng tự mình quán xuyến, chỉ sợ có phân đoạn nào xảy ra vấn đề.



Tang Đồng chê cười cô: “Cậu là người đại diện, không phải bảo mẫu con nít, có một số việc giao cho phụ tá đi làm là được rồi, làm gì liều mạng như thế, tớ còn không khẩn trương, cậu khẩn trương cái gì chứ?”



Hàn Tả Tả tức giận không nói nên lời chỉa chỉa trán cô mắng: “Cậu được đấy, tri ân không báo đáp tiểu bạch nhãn lang! Tớ mệt sống mệt chết là vì ai hưặ̉? Còn không phải là bởi vì cậu sao! Thời gian trước cậu và Lạc Nhị gia xì căng đan huyên náo xôn xao, buổi biểu diễn lần này nếu lại làm hư, cậu chờ bị những thứ kia dùng ngòi bút làm vũ khí dìm chết đi!”



Hàn Tả Tả phiền não cào cào tóc, khẽ buồn bực nói: “Lại nói, đây là công việc đầu tiên sau khi tớ chính thức trở thành người đại diện của cậu…… Tớ thất bại thì không sao, chỉ sợ liên lụy đến cậu thôi!”



Tang Đồng lôi kéo cô ngồi xuống bên cạnh, cười nói: “Cậu biết mà, tớ vốn chính là bởi vì tò mò cảm thấy chơi thật vui mới đi ký hợp đồng, mấy năm này mới từ từ thích làm ca sĩ…… Cho nên cho dù bị cậu liên lụy cũng không quan hệ, nhiều lắm thì danh tiếng tụt dốc, cùng lắm không làm nghệ sĩ nữa, tớ cũngk hông phải là không thể ca hát không được! Tả Tả, cậu đừng lo lắng, tớ tin tưởng cậu!”



Đều vẫn là những thiếu nữa mới vừa tròn đôi mươi, cho dù sẽ bàng hoàng sẽ mê mang, cũng sẽ rất nhanh lại kiên định, lấy dũng khí hướng về mục tiêu của mình, tinh thần phấn chấn bồng bột mà phấn đấu.



Hàn Tả Tả tâm tình chuyển biến tốt, nhéo cô một cái nói: “Ít nói nhảm, thời gian nghỉ ngơi kết thúc, giờ thì tiếp tục đi!”



Tang Đồng buồn bã đứng lên, hướng về phía chiếc gương to lớn, một lần mộtlần luyện tập vũ điệu mới.



Tang Đồng tiếp nhận qua khóa học bổ túc cơ bản nhất, được huấn luyện viên ở trên phương diện này rất có tiếng tăm dạy dỗ, cộng thêm mị lực trên sân khấu của cô, có thể lập tức thích ứng bất đồng sân khấu nào, cùng người xem tương tác lẫn nhau càng thêm thuần thục.



Duy nhất cần tăng cường chính là khả năng diễn đạt đặc biệt cũng những động tác tạo hình phức tạp của vụ điệu kia.



Gần tới buổi biểu diễn, Tang Đồng mỗi ngày trời còn chưa sáng liền rời giường, chạy bộ tới công ty, một mình ở phòng vũ đạo luyện tập, ép buộc chân đau đến nôằ̃i chảy cả nước mắt, nhưng vẫn cắn răng kiên trì.



Căn bản tập luyện còn chưa có kết thúc, Hàn Tả Tả đã tới rồi.




Tang Đồng hơi lúng túng, cười khan một tiếng nói: “Là Tiểu Nghệ a, không cóchuyện gì, nếu anh ấy bận mình liền không quấy rầy, Tiểu Nghệ giúp mình nhắn lại với Lương Nguyên một tiếng, khi nào anh ấy có thời gian gọi điện thoại cho mình……”



Lương Tiểu Nghệ do do dự dự không có trực tiếp đồng ý.



Tang Đồng rất nhạy cảm cảm thấy có cái gì không đúng, hỏi: “Sao vậy?”



Lương Tiểu Nghệ giống như rất khó mở miệng, cuối cùng tựa như là rốt cuộc không nhịn được nữa, trong thanh âm đều mang theo tiếng nũw nở: “Tang tỷ tỷ, ca ca biết chuyện của chị thực lo lắng, anh ấy không để ý công ty phản đối đứng ra muốn ủng hộ chị, đã vì vậy mất đi rất nhiều hoạt động quảng cáo…… Nếu là, nếu là anh ấy sẽ cùng chị giữ liên lạc, em sợ……”



Tang Đồng trong lòng một lộp bộp, gấp gáp hỏi: “Vậy anh ấy hiện tại như thế nào?”



Lương Tiểu Nghệ rốt cuộc không nhịn được nhỏ giọng khóc sụt sùi: “Không tốt lắm, em thật sự sợ tiền đồ của anh hai cứ như vậy bị hủy……”



Tang Đồng lòng của dần dần lạnh xuống, nhẹ giọng hỏi: “Vậy ta phải làm sao?”



Lương Tiểu Nghệ lầm bầm nói: “Cũng không thể để hai người bọn chị cũng bị hủy diệt…… Nếu hai người về sau một bôặ̀ phim cũng không nhận được,một chút hoạt động cũng không làm nên được cái gì? Núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt, chung quy cũng phải giữ lại một người a……”



Lương Tiểu Nghệ đột nhiên ngừng lại, giống như là nhớ tới cái gì hốt hoảng nói: “Tang tỷ tỷ em là đang nói hưu nói vượn, chị ngàn vạn đừng có tin, nếu như bị ca ca biết, anh ấy nhất định sẽ giận em……”



Tang Đồng suy nghĩ hoảng hốt, khó khăn bật cười: “Tiểu Nghệ, chớ khẩn trương, tớ sẽ không nói cho Lương Nguyên…… Cậu, cậu nói…… Đúng! Tớ không thể ích kỷ như vậy, anh ấy hiện tại chính là như mặt trời lúc ban trưa, sao có thể bởi vì tớ mà thất bại thảm hại? Tiểu Nghệ, cậu đừng lo lắng rồi,cũng đừng nói cho Lương Nguyên tớ có điện thoại tới, nếu như anh ấy muốn giúp tớ, cậu nhớ khuyên anh ấy một chút, nói cho anh ấy biết…… Tự tớ sẽ có biện pháp, nói với anh ấy không cần ra mặt vì tớ!”



Lương Tiểu Nghệ lại nói cái gì đó, Tang Đồng cũng không có nghe vào, cúp điện thoại đột nhiên đã cảm thấy vô cùng cô độc và mất mác.



Lương Tiểu Nghệ hài lòng cúp máy, nhẹ nhàng gõ gõ ngón tay, xóa bỏ lịch sưặ̉ cuộc gọi.



Lương Nguyên từ trên sân nhảy xuống, hỏi: “Thế nào? Mới vừa ai gọi tới?”



Lương Tiểu Nghệ cười để điện thoại di động xuống, cầm khăn giấy giúp hắn cẩn thận từng li từng tí lau đi mồ hôi trên trán, không thèm để ý nói: “Không có gì, mới vừa là một ký giả nào đó gọi tới, nói muốn xin phỏng vấn độc quyền anh, em xem đối phương là cái loại nhân vật râu ria không đáng để tâ,, đã giúp anh uyển chuyển cự tuyệt.”



Lương Nguyên không nghi ngờ gì, uống chút nước, thở phào nói: “Cũng không biết Đồng Đồng sao lại không liên lạc với anh…… Anh bên này gần kết thúc rồi, một lát cùng đi ăn cơm không?”



“Tang tỷ tỷ trong khoảng thời gian này cần phải cẩn thận, anh nên thông cảm thông cảm cho chị ấy!” Lương Tiểu Nghệ thuận miệng an ủi đôi câu, liền vui vẻ nói: “Em chờ anh, đã lâu không có cùng nhau ăn cơm rồi.”



Lúc tối, Hàn Tả Tả côằ́ sức phá vòng vây của đám ký giả, mang đến chút nhu phẩm cần thiết cho Tang Đồng.



Mở cửa phát hiện đèn cũng không mở, trong phòng khoảng không gian đen kịt, Hàn Tả Tả lục lọi công tắc trên vách tường, mở đèn.



Tang Đồng đang ôm đầu gối vùi ở trên sô pha, cũng không nhúc nhích, nửa ngày mới sâu kín mở miệng: “Cậu đã đến rồi à……”