Màu Xanh Huyền Bí

Chương 58 :

Ngày đăng: 21:58 21/04/20


Nước F là đất nước nổi tiếng thế giới mệnh danh thánh địa thiên đường, nơi tạo ra những chuyện tình lãng mạn độc nhất vô nhị.



Vốn Tang Đồng tính toán cùng đoàn làm phim đi nước F, nhưng được nửa đường đã bị Lạc Hưởng Ngôn cướp đi.



Mặc dù là cùng chung chuyến bay, nhưng Lạc Hưởng Ngôn mua là khoang hạng nhất xa hoa nhất.



Chỗ ngồi thật thoải mái, không gian rộng rãi, vừa đóng cửa, liền hoàn toàn ngăn cách với mọi thanh âm bên ngoài, chỉ còn lại Lạc Hưởng Ngôn và Tang Đồng với nhau.



Tang Đồng hạ thấp ghế ngồi, thích ý nằm xuống, ở trên người đắp tấm chăn nói: “Em ngủ trước một lát.”



Lạc Hưởng Ngôn không có ý tốt nhìn chằm chằm cô: “Vé máy bay khoang hạng nhất rất quý, cứ như vậy ngủ mất chẳng phải rất lãng phí ư?”



Tang Đồng tò mò hỏi: “Trong khoang hạng nhất còn có cái gì thú vị hay sao?”



Lạc Hưởng Ngôn xấu xa cười lên, nghiêm trang nói: “Nghe nói ở trên cao không khí loãng, dex khiến người ta thiếu dưỡng, lúc này đại não dễ dàng hơn sinh ra ảo giác, có thể đạt tới tận hứng trước nay chưa từng có. Khi làm tình mà hít thở không thông sẽ dẫn tới cao trào không ngừng, em xem…… Nơi này chỉ có hai người chúng ta……”



Tang Đồng đầu đầy vạch đen, tức giận nhắm mắt lại: “Không thèm để ý đến anh!”



Lạc Hưởng Ngôn không thuận theo náo loạn nhào qua, đem tấm chăn trên người c



ô ném đi, vừa nắm eo của cô vừa ở trên cổ cô ủn tới ủn lui, rầm rì nói: “Đến nha đến nha, làm thử một chút……”



Tang Đồng đẩy hắn không được, nắm tóc hắn kéo hắn về phía sau.



Lạc Hưởng Ngôn bị lôi kéo da đầu căng đau, nắm cổ tay của cô giải cứu mớ tóc của mình, đem hai tay của cô khép lại, đặt trên đỉnh đầu, sau đó dữ tợn cười một tiếng: “Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, xem ra em thích Nhị gia thô bạo hơn?”



Tang Đồng đối với ác bá Lạc Hưởng Ngôn sắc mặt im lặng: “Đừng làm rộn, một lát nữ tiếp viên hàng không đi vào ảnh hưởng không tốt……”



Lạc Hưởng Ngôn hừ lạnh: “Gia muốn chính là loại kích thích này!”



Nói xong, Lạc Hưởng Ngôn cúi đầu, liều mạng hôn lên cái miệng nhỏ đang lảm nhảm của Tang Đồng.



Không biết có phải thực sự là càng lên cao dễ dàng thiếu dưỡng khí hay không, Tang Đồng rất nhanh đã cảm thấy đại não có chút cung cấp không đủ không khí, chóng mặt bị Lạc Hưởng Ngôn cuốn lấy đầu lưỡi, bị động cùng hắn môi lưỡi dây dưa.



Lạc Hưởng Ngôn vừa hôn cô, vừa vén váy của cô lên.



Ưmh, mặc váy tốt nhất, làm rất dễ dàng!



Lạc Hưởng Ngôn hài lòng thỏa dạ lột xuống quần lót nhỏ của cô, vân vê nhào nặn nhét vào trong túi áo của mình.



Tang Đồng cho là Lạc Hưởng Ngôn chỉ hôn hôn một chút, chiếm chút tiện nghi mà thôi, liền tùy ý hắn. Ai biết □ đột nhiên chợt lạnh, Tang Đồng lập tức hoảng hốt rồi, quay đầu liên tục cự tuyệt: “Không, không cần, đừng như vậy……”




“Chớ phiền em, em muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, nếu không để Nghiêm Đạo cắn anh……”



Lạc Hưởng Ngôn sờ sờ lỗ mũi, nhìn Tang Đồng bộ dáng thê thảm, hơi chột dạ, tự giác tự động thu thập xong hành lý, lại nhẹ nhàng giúp cô thay đổi áo ngủ thoải mái.



Tang Đồng ngã xuống không quá mấy phút đã nằm ngủ như chết rồi, ngay cả Lạc Hưởng Ngôn lúc nào thì rời đi cũng không biết.



Trong mê mang mơ hồ tỉnh lại một lần, đói đến bụng réo ầm ĩ, căn phòng trống rỗng chỉ có một mình cô, trên tủ đầu giường đặt chút đồ ăn.



Tang Đồng lười phải rời giường, tựa vào đầu giường ăn như hổ đói đem thức ăn càn quét sạch sẽ, lại rót sữa tươi trong bình giữ nhiệt uống, lúc này mới cảm giác tỉnh táo lại.



Ở trên máy bay cơ hồ bị giằng co toàn bộ hành trình, trên người tràn đầy dấu vết hoan ái đã qua, dinh dính khó chịu.



Tang Đồng ngồi nghỉ một lát, mới chậm rãi xuống giường, lấy quần áo sạch thoải mái tắm nước nóng.



Lạc Hưởng Ngôn không biết đi nơi nào, hơn nửa đêm còn không thấy bóng dáng.



Tang Đồng đang sấy tóc, khóa cửa vang lên, tiếng bước chân quen thuộc truyền đến.



“Em đã tỉnh? Có đói bụng không?”



Tang Đồng lắc đầu một cái: “Đã ăn một chút…… Anh đi đâu vậy hả?”



Lạc Hưởng Ngôn ngồi ở bên giường, nới lỏng cổ áo nói: “Đi xã giao, những người đó quá khó chơi, cả đêm mệt chết đi được!”



Tang Đồng lỗ mũi phình ra, nhíu mày: “Một thân mùi rượu…… Đợi chút, có mùi nước hoa lẫn vào, anh đi đâu lêu lỏng hử!”



Lạc Hưởng Ngôn híp híp mắt, cười như không cười nhìn chằm chằm Tang Đồng, kéo dài âm điệu mở miệng: “A —— em đây là đang ghen phải không?”



Tang Đồng liếc hắn một cái: “Ăn em gái anh!”



Lạc Hưởng Ngôn bình tĩnh trả lời lại một cách mỉa mai: “Không có tiểu muội, em ăn ‘tiểu đệ’ của anh đi!”



Tang Đồng cầm khăn lông hung hăng quất về phía hắn, mặt lạnh mày nhạt hỏi: “Nói mau, anh buổi tối đã đi đâu!”



Lạc Hưởng Ngôn vô tội trừng mắt nhìn: “Thật đi xã giao mà! Em cũng biết, có vài trường hợp, gặp dịp thì chơi là khó tránh khỏi, phụ nữ nước F lại như vậy…… Nhiệt tình, chỉ là em yên tâm! Anh vì em kiên trinh bất khuất, thề không khuất phục dưới dâm uy những cô gái kia!”



Tang Đồng hừ một tiếng, ghét bỏ đẩy đầu hắn đang muốn sáp lại gần ra: “Đi đi nhanh đi tắm sạch một thân nặng mùi của anh đi! Em đi ngủ trước, ngày mai rất nhiều việc!”



Lạc Hưởng Ngôn biết cô ngày mai phải tham dự liên hoan điện ảnh, sáng sớm sẽ phải thức dậy hóa trang thay quần áo, còn phải tiếp nhận ký giả phỏng vấn vân vân, cũng không tiếp tục trêu chọc cô, hôn cô một cái rồi đi tắm.