Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 109 : Công lược hoàng tử hắc hóa 31

Ngày đăng: 12:49 30/04/20


Editor: Mặc Quân Tịnh Túc



Mấy ngày kế tiếp, bởi vì trên người Mặc Thiên Trần có thương tích, cho nên vẫn luôn ở trong lều trại nghỉ ngơi. Mà Hạ Diệc Sơ thân là Vương phi của hắn, đương nhiên cũng phải ở lại lều trại chung với hắn.



Mà Hạ Diệc Sơ cũng đãng trí, có hệ thống nhắc nhở, mới nhớ nữ chính.



Sau đó Hạ Diệc Sơ hỏi Hồng Nguyệt ở sau lưng, thế mới biết, hóa ra cốt truyện cũng không lệch khỏi quỹ đạo.



Ngày săn thú đầu tiên, không chỉ có Sở Hoàng gặp mãnh hổ, nữ chính Thượng Quan Nguyệt đồng thời cũng gặp dã thú tập kích.



Chỉ là Thượng Quan Nguyệt may mắn hơn so với Sở Hoàng, sau khi Thượng Quan Nguyệt gặp được dã lang, chạy được vài bước thì đụng phải Ngũ hoàng tử Mặc Quân đang săn thú ở gần đó. Sau đó được Ngũ hoàng tử Mặc Quân cứu trợ, cuối cùng cũng đúng lúc đưa Thượng Quan Nguyệt trở về, trên đường Ngũ hoàng tử mới từ trong miệng người khác biết, hóa ra một mình Hoàng Thượng đi lạc ở trong rừng rậm, sau đó Mặc Quân một bên phân phó người đưa Thượng Quan Nguyệt trở về, một bên mang theo số người còn lại ở trong rừng rậm, khắp nơi tìm kiếm tung tích của Sở Hoàng. Cuối cùng đã xuất hiện trước mặt Sở Hoàng, mới có một màn cứu giá chậm trễ kia.



Không có một hồi anh hùng cứu mỹ nhân giữa hai người Mặc Thiên Trần và Thượng Quan Nguyệt giống như tiểu thuyết, trong lòng Hạ Diệc Sơ sinh ra vô hạn hối hận, đặc biệt là nhìn miệng vết thương trên cánh tay Mặc Thiên Trần, áy náy trong lòng cô càng đậm.



Cũng bởi vì như thế, mấy ngày nay đều ở trong lều chăm sóc Mặc Thiên Trần, Hạ Diệc Sơ quả thực là cẩn thận đến mức không thể cẩn thận hơn.



Thậm chí tất cả mọi chuyện có quan hệ với Mặc Thiên Trần, thì đều do chính tay cô làm lấy.



Bất quá cũng may, thuốc ở trong thương thành của hệ thống có hiệu quả rất cao. Hạ Diệc Sơ hỏi hệ thống, biết thuốc này dùng chung với các loại thuốc Thái Y kê khai cũng không có tác dụng phụ nên mỗi ngày, lúc đổi thuốc cho Mặc Thiên Trần thì nhân cơ hội đổ một ít thuốc cô lấy từ thương thành ra, chờ đến khi một tuần săn thú kết thúc, miệng vết thương của Mặc Thiên Trần cũng đã khỏi hẳn.



Nhưng mà, chuyện vết thương trên người Mặc Thiên Trần khỏi hẳn, cũng chỉ có chính hắn và Hạ Diệc Sơ biết.
Không biết là từ trong miệng ai truyền ra lời nói này, chỉ là, chờ tới lúc truyền tới tai Hoàng Thượng và đám người Hạ Diệc Sơ, lời đồn đãi này đã giống như châm lửa lớn, không phải dùng quyền thế là có thể áp chế xuống.



Lúc Sở Hoàng nghe thái giám bên cạnh báo việc này, trực tiếp tùy tay ném một ly trà ra ngoài, giận dữ hét: "Buồn cười! Rốt cuộc là ai dám lớn mật như thế, quả thực chính là nói bậy!"



Mặc Thiên Trần tuy rằng liều mạng mình cứu hắn miễn chết trong miệng mãnh hổ, nhưng Mặc Thiên Trần trừ bỏ thân phận Thất hoàng tử, thì đó chính là nhi tử của hắn!



Nhi tử cứu phụ thân, có cái gì không đúng!



"Phụ hoàng, ngài xin bớt giận, đó đều là do những người bên ngoài hồ ngôn loạn ngữ cả. Bất quá cũng không biết là ai, vậy mà dám chửi bới hoàng thất Sở Quốc và không khí triều đình Sở Quốc chúng ta. Bất quá, nhi thần cảm thấy, chuyện này phát sinh không sớm không muộn, chỉ sợ cũng không phải tin đồn vô căn cứ." Mặc Quân vội vàng bước lên, trấn an Sở Hoàng.



Nhưng từ bên ngoài mà nói, lời này lại khiến người ta suy nghĩ thật nhiều.



Sở Hoàng vừa mới ném văng chén trà ra, giống như là đem tức giận trong lòng cũng phát tiết ra ngoài, thần sắc nhanh chóng bình tĩnh.



Hiện giờ, nghe được lời này của Mặc Quân, hai tròng mắt Sở Hoàng lập loè một chút, đáy mắt xẹt qua lãnh quang, ngẩng đầu hỏi Mặc Quân: "Theo ý của con, là có người ở sau lưng thao túng?"



===============================================



~~~Nhân sinh mãi thiếu mấy người cho trẫm cắn~~~