Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 120 : Đêm khuya, Hoàng thượng thấy thật có lỗi
Ngày đăng: 12:02 30/04/20
Tần Bộ Diêu làm tất cả chẳng qua vì muốn lôi kéo hắn cùng đi chết? Bởi vì nàng đã sớm nản lòng thoái chí muốn chết, vì vậy cũng muốn hắn chết cùng?
Nàng trợ giúp Yến Mạch Ngọc cướp ngôi hoàng đế của hắn, khiến hắn trở nên bị cô lập bất lực, tất cả cũng vì khiến lúc hắn chết lẻ loi hiu quạnh, đến địa phủ chỉ có thể có một mình nàng là hồng nhan tri kỷ?
Không, chuyện này... Chuyện này quá tức cười rồi.
Nhưng nếu không phải sự thật, vì sao hết thảy trong mộng đều chân thực đến thế?
Trong đầu hắn liên tục hiện lên dáng vẻ trước khi chết của Tần Bộ Diêu, còn có lời nói dịu dàng có chút điên cuồng của nàng.
Yến Mạch Hàn nặng nề ho hai tiếng khụ khụ, lại khụ ra máu.
Hắn đứng bật dậy, thất tha thất thểu đi tới trước cửa sổ.
Đôi mắt ngày thường luôn tối tăm không thôi giờ khắc này chứa đựng đầy vẻ mờ mịt.
Nếu như những gì trong mộng đều là sự thật, vậy mấy tháng nay hắn đang làm gì đó? Đang làm gì?
Bỗng, hắn nghĩ tới cái gì, trái tim chợt căng thẳng, một ngụm máu lại phun ra ngoài.
Sáng nay, sáng nay hắn vừa ban cho Diêu Diêu một bát canh tuyệt tử.
... Canh tuyệt tử.
Đời này nàng không thể làm mẹ rồi.
Hắn còn cho Ảnh Đại muốn nàng, đầy đủ bảy đêm.
"Ha ha, ha ha ha..." Yến Mạch Hàn bỗng nhìn cửa cười lên, từ tiếng cười nhẹ biến thành ôm bụng cười to, cười đến nước mắt đều chảy ra.
Trên cơ thể nàng còn lưu lại dấu vết, tất cả là dấu răng hắn lưu lại, sâu đến thấy máu.
Nghĩ đến sự tình mấy ngày nay, hắn liền muốn dùng đao đâm chết chính mình. Là hắn tự tay làm tổn thương nữ nhân trong ngực. Một nữ nhân tốt như thế, cứ như vậy bị hắn hủy hoại. Sao hắn có thể làm ra loại chuyện cầm thú mới làm này, hắn thật hối hận.
Ngực Yến Hàn cứng lại, một ngụm máu lại dâng lên, bị hắn khó khăn nuốt trở về.
Nam Tầm vốn tưởng sau khi tỉnh lại, đại boss nên đi rồi, dù sao hắn là người muốn lâm triều. Nhưng không ngờ nàng vẫn nằm yên trong lồng ngực Yến Hàn.
"Không phải chàng giữ nguyên tư thế này ôm ta cả đêm chứ?" Nam Tầm một mặt khó mà tin nổi.
"Diêu Diêu, hình như tay ta đã tê rần rồi." Yến Hàn nói.
Nam Tầm cười ha ha: "Chàng ngốc à, ôm ta một đêm như vậy, khẳng định tay chân tê dại."
Ánh mắt Yến Hàn sâu thẳm nhìn nàng, thấp giọng nói: "Nhưng mà ta không muốn buông nàng ra, ta nghĩ ôm nàng nhiều thêm lúc nữa."
Tiểu Bát đột nhiên cắm một câu: "Ái chà chà, làm sao trong một đêm đại boss liền mở hình thức thâm tình rồi. Ngươi bịa chuyện thật lợi hại!"
Yến Hàn mở hình thức thâm tình, Nam Tầm liền mở hình thức điên cuồng liêu hán*. Nàng tiến đến trước mặt nam nhân, gần như kề sát trên mặt nạ bạc kia. Sau đó vươn ngón tay vuốt nhẹ nhàng trên môi mỏng của hắn, cười đến như yêu tinh: "Này Yến Hàn, chàng đang quyến rũ ta sao?"
*Liêu hán: Tán trai
Yến Hàn nhìn nàng thật sâu, giọng nói trầm thấp gợi cảm không thôi: "Vậy ta đã quyến rũ được nàng chưa?"
Ngón tay mảnh khảnh của Nam Tầm vuốt ve nơi cổ họng hắn, khiêu khích khiến hầu kết hắn lăn lộn lên xuống. Nàng cười híp mắt nói: “Rồi, đương nhiên là được rồi."
Tiểu Bát bật cười hì hì: "Ngươi chính là ỷ hắn không còn khả năng giao hợp, vì vậy không muốn sống trêu chọc hắn có phải không? May mà đại boss không còn khả năng giao hợp, nếu không, hừ hừ, tiểu yêu tinh câu người như ngươi sớm bị hắn giết chết! Vì vậy, ngươi nhớ cảm ơn gia nhiều nhiều nha."