Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 121 : Diêu Diêu, ta muốn cưới nàng
Ngày đăng: 12:02 30/04/20
Edit: PaduC/ Beta: Mạn Châu Sa
Nam Tầm và Yến Hàn trêu chọc lẫn nhau một thời gian. Yến Hàn làm bộ không biết chuyện xấu giữa nàng và bạo quân, nàng cũng không nhắc tới, cùng nhau giả ngu.
Chờ Yến Hàn đi rồi, Thúy Hoàn vẫn luôn nghe trộm cao hứng khóc: "Nương nương, Yến công tử thật yêu người. Nô tỳ cho rằng, dù hắn có biết Hoàng thượng sủng hạnh người, hắn cũng sẽ không để ý."
Nam Tầm cười, mặt đầy ngọt ngào: "Đó là đương nhiên, ta nhìn người luôn luôn chuẩn xác. Hắn là nam nhân tốt đáng để dựa vào."
Yến Hàn vẫn chưa rời đi hoàn toàn nghe được như thế, bước chân bỗng khựng lại, sau đó đi nhanh hơn.
Đối với hắn mà nói, cung Trì Mộ như một sợi gông xiềng, cũng giống một tòa nhà giam. Nhưng ở đây có một yêu tinh tên Tần Bộ Diêu, vì vậy dù hắn biết rõ đi vào sẽ bị lột một lớp da, hắn vẫn không kiềm chế được muốn đi vào.
Hắn nghĩ, có thể hắn trúng độc, mà sớm đã trúng độc sâu, chỉ là không tự biết mà thôi.
Mấy ngày liền, Nam Tầm và Yến Hàn mở ra hình thức tán tỉnh nhau. Chẳng qua Yến Hàn trêu chọc xong sẽ nhìn nàng đầy nóng bỏng, mà Nam Tầm trêu chọc xong sẽ phủi mông mà đi.
Mãi đến khi Thúy Hoàn không cẩn thận lỡ miệng nói về chuyện Hoàng thượng, Yến Hàn rốt cuộc không thể không đâm thủng tờ giấy kia.
Hai người đứng dưới tán cây, Yến Hàn đi về phía trước một bước, Nam Tầm liền lùi về sau một bước.
"Chàng đừng tới đây!" Nam Tầm quát hắn, vẻ mặt có chút tan vỡ: "Chàng đang làm vẻ mặt gì vậy? Không phải là chàng ghét bỏ ta đấy chứ? Có phải chàng thấy ta không sạch sẽ, vì vậy không cần ta nữa?"
Yến Hàn nghe xong lời này, vẻ mặt thống khổ.
Hắn tiến lên một bước dài, không quan tâm đối phương giãy dụa, ôm chặt Nam Tầm trong lồng ngực mình, không ngừng hôn đỉnh đầu nàng: "Diêu Diêu nàng nghe ta nói. Ta không chê nàng, thực sự không chê nàng, ta cưới nàng có được không? Ta lập tức cưới nàng. Chúng ta không cần tam môi lục sính, cũng không quản cái gì mệnh lệnh cha mẹ. Hôm nay chúng ta sẽ thành thân!"
Làm sao có thể? Không thể nào! Ảnh Đại chưa bao giờ làm trái mệnh lệnh của hắn! Sao hắn có thể chưa chạm vào Tần Bộ Diêu!
Trong lúc tâm thần hết sức chấn động, hắn nghe được nữ nhân dùng giọng điệu cười trên sự đau khổ của người khác nói: "Hàn ca ca, ta nghi ngờ bạo quân này có thể bị... bất lực."
Yến Hàn trợn to mắt: "Diêu Diêu, nàng... Làm sao nàng biết..."
Nam Tầm lập tức trả lời hắn: "Làm sao ta biết được? Bởi vì bạo quân làm được một nửa, giữa đường liền lăn, sau đó để ảnh vệ đến bắt nạt ta. Phàm là nam nhân, thấy mỹ nhân hoa nhường nguyệt thẹn như ta cũng sẽ không lâm trận bỏ chạy. Chàng nói hắn không bất lực thì là gì?"
Yến Hàn phản ứng chậm vài giây: "Vậy, vậy ảnh vệ của Hoàng... bạo quân phái tới có xúc phạm đến nàng hay không?"
Nam Tầm nghe lời này, lại không biết nhớ tới cái gì, không nhịn được cười ha hả: "Bản cô nương chuẩn bị mê huyễn phấn. Tạt một cái vào mặt hắn, hắn liền ôm gối của ta cọ tới cọ lui, ha ha ha..."
"Mê huyễn phấn?" Yến Hàn giật giật hầu kết, có chút khó khăn nói ra lời này.
"Lúc trước tiến cung ta đem theo không ít bí dược tổ truyền, như thuốc độc mãn tính, thuốc mê, thuốc độc xuyên tràng. Mê huyễn phấn này chỉ là một loại thuốc khiến người ta rơi vào ảo cảnh, ta mang đến đây không nhiều lắm. Nếu bạo quân lại đến mấy lần, ta chỉ sợ cũng phải lộ. May mà hắn không trở lại."
Nói qua nói lại, nàng lại cười to lên: "Bạo quân và ảnh vệ kia cũng không biết gì đâu, hai tên ngớ ngẩn."
Một thân phận khác là bạo quân ngớ ngẩn, Yến Hàn:...
Mà giờ phút này, tất cả những thứ này cũng không còn quan trọng nhất. Giờ phút này, trong đầu hắn tràn ngập mừng rỡ lớn lao, máu trong cơ thể hắn hưng phấn đến sôi trào.
Diêu Diêu nàng, Diêu Diêu nàng không có chuyện gì, thân thể nàng vẫn trong sạch!