Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 155 : Mất ngủ, lần đầu tiên trong cuộc đời
Ngày đăng: 12:02 30/04/20
Mấy người trong phòng trông thấy bộ dạng đáng đánh của Nam Tầm, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng sự thật đúng là như vậy, bọn họ chính là cảm thấy tên tiểu tử này quá thuận buồm xuôi gió, đừng nói những người khác, trước tiên cứ nói đến lão đại lợi hại nhất phòng này, Thiết ca, thấy Đao Sẹo cũng phải cúi đầu khom lưng.
Nhưng tên tiểu tử này, chỉ là một tên nhóc miệng còn hôi sữa, lại có thể đánh bại hung thần ác danh Đao Sẹo nổi danh, trên mặt một chút vết thương cũng không có, lớn lên trắng trẻo nõn nà, cừu con cũng chưa trắng bằng "hắn"!
Mấy người biết Nam Tầm đánh nhau lợi hại, đương nhiên không dám trực tiếp gây khó dễ, liền muốn ngầm cho cô một bài học, muốn cân bằng chút tự ái của bản thân.
Nhưng ngàn vạn lần không nghĩ đến, tên tiểu tử này lại có thể bình yên vô sự trở lại.
Trải qua sự kiện lần này, mấy người này đã hoàn toàn buông bỏ ý niệm muốn chỉnh Nam Tầm, bắt đầu đào tim đào phổi mà cùng cô nói chuyện nhân sinh lý tưởng.
Nam Tầm cũng không muốn hoàn toàn chặt đứt quan hệ với mấy người này, khoé miệng hạ xuống, cười cười nói:" Con người tôi xưa nay, người khác đối tối với tôi, tôi nhất định cũng đối xử tốt với họ."
Dừng lại, ý vị sâu xa liếc một cái về phía Đỗ Phan:" Ngược lại, nếu có người tính kế tôi, tôi nhất định khiến hắn hối hận."
Đỗ Phan cười khan vài tiếng, không khỏi day day cái mũi.
" Lão nhị, tôi quả thực tò mò, anh là vì cái gì mới tiến vào đây?" Nam Tầm đánh giá trên dưới Đỗ Phan, đối phương nhìn có chút giống thương nhân khôn khéo, nhưng nếu thật là thương nhân, khẳng định là cái loại buôn bán không tốt đẹp gì, bởi vì hắn quá ranh ma.
Đỗ Phan nhún nhún vai:" Cũng không có gì, chỉ là lừa gạt chút tiền nho nhỏ."
Lão Tứ thình lình kêu to:" Tiểu Lục, cậu đừng tin Nhị ca nói, anh ta vào đây chính là do đệ nhất phú hào thành phố S tố cáo, nghe nói lừa của hắn ta ước chừng hai trăm triệu."
Đây chính là lý do mà một năm gần đây có nhiều người thử tiếp cận lôi kéo Diêm La Vương.
Đáng tiếc, những người này đều chỉ có một kết cục, mặt mũi bầm dập, răng rơi đầy đất.
Tiểu Lục hắn không hổ là người sinh ra đã dẫm phải vận cứt chó mà, thế mà có thể được làm đàn em của Diêm La.
" Mau tắt đèn, đến giờ đi ngủ rồi." Thiết ca nhắc nhở một câu.
Mọi người nghe vậy cũng nhanh chóng bò lên giường của mình.
Quả nhiên vài phút sau, tất cả đèn điện của nhà tù đều tắt hết, trừ bỏ đèn tuần tra trên hành lang, cũng thuận tiện cho nửa đêm có người buồn đi vệ sinh.
Sau đêm nay, tất cả mọi người đều có vẻ rất hưng phấn, đặc biệt là lão tam, sùng bái đối với Tô Mặc Bạch lại tăng thêm một cấp, quả thực sắp trở thành fan não tàn của " cậu ta".
Buổi tối đầu tiên sau khi tiến vào ngục giam, Nam Tầm trằn trọc không yên, xung quanh là tiếng ngáy, tiếng nghiến răng cùng tiếng nói mớ trong lúc ngủ. Hôm nay cô đã thành công trở thành đàn em dưới trướng Diêm La, hiệu suất cao đến kinh người.
Ánh trăng xuyên thấu qua song sắt nhà tù chiếu vào, vừa vặn chiếu vào trên giường Nam Tầm, miêu tả vỗ về khuôn mặt tuấn mỹ trên giường.
Nam Tầm mở to mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt đen láy sáng ngời.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, cô bị mất ngủ.