Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 178 : Tiểu Bạch, cậu là khác biệt

Ngày đăng: 12:02 30/04/20


Edit: PaduC/ Beta: Mạn Châu Sa



Cách Tiểu Bát nói chuyện có lẫn chút khâm phục hiếm thấy: "Cho nên mới nói Quý Hà sống không dễ dàng á, hai mươi hai tuổi vừa tốt nghiệp trường cảnh sát đã bị tuyển đi nằm vùng. Vì chế tạo một kiện sơ yếu lý lịch đáng tin cậy, hắn bắt đầu làm lên từ tầng lưu manh thấp nhất, vẫn cứ dựa vào bản lĩnh của chính mình trở thành tay đấm nhãn vàng số một số hai. Trước đó không phải lực lượng cảnh sát mới phá mấy sào huyệt ma túy sao, bên trong có tác phẩm của hắn. Hơn nữa vì hòa mình vào đám người này, hắn đúng là cái gì cũng làm, chậc chậc."



Đờ mờ, đờ mờ đờ mờ đờ mờ! Nam Tầm vẫn rất muốn chửi thề.



Nam Tầm cáu bực đi quanh phòng mình vài vòng, bỗng mở cửa vọt ra.



Tiểu Bát hú một tiếng gào to: "Thân ái người đừng kích động a a a, ngươi không thể vạch trần Quý Hà, thật sự không được á! Diêm La Vương ghét cay ghét đắng kẻ phản bội, chớ nói chi hắn không chỉ phản bội mà còn nằm vùng! Đại boss sẽ giết chết hắn, sẽ giết chết hắn thật đó!"



"Ngươi ồn thật, ta chỉ muốn xuống nhà tìm Diêm Mạn. Ta phải trông coi cô bé từng giây từng phút."



Tiểu Bát ra sức thở phào nhẹ nhõm một hơi, nó rất sợ Nam Tầm vừa kích động liền nói hết tất cả. Đến lúc đó khí vận tử vừa chết, ha ha, game over.



Trong vòng một năm, Quý Hà làm được xuất sắc, Diêm La cho y quản lý càng ngày càng nhiều địa bàn. Như vậy có nghĩa y càng có nhiều cơ hội tiếp xúc với những nhân vật quan trọng kia.



Nam Tầm càng nghĩ càng kinh hồn táng đảm. Nếu thật để Quý Hà đánh vào trong nòng cốt của Diêm La, vậy anh cậu thực sự phải chơi xong rồi.



Không thể vạch trần thân phận nằm vùng của Quý Hà, lại không thể trơ mắt nhìn đại boss gặp chuyện, Nam Tầm chỉ có thể tự mình nghĩ cách.



Kết quả Nam Tầm mới vừa xuống nhà đã nghe được tiếng cãi vã kịch liệt.



"Anh, nhưng em thích anh ấy, em nhất định phải ở bên anh ấy!" Diêm Mạn rống to.



"Anh nói rồi, không được." Giọng nói lạnh nhạt của Diêm La vang lên.



"Tại sao không được? Không phải anh ấy là anh em kết nghĩa sống chết có nhau của anh sao? Tại sao em không thể thích anh ấy!"



"Bởi vì, không hợp."



Diêm Mạn quýnh lên liền hét lớn: "Nhưng em đã là người của ảnh! Trong bụng em có con trai của anh ấy rồi!"
Nam Tầm:...



Im lặng nuốt nước miếng.



Mẹ nó, anh tưởng đang nuôi thú cưng hả? Dù là nuôi thú cưng, thì nó cũng có quyền lựa chọn đối tượng giao phối. Đại boss, anh thực sự không cần quản quá nhiều nha!



Tiểu Bát đột nhiên ho một tiếng: "Gia đang nghi đại boss thực sự nghĩ như vậy."



Nam Tầm: "Không phải ngươi nói, ở quỹ đạo nguyên thế giới, sau khi Diêm Mạn gặp chuyện thì đại boss rất buồn lòng sao?"



Tiểu Bát: "Nuôi thú cưng cũng có tình cảm được chứ. Ngươi nói xem, con mèo con ngươi vẫn nuôi đột nhiên bị người giết, ngươi có thể không tức giận sao? Nếu hắn thực sự thương Diêm Mạn như vậy, giá trị ác niệm làm sao lại biến thành 100, ha hả."



Hai chữ cuối cùng đầy oán niệm mờ mịt.



Nam Tầm:...



"Anh." Nam Tầm chợt kêu đại boss.



Đại boss vô cùng mê mẩn xoa đầu cậu: "Ừ."



"Anh ở cùng Diêm Mạn nhiều năm như vậy, anh đều như vậy như vậy... Vậy em mới quen biết anh hơn một năm, không phải là em..." Nam Tầm nói rồi nói, lại dần cúi thấp đầu.



Diêm La bật cười ha ha: "Tiểu Bạch không giống người khác, cậu là em trai của anh."



"Em không tin." Nam Tầm vỗ bay bàn tay hắn, nhanh chân chạy lên nhà.



Diêm La nhìn bàn tay trống vắng của mình, ánh mắt hơi trầm xuống.



Tiểu Bạch, đương nhiên cậu khác biệt với những người khác, làm sao có thể so sánh!