Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 337 : Bất ngờ, khẽ meo meo thăm ban
Ngày đăng: 12:05 30/04/20
Edit: tranthayday/ Beta: PaduC, Bánh Bao Không Nhân
Nam Tầm không biết nói gì cho phải, địa điểm kia cô cũng biết nha. Chỗ đó xác thật có hơi hẻo lánh, nhưng không đến nỗi tệ như anh nói chứ? Không thì sao cô tìm được cửa hàng đặt hoa? Cửa hàng này lại còn rất hiện đại, có cả trang chủ trên mạng, cô chỉ cần chụp thư tình viết tay gửi họ là họ có thể in nguyên bút tích của cô lên tấm card.
Đan Thủy: [Anh Càn, chỗ anh đóng phim thực sự rất thiếu thốn sao?]
Âu Càn: [Ừ.]
Đan Thủy: [Em gửi anh một cái hôn nồng cháy. (づ ̄3 ̄)づ╭?~]
Âu Càn: [Đan Tiểu Thủy, anh chưa cảm nhận được.]
Nam Tầm cạn lời. Anh còn muốn cảm nhận thế nào nữa?
Đan Thủy: [Nụ hôn của em đã xuyên màn hình bay qua đó rồi, anh Càn vẫn chưa cảm nhận được thật ư?]
Âu Càn: [Miễn cưỡng cảm nhận được.]
Nam Tầm run rẩy khóe miệng. Được rồi, cảm nhận được là okay.
Đan Thủy: [Anh Càn, em không quấy rầy anh làm việc nữa. Anh mau đi đi, moah moah.]
Âu Càn: [Em đã quấy rầy tôi thật lâu.]
Nam Tầm suýt ói máu đầy màn hình. Cô vội vàng gõ gõ ngón tay, trả lời: [Bao giờ về sẽ tính công cho anh Càn, bồi thường từng phút đồng hồ bị tổn thất của anh.]
Âu Càn: [Được. Đã chụp màn hình.]
Trên đỉnh đầu Nam Tầm bay qua đàn quạ đen.
Âu Càn: [Đan Tiểu Thủy, tôi đóng phim đây.]
Nam Tầm vừa mới gật đầu, người nọ đã ném một câu: "Cô từ từ, tôi đi báo với thầy Âu ngay đây!" Sau đó chạy nhanh như chớp vào trong.
Đợi chưa đến mười phút, Nam Tầm liền nhìn thấy một bóng hình quen thuộc đi ra từ phim trường.
Âu Càn đứng ở cửa, yên lặng nhìn cô hồi lâu.
Nam Tầm dùng sức huơ huơ tay với anh, hưng phấn gọi: "Anh Càn! Anh Càn, em ở đây!"
Âu Càn không nhanh không chậm đi tới, một tay tiếp vali của cô, một tay khác kéo cô đi.
Nam Tầm vốn chờ anh mở miệng trước, kết quả cả đoạn đường anh lại chẳng nói câu nào, chỉ trầm mặc kéo cô cùng đi về phía trước.
"Anh Càn, sao anh không ngạc nhiên vui mừng chút nào vậy? Em vì gặp anh đã bất chấp biết bao nguy hiểm đấy." Nam Tầm cào cào mu bàn tay anh, giọng điệu có tí tí tủi thân.
"Anh Càn anh Càn, vừa rồi trên đường tới đây em nhìn thấy rồi, nơi này cách trấn nhỏ không xa, căn bản không tính hẻo lánh gì. Anh chỉ biết lừa em."
"Anh Càn, phim «Trục Mộng» em đóng vai chính gần đây đang hot đó, em đang rảo bước ngày một nhanh trên con đường theo đuổi anh!"
Nam Tầm lẩm nhà lẩm nhẩm hồi lâu, thấy gương mặt người bên cạnh vẫn trầm trầm, không để ý đến cô, trong lòng không khỏi nơm nớp lo sợ.
Không phải chứ, hay là cô tự ý tới phim trường tìm anh đã đụng chạm điểm mấu chốt của anh? Khiến anh tức giận.
Nam Tầm như nàng dâu nhỏ theo đuôi Âu Càn về phòng, vẫn còn đang sám hối.
Cửa phòng đóng lại "cạch" một tiếng.
Nam Tầm vừa hơi quay đầu, một cỗ lực mạnh mẽ đã nhấc bổng cô lên, dọa cô kêu lên sợ hãi.
Kính mắt và khẩu trang trên mặt bị Âu Càn kéo xuống ném bay, sau đó người đàn ông đột nhiên đè cô lên cửa, hung hăng hôn tới.