Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 338 : Không mặc, như vậy đẹp nhất

Ngày đăng: 12:05 30/04/20


Edit: tranthayday/ Beta: PaduC, Bánh Bao Không Nhân



Nam Tầm ngẩn người.



Cô vốn tưởng Âu Càn sẽ khó chịu mắng cô, lạnh nhạt cảnh cáo cô đừng bất ngờ đến thăm kiểu này. Ngay cả mấy biện pháp đối phó cô cũng nghĩ xong rồi.



Nhưng không ngờ...



Phong cách chuyển biến quá đột ngột, tim cô không biết bởi quá kinh ngạc hay quá hưng phấn mà cứ đập thình thịch liên hồi, như sắp nhảy bắn khỏi lồng ngực.



Nam Tầm chỉ đơ một giây đồng hồ rồi nhanh chóng ôm chặt lấy cổ người đàn ông, hai chân gắt gao cuốn eo anh.



Âu Càn hôn nhiệt liệt lại triền miên, tựa một ngọn núi lửa không ngừng phun trào. Dung nham đi tới đâu, liền khiến mọi thứ tan chảy tới đó.



Khi Nam Tầm sắp bị hôn đến ngạt thở, anh mới rời môi, hai mắt nhìn cô đăm đăm, giọng nói trở nên trầm thấp khàn khàn: "Đan Tiểu Thủy, em tới đây tìm chết sao?"



Nam Tầm há to miệng thở hổn hển, hai tay còn đang ôm đầu anh.



Cô nhìn thẳng Âu Càn nói: "Em không phải tới tìm chết. Nhưng nếu em còn chưa tìm anh, có thể em sẽ chết thật mất, bởi vì em nhớ anh muốn chết! Ưm..."



Âu Càn một lời không hợp lại hôn xuống, sau đó ôm cô một mạch đi vào bên trong, vừa đi vừa hôn vừa cởi quần áo cô.



Động tác thật là lưu loát dứt khoát. Từ cửa đến giường chỉ cách mấy bước chân, chờ đến khi Nam Tầm nằm xuống, trên người đã không còn một mảnh.



Nam Tầm cũng hoàn toàn hóa thành tiểu yêu tinh, điên cuồng xé áo trên người anh, còn vươn chân gỡ thắt lưng quần.



Âu Càn không ngăn động tác của cô, anh chống tay hai bên người Nam Tầm, lẳng lặng nhìn cô vì mình mà điên cuồng.



Anh yêu cực kỳ dáng vẻ hiện tại của cô.



"Đan Tiểu Thủy, tôi hỏi lại em lần nữa, giấc mơ của em là gì? Suy nghĩ cho kỹ rồi hẵng trả lời tôi."



Rõ ràng tên đã lên cung không thể không bắn, nhưng vẻ mặt anh lại hoàn toàn không khớp với cơ thể, thật sự rất bình tĩnh.



Nam Tầm thẹn thùng nhìn gương mặt anh tuấn trước mắt, ngón chân cái hạnh kiểm xấu chậm rãi rụt về. Sau đó cô đảo mắt tít một vòng, trả lời vô cùng kiên định: "Anh Càn anh biết mà, ước mơ của em trước kia là thượng anh. Nhưng bây giờ em đổi ý rồi, ước mơ của em bây giờ là mỗi ngày đều có thể thượng anh, biến anh thành của em, chỉ một mình em!"



Âu Càn nhìn chằm chằm cô hồi lâu, môi mỏng đột nhiên hơi nhếch lên: "Đan Tiểu Thủy, gần đây biểu hiện không tồi, cho nên tôi quyết định sẽ thỏa mãn em đôi chút, thực hiện ước mơ ban đầu của em."



Hạnh phúc tới quá nhanh, Nam Tầm cao hứng tru lên một tiếng, nhào đến trên người anh.




Tiểu Chu lập tức lấy hai cái điện thoại từ trong túi đưa cả cho anh, trong đó một cái dùng để liên lạc cá nhân, Tiểu Chu cũng không biết mật mã mở máy.



"Tiểu Chu, giúp tôi chuẩn bị hai phần bữa sáng, càng thanh đạm càng tốt, đợi chút đưa tới cho tôi."



Tiểu Chu "dạ, dạ": "Vâng ạ! Em lập tức đi chuẩn bị."



Vừa mới dứt lời, cửa trước mắt liền đóng sầm.



Tiểu Chu:.....



Cho nên, anh Càn ra đây chỉ vì lấy hai cái điện thoại, tiện thể sai cậu đi chuẩn bị hai phần ăn sáng à?



****



Khi Âu Càn đi vào, Nam Tầm đã dậy, đang ngồi trên giường tỉnh ngủ.



Âu Càn lần nữa cởi giày lên giường, một tay ôm người vào ngực.



Nam Tầm vội vàng nói: "Anh Càn đợi chút, để em mặc quần áo."



Âu Càn nhìn cô từ trên xuống dưới, lười biếng nói: "Không cần mặc, như này là đẹp nhất."



Nam Tầm:.....



~~~~~~~~



P/s: Không nhận cmt cầu chương nha =))))



Ngoài đời không như mơ



Dreams never come true, you know?



Không coá anh Càn giúp giấc mơ của các thím thành sự thực đâu =))))



P/s no.2: 339 sẽ là cả bầu trời quắn quéo



🤤🤤🤤