Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 474 : Thần côn và lão tổ cương thi hoàn dương
Ngày đăng: 12:05 30/04/20
[*Thần côn: kẻ chuyên mượn cớ quỷ thần, mượn mê tín dị đoan để lừa đảo.]
Edit: Trant/ Beta: Padu, RED, Bánh Bao
Tiểu Bát ho khan: "Ngươi gặp cả nhà ta rồi hả? Ta còn chả biết hết mặt họ hàng mình cơ."
Nam Tầm hít một hơi thật sâu, lúc này cô mới phát hiện trái tim mình vẫn chưa đủ mạnh mẽ, mới đầu nhìn thấy những thứ kia vẫn sợ suýt són ra quần.
Cô đang trong một hang động, phía trước hang có một cái hố tự nhiên siêu lớn. Mà trong cái hố này lại có một đám... oan hồn đang giương nanh múa vuốt.
Mặt chúng tái nhợt dữ tợn. Có con cả người toàn máu, có con thì chỉ còn nửa đầu trông như bị thứ gì ngoạm mất, thấy rõ cả não ở bên trong.
Ọe!
Mấy con ma dữ tợn không ngừng vọt về phía cô, song dường như bị một lá chắn vô hình cản lại. Ấy thế mà vẫn không biết mệt mỏi lao đầu qua đây.
Nam Tầm thở phào nhẹ nhõm, kế tiếp liền rít Tiểu Bát: "Tiểu Bát khốn khiếp, tiểu bạch thỏ ngươi hứa đâu? Ngươi lừa người!"
Tiểu Bát "ơ" một tiếng: "Đã bảo là ngươi biểu hiện tốt mới có mà."
Nam Tầm nổi quạu: "Ta biểu hiện không tốt chỗ nào? Chẳng phải giây cuối cùng, giá trị ác niệm Hàn Hàn đã về 0 rồi ư? Mẹ nó thế mà còn biểu hiện chưa tốt? Ngươi không thu được công đức hả?"
Tiểu Bát vội vàng trấn an: "Bình tĩnh bình tĩnh. Đại Boss thế giới này tuy không đáng yêu như thỏ trắng nhỏ, nhưng thật sự hiền lành vô cùng. Không lừa ngươi đâu."
Nam Tầm cãi nhau chí chóe với Tiểu Bát trong đầu, không ngờ lúc này, bên cạnh đột nhiên vang lên giọng một ông lão: "Này bé, nói xem con thấy cái gì?"
Giọng nói mang sự run rẩy kì dị, như là đang hưng phấn.
Nam Tầm quay phắt đầu lại, rồi giật bắn cả mình. Ban nãy chỉ lo nhìn đám oan hồn, không biết sau lưng vậy mà có tận hai hàng người, già có trẻ có, giống như đứng xếp theo bối phận.
Sau khi chết, mấy kẻ tâm thần nhà họ Thẩm dùng bí pháp bảo vệ xác cô bé, biến nó thành vật chứa, rồi đặt hồn phách con cháu dòng chính vào đó. Người nọ sau này sẽ trở thành bậc thầy giới phong thuỷ.
Thẩm Hiểu Nhu bị hù chết đương nhiên sinh oán niệm, gia vừa khéo siêu độ hồn phách cho cô bé, sẵn tiện mượn luôn thân xác."
Vẻ mặt Nam Tầm hơi... Thế mà là bị hù chết.
Tiểu Bát hừ hừ: "Bây giờ ngươi đã biết thân xác này "ngon" thế nào chưa."
Nam Tầm liệt mặt: "Nhưng ta đang bị kẻ khác nhớ thương đấy. Ngươi cảm thấy một thiếu nữ yếu đuối như ta đối đầu đám cáo già họ Thẩm có phần thắng sao?"
Tiểu Bát cười ha hả: "Ngươi mẹ nó dám nói mình là thiếu nữ yếu đuối á? Ngươi thấy đó có phải mình không vậy?"
Nam Tầm:...
***
Nam Tầm rời núi thì về thẳng nhà họ Thẩm. Nếu không có ký ức Thẩm Hiểu Nhu và cách ăn mặc của những người khi nãy, cô còn tưởng bản thân lại xuyên đến cổ đại, bởi vì phong cách căn nhà này thật có hơi hướng cổ xưa.
Cửa là cửa gỗ kiểu cổ, bậc cửa rất cao. Mặt sàn dùng từng mảng đá lớn ghép lại lát thành. Trong viện còn trồng không ít trúc, rồi cả núi giả và thác nước. Vị trí núi giả cũng rất đặc biệt, Nam Tầm hiện là hạng thường dân nên chưa nhìn ra ý nghĩa của nó. Nhưng cô đoán bày trí như vậy hẳn phải có tác dụng quan trọng nào đó, như là chiêu tài hay gì gì đại loại vậy.
Chẳng biết có phải do mới thấy ma hay không, Nam Tầm cứ cảm giác tòa nhà này lạnh căm căm, cả người bắt đầu nổi da gà.
_________________________
*Xem phong thủy là xem đất cát, môi trường cho người sống làm ăn, nghỉ ngơi,..
Xem mộ phần (xem âm trạch) là xem phần đất nhà cửa cho người âm.