Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 473 : Áy náy, hoàn thành chủ tuyến
Ngày đăng: 12:05 30/04/20
Edit: Trant/ Beta: Padu, RED, Bánh Bao
Cái chết của Tiếu Dao và Ánh Hàn khiến Tiêu Minh Hạo phát điên, nàng giơ kiếm quát to: "Công thành cho ta ——"
Chúng tướng sĩ bị khơi dậy lòng nhiệt huyết, các nàng ào lên công thành như ngọn sóng, người trước ngã xuống người sau lập tức tiến lên. Vào khoảnh khắc ấy không một ai sợ hy sinh.
Rốt cuộc, các nàng cũng leo lên được được thành trì chém giết quân địch, hung hăng chặt đầu bọn chúng.
Tiêu Minh Hạo đoạt được tòa thành khó công nhất của Bắc Mạc, khiến Bắc Mạc run sợ, thủ lĩnh Bắc Mạc cuống cuồng trình thư xin hàng.
Nhưng Tiêu Minh Hạo giận dữ tức khắc xé nát thư xin hàng của Bắc Mạc, thủ lĩnh Bắc Mạc hoảng hốt vô cùng, tự mình áp giải một gã nam nhân đến đàm phán.
Đối phương nói do chính ca nhi tên Thu Song này hiến kế bắt trói Vệ phó tướng, lấy đó để áp chế lui binh.
Khi Thu Song bị tên thủ lĩnh áp đến, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh.
Vậy là đủ rồi, không còn gì hối hận. Dù sao biết bao vinh hoa phú quý, gã cũng hưởng rồi.
Nhưng vì sao, trong lòng vẫn trống rỗng?
Có lẽ do ghen ghét đi, gã ghen tỵ cùng cực. Tiếu Dao Ánh Hàn cùng chết, hai kẻ có liên quan tới gã bị vạn tiễn xuyên tâm, khi chết còn ôm chặt nhau đến thế. Thật ra gã không muốn bọn họ chết, gã chỉ muốn nắm chặt vinh hoa phú quý trong tay. Thế nhưng Tiếu Dao thà nguyện chết cùng Ánh Hàn, cũng không cho tướng sĩ Đại Triệu lui binh.
Gã tưởng rằng mình rất hiểu Tiếu Dao. Nhưng giờ gã mới phát hiện, gã thật sự chưa từng nhìn thấu nữ nhân này.
Thủ lĩnh Bắc Mạc chém đầu tên nam nhân Thu Song họa quốc ngay trước mặt Tiêu Minh Hạo và các tướng sĩ Đại Triệu, thậm chí hứa hẹn nhường vài tòa thành.
Tuy Tiêu Minh Hạo muốn một lưới bắt trọn Bắc Mạc, nhưng đây dù sao vẫn là nước chư hầu mạnh nhất, trong thời gian ngắn không thể đánh đến cùng được. Hơn nữa tướng sĩ Đại Triệu cần nghỉ ngơi, bá tánh cũng cần một quốc gia thái bình.
Đại Triệu lần nữa ký hiệp ước hòa bình với Bắc Mạc. Bắc Mạc hứa vĩnh viễn không xâm phạm Đại Triệu, cắt nhường năm thành trì, cũng nguyện ý nộp cống phẩm hàng năm.
Tiêu Minh Hạo thắng trận về nước, thành anh hùng trong mắt lê dân bá tánh. Trong lòng nàng vốn có vui sướng, nhưng nghĩ đến thắng lợi bây giờ được đổi lấy từ biết bao mạng người, niềm vui đó lập tức biến thành thương đau.
Nam Tầm xoa nhẹ mặt, hít một hơi thật sâu: "Lần sau đổi cách chết được không? Chết kiểu này thảm quá, còn đau chết bà!"
Mặt ngựa của Tiểu Bát thế nhưng lộ vẻ trào phúng nhân tính hóa: "Này ai ui, là ai nói không cho ta chắn đau, muốn cùng Ánh Hàn trải nghiệm đau đớn vạn tiễn xuyên tâm?"
Nam Tầm lẳng lặng giả chết, mới rời đi mà cô đã hơi nhớ Hàn Hàn rồi.
"Tiểu Bát, đi, đến thế giới sau nào."
Tiểu Bát giật mình: "Trời thân ái, ngươi đúng là càng ngày càng chuyên nghiệp! Vốn định cho ngươi nghỉ ngơi chốc lát. Cơ mà nếu ngươi không cần, chúng ta khởi hành luôn đi ~"
Linh hồn Nam Tầm vặn vẹo một hồi, nhanh chóng tiến vào thế giới tiếp theo.
Còn đang mơ mơ màng màng, Nam Tầm cảm giác có người lau thứ gì đó lên trán cô. Lành lạnh, ươn ướt, như là hỗn hợp lỏng tanh tưởi nào đó.
Nam Tầm chậm rãi mở mắt. Chờ thấy rõ cảnh tượng trước mặt, trong cổ họng không kìm được phát ra tiếng thét chói tai: "Á ——"
Cùng lúc đó trong đầu chửi rủa: "Tiểu Bát, ta mả cha cả nhà ngươi!"
__________________________________________
Giới thiệu thế giới sau
Thế giới 11: Tiểu thần côn và lão tổ cương thi hoàn dương
Thể loại: Hiện đại, phong thủy thần quái, linh dị huyền huyễn, trâu cụ tổ gặm cỏ non 🤤
Độ dài: 65 chương, kết thúc ở 539.
P/s: Ngày mai hay ngày kia đăng cả thế giới 10 ở đây nha: