Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 386 : Lòng dạ phụ nữ, như kim đáy bể

Ngày đăng: 12:05 30/04/20


Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday



Nụ hôn đã dứt, Ge còn chưa chịu đứng dậy. Hắn vẫn giữ nguyên động tác khom lưng, thấp giọng hỏi Nam Tầm: "Cô cảm thấy tẹo này đã đủ chưa?"



Nam Tầm xem thấu ý đồ của hắn, vội vàng che miệng mình, ồm ồm nói: "Đủ rồi đủ rồi. Ngài đi nhanh đi, nếu lo thật cho tôi thì hãy mau về."



Ge dừng một chút, nhưng cũng không lùi bước mà bất chấp tất cả đẩy tay cô đang che miệng, kiên định không cho kháng nghị, cúi đầu hôn thêm một cái thật sâu.



Hôn xong, hắn còn không biết xấu hổ nói: "Ta vì nghĩ cho an toàn của cô thôi."



Nam Tầm:...



"Ngoan ngoãn chờ ta trở lại, ta sẽ mang thứ tốt trở về."



Ge vẻ mặt thỏa mãn rời đi, sống lưng thẳng tắp. Cho dù là đi bằng bốn chân sâu, tư thế cũng tương đối ưu nhã.



Nam Tầm sờ sờ miệng mình, xuýt xoa một tiếng. Vừa rồi hình như bị cắn sứt da, không biết mùi có chui vào được vết thương hay không, như vậy thì thời gian có thể kéo dài lâu hơn nữa.



***



Ngoài tổ, vị vua vĩ đại của Trùng tộc rốt cuộc muốn đích thân mở động trùng. Đây là lần đầu tiên Trùng vương dẫn dắt đám trùng du hành, đối với toàn bộ Trùng tộc mà nói là thời khắc huy hoàng đáng kích động nhất.



Trùng tộc đứng chật kín đen nghìn nghịt ngoài tổ, liếc một cái không thấy cuối.



Nam Tầm một mình ngồi trong điện, nhìn xuống đám đông bên ngoài từ cửa sổ.



Tuy rằng biết số lượng Trùng tộc không ít, nhưng đây dường như là lần đầu tiên cô được chứng kiến cảnh tất cả trùng binh trùng tướng của vương quốc cùng tề tựu một chỗ, đồng loạt ngẩng đầu về phía vua của chúng nó.



Đám trùng hội tụ có trật tự nơi đây với số lượng khổng lồ, ngó qua rất là dọa người.



Tiểu Bát thét chói tai a a: "Thân ái, đừng nhìn nữa được không. Nhiều trùng quá, ta nhìn căng hết cả da đầu rồi!"




Nam Tầm: "Dùng tinh thạch màu đó, tinh thạch màu ở đây đối với con người mà nói là hàng xa xỉ."



Hơi dừng, Nam Tầm hỏi tới việc chính: "Tiểu Bát, chuyện vừa rồi bảo ngươi nhớ lại, ngươi đã nghĩ ra chưa?"



Tiểu Bát nghẹn: "Thật là, gia giống thú thú đãng trí lắm sao, gia từ trước tới giờ đều nhất ngôn cửu đỉnh. Còn không phải thành công giành được giá trị công đức ở thế giới này thì mang ngươi về thăm thế giới của ngươi hoặc về thế giới thứ nhất à. Gia đều nhớ kỹ đó, chỉ là vừa rồi gia không biết ngươi đang hỏi về cái này, cho nên không nói thôi."



Nam Tầm: "Ha hả, nhớ là được."



Tiểu Bát khụ khụ: "Yên tâm đi, gia sẽ không nuốt lời. Nhưng mà Nam Tầm, vẫn là câu kia, đừng bao giờ nhập vai quá sâu nha. Nếu không gia sẽ ——"



Nam Tầm không để bụng: "Nếu không ngươi muốn thế nào?"



Tiểu Bát hừ hừ: "Gia vẫn luôn chưa nói với ngươi, vì phòng ngừa chuyện không hay xảy ra, trước khi làm nhiệm vụ gia đã chuẩn bị sẵn một ít nước Vong Tình. Nếu ngươi rơi vào thật, gia sẽ trộm đút ngươi uống."



Ánh mắt Nam Tầm khẽ động: "Ngươi đang nghiêm túc? Chỗ ngươi thật sự có nước Vong Tình?"



"Đương nhiên."



Nam Tầm đột nhiên âm trầm nói: "Nếu ngươi dám trộm đút ta uống, ta thật sự sẽ giết chết ngươi. Không ai có quyền cướp đoạt ký ức của người khác, bất kể đoạn ký ức này ngọt ngào hay đắng cay."



Tiểu Bát rùng cả mình, "ây da" một tiếng: "Ta biết, đây chỉ để phòng ngừa thôi, gia mới không làm loại chuyện này đâu."



Nam Tầm có được lời này, hai mắt nhìn ra tinh núi thạch màu chập trùng nơi xa, bắt đầu ngồi phát ngốc.



Tiểu Bát thở dài trong lòng. Nó ở cùng Nam Tầm lâu vậy rồi, từ góc độ nào đó cũng xem như càng ngày càng hiểu biết cô, nhưng có đôi khi nó lại không rõ trong lòng cô rốt cuộc đang suy nghĩ gì.



Quả nhiên là lòng dạ phụ nữ như kim đáy bể?



Con người thật phức tạp, mà phụ nữ là phức tạp nhất.