Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 387 : Cố Khuynh, khen thưởng hôm nay đâu?

Ngày đăng: 12:05 30/04/20


Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday



Ge đi rồi, nhóm trùng binh trùng tướng đang tụ tập tản ra, ai làm việc nấy: cần thu thập tinh thạch thì thu thập, cần giao phối thì giao phối.



Nam Tầm tận mắt nhìn thấy thật nhiều con cái cưỡi lên lưng con đực, sau đó hai con cùng dây dưa trong chốc lát rồi bay lên không trung.



Giữa không trung, mấy đôi đực cái thay đổi tư thế, cứ như vậy làm chuyện không biết xấu hổ giữa ban ngày. Mà những con trùng cái khác còn đang xếp hàng bên cạnh chờ, chờ được giao phối với những con đực kia.



Giống cái có linh năng mạnh mẽ thì thời gian giao phối trên không trung dài hơn. Linh năng yếu hơn có thể sẽ thỉnh thoảng bay xuống đất lại tiếp tục.



Có điều số lượng giống đực có hạn, bị nhiều giống cái cưỡi như vậy, giống đực sẽ không chết sao?



Nam Tầm đột nhiên cảm thấy giống đực Trùng tộc rất đáng thương. Giống đực Trùng tộc ít như vậy, sẽ không vì tinh tẫn trùng vong chứ?



Giống đực Trùng tộc xác thực thường hay chết sớm, có khi thật vì nguyên nhân này.



***



Ge không ở, cung điện bỗng trở nên hiu quạnh. Nam Tầm rảnh quá đành nhảy nhót, đánh quyền gì đó trên chỗ đất trống.



Nhưng vẫn thực nhàm chán.



Cô không thích cảm giác lẻ loi một mình, thật không biết làm sao Ge có thể chịu nổi chừng ấy năm.



Chẳng qua Nam Tầm cũng không phải chờ lâu lắm, hai tiếng trước khi trời tối, Ge rốt cuộc trở lại.



Ge vừa về liền tới ngay cung điện xem tiểu tù binh của mình. Thấy cô đang nằm liệt trên giường, không khỏi nhẹ tay nhẹ chân đi qua.



Nam Tầm căn bản không có ngủ, cô mở mắt, nhìn thấy Ge thì khá bất ngờ: "Sao về nhanh vậy? Không xảy ra chuyện gì chứ?"



Ge vớt cô gái lười biếng trên giường lên, thoạt nhìn rất hưng phấn: "Cố Khuynh cô mau xem, ta mang gì về cho cô này!"


"Ge, nên kể chuyện cho tôi rồi."



Lời này vào tai Ge lại không khác gì với: "Ge, chúng ta nên hôn hôn rồi".



Vẻ mặt hắn rất bình tĩnh, nội tâm đã bắt đầu nhộn nhạo.



Hai người nằm trên giường lớn êm ái, chất giọng khàn khàn của Ge vang lên trong cung điện mờ tối: "Năm ta năm tuổi..."



Khóe miệng Nam Tầm run rẩy.



Quả nhiên, vẫn là lúc năm tuổi.



Ge kể vài chuyện lông gà vỏ tỏi lúc nhỏ xong, chỉ chỉ miệng tình: "Cố Khuynh, khen thưởng hôm nay."



Nam Tầm:...



Nam Tầm tiến lại gần hôn một cái như chuồn chuồn lướt nước.



Ge hiển hiên rất không vừa lòng, duỗi tay dài, muốn xách cô vào trong ngực hôn sâu.



Kết quả Nam Tầm đột nhiên hỏi hắn: "Ge, tôi phát hiện một vấn đề. Tại sao ngài tìm đệm giường, tìm chăn, lại thiếu mỗi gối đầu?"



Trong mắt Ge xẹt qua vẻ chột dạ, nhàn nhạt nói: "Ta quên mất."



Sau đó vào ban đêm, Nam Tầm lại đem bụng Ge thành gối ôm.



Ge duỗi tay liền có thể sờ đến mặt tiểu tù binh, trong lòng thực thỏa mãn.