Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 59 : Nằm liệt, bị quỷ dâm loạn

Ngày đăng: 12:01 30/04/20


Edit: PaduC/ Beta: Norah



Nam Tầm bình tĩnh pha cốc sữa đậu nành ăn bánh rán, sau đó bình tĩnh mà đi dạo siêu thị, sau đó bình tĩnh mà chọn một đống đồ ăn đi quầy thu ngân tính tiền.



Sau khi phát hiện những đồ ăn vặt vô bổ vừa bỏ vào không thấy đâu, Nam Tầm chỉ hơi sửng sốt lại tiếp tục bình tĩnh.



Nam Tầm mang một túi đồ ăn đi trên đường lớn. Dù đi dưới ánh nắng chói chang, cô không có chút cảm giác nóng bức nào, một luồng gió mát mẻ theo sát phía sau như hình với bóng.



Tâm tình Nam Tầm có chút phức tạp.



Trong mơ cô mơ thấy rất nhiều thứ, tất cả đều là chuyện hồi cấp ba, một cậu bé dùng ánh mắt nóng bỏng như thế nào nhìn trộm cô.



Cô chưa bao giờ biết một người sẽ có chấp niệm sâu đến vậy với đối tượng yêu thầm, nồng nhiệt đến gần như bệnh hoạn.



Cảm giác được người yêu quý hẳn phải rất hạnh phúc, nhưng bị người như Phó Vũ yêu lại làm cô cảm thấy hơi đáng sợ.



Nam Tầm mở TV, chuyển kênh cô thích nhất. Vốn nghĩ xem chương trình mình thích có thể lên tinh thần, nhưng không ngờ sâu ngủ vẫn tới.



Nam Tầm biết, cô trở nên thích ngủ như thế là không bình thường.



Cô lại mơ một giấc mơ, lần này không phải thời cấp ba nữa.



Trong mơ cô mặc váy liền áo trắng, đứng một mình trên đường lớn, xung quanh không có bất kì ai.



Đi rất lâu, rốt cuộc cô nhìn thấy một người, sau đó cô chạy tới hướng người đó.



Đó là một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, dáng người cao to, chỉ là không thấy rõ mặt. Người đó đưa một bó cúc trắng như tuyết cho cô.



Nam Tầm sững sờ, đưa tay nhận lấy theo bản năng, rồi nói cám ơn.



Mặt của người kia bỗng trở nên rõ ràng, Nam Tầm sợ đến lùi lại một bước.



Là Phó Vũ!



Khóe miệng Phó Vũ hơi cong, ánh mắt nhìn cô dịu dàng mà cưng chiều. Anh nói nhẹ nhàng: "Mạt Mạt, đây là lần thứ hai em nhận hoa của anh, nhận lấy nó đồng nghĩa em đồng ý làm bạn gái anh. Mạt Mạt, anh muốn em..."
Trước mắt vừa tối sầm lại, Nam Tầm liền cảm thấy trên môi chợt lạnh, nụ hôn lạnh lẽo lại mãnh liệt làm cô hít thở không thông.



Ban đêm yên tĩnh, tiếng nước chậc chậc và tiếng thở dốc tinh tế đan xen vào nhau, bị phóng to mấy lần trong căn phòng lạnh lẽo.



Trời đã sáng, Nam Tầm nằm liệt trên giường.



Qua hồi lâu, cô mới hồn phi phách lạc đứng dậy mặc quần áo tử tế đi rửa mặt.



Kiếm trừ tà và bùa hộ mệnh quái gở gì đó đã nát, còn là cái loại nát thành bột phấn.



Chẳng dùng được cái lông gì! Không chỉ không dùng được, còn chọc giận anh. Tối ngày hôm qua, hết thảy đều là sự trừng phạt của anh. Cả người cô đầy dấu vết xanh tím, cô nhìn mà cũng phải sợ.



Anh nghĩ chính cô muốn dùng những thứ đồ kia đối phó anh, vì vậy tức rồi?



"Tiểu Bát, ta không thể tin được mình vừa bị một con quỷ dâm loạn." Nam Tầm ha ha trong lòng.



Cô có nên vui mừng rằng boss lệ quỷ chưa làm bước cuối cùng?



Hư Không Thú thở phào nhẹ nhõm: "Thân mến, rốt cuộc ngươi chịu để ý ta rồi, chụt chụt ~~"



"Tiểu Bát... à"



Hư Không Thú tràn đầy chột dạ: "Đừng như vậy, ta thật không cố ý giấu ngươi. Nếu ta nói khoảng thời gian này ngày nào hắn cũng theo ngươi, ngươi còn không bị dọa chết à?"



"Khụ khụ, tin tức tốt nha. Trải qua những ngày ở chung này, giá trị ác niệm của boss lệ quỷ đã giảm xuống 45 rồi ~"



Nam Tầm lập tức sửa đúng: "Không phải ở chung, mẹ nó là rình coi!"



Hư Không Thú nói quanh co: "Mặc kệ hắn nhìn trộm hay cái gì, giá trị ác niệm giảm là chuyện tốt mà."



"Tiểu Bát, ta rất muốn giã nhừ ngươi thành bánh nhân thịt, thật đấy."



Hư Không Thú:...