Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 68 : Thế giới 3, Cục cưng bảo bối của tổng giám đốc xã hội đen

Ngày đăng: 12:01 30/04/20


Editor: Norah



Beta-er: PaduC



Nam Tầm ồ một tiếng: "Tiểu Bát ngươi thật là có tâm, nhưng vì sao ngươi đưa ta đến lúc còn nhỏ như vậy, đưa thẳng đến lúc trưởng thành rồi tiến công chiếm đóng mục tiêu không được sao?"



Hư Không Thú nói: "Ngươi ngốc à, tình thân lại không giống với tình yêu. Nếu ngươi muốn dùng tình thân cảm hóa đại boss bụng dạ hiểm độc thì chắc chắn phải bắt đầu từ nhỏ, bây giờ một tuổi, thật đúng thời điểm."



Nam Tầm cảm thấy rất có lý.



Cô cố gắng rướn cổ lên quan sát người phụ nữ đang ôm cô, hoặc là nói cô gái thì càng chính xác hơn, bộ dạng rất xinh đẹp, buộc bím tóc đuôi ngựa lớn, nhìn cũng chỉ mười sáu mười bảy tuổi.



Nam Tầm hơi tò mò hỏi: "Tiểu Bát, cô gái này là ——"



"Mẹ ngươi." Hư Không Thú trả lời thật nhanh.



Nam Tầm: "Ta hỏi ngươi đàng hoàng, sao ngươi lại mắng người?"



Hư Không Thú: "Không có mắng người mà, cô nàng là mẹ của ngươi."



Nam Tầm:...



"Bảo bối, ngươi có chắc không có nói đùa chứ? Nhìn cô gái này cũng chỉ mười sáu mười bảy tuổi, vậy mười bốn mười lăm tuổi cô ấy đã mang thai ta rồi sao?"



Hư Không Thú bắt đầu giải thích: "Năm nay mẹ ngươi mười bảy tuổi, cha ngươi còn nhỏ hơn nha, mười bốn tuổi."



Nam Tầm cảm thấy có thể tam quan* của mình tan nát cả rồi. Nếu như cô không hiểu sai ý của Tiểu Bát thì, mục tiêu boss lớn phản diện cần tiến công chiếm đóng lần này thân là ba của cô, lúc mười hai tuổi đã làm lớn bụng phụ nữ, còn có cô nữa?



*Tam quan: nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan. Quan - quan điểm




Nam Tầm phun bong bóng nước trong miệng mà đối mặt với anh, sau đó cười đến sáng lạn, đôi mắt đen như mực híp thành một đường chỉ nhỏ, còn vẫy vẫy móng vuốt nhỏ bụ bẫm với anh.



"Lệ Sâm, đây là chuyện gì?" Ông bác đẹp trai bên cạnh người thiếu niên lạnh lùng xem xét Nam Tầm và người phụ nữ ôm cô.



Tầm mắt thiếu niên khẽ động, bỗng mím môi, vẻ mặt hờ hững nói: "Thời trẻ phong lưu rước lấy nợ hoa đào, chỉ là con không biết người phụ nữ này lại dám lén lút có con sau lưng con."



Lời này của thiếu niên làm cho ông bác đẹp trai nở nụ cười: "Bây giờ con mới mười bốn tuổi, ba xem đứa bé này còn chưa đến một tuổi. Nhóc con, con đã lợi hại hơn ông đây nhiều rồi, mười hai tuổi đã dám làm phụ nữ."



Nam Tầm nghe xong lời này, miệng nhỏ lặng lẽ giật giật, loại giọng điệu tự hào này là có chuyện gì? Nhỏ như vậy đã làm phụ nữ rất giỏi sao?



Đờ mờ, tam quan của hai cha con này đều mẹ nó có vấn đề!



Ánh mắt ông bác đẹp trai dừng ở trên người Nam Tầm.



Nam Tầm vội vàng vẫy vẫy móng vuốt mập mạp nhỏ với ông.



Sau đó ông bác đẹp trai liền lên tiếng: "Đứa nhỏ ở lại, dù sao cũng là con cháu nhà họ Lệ ta. Về phần người phụ nữ này, nhà họ Lệ ta tuyệt đối không cho phép loại đàn bà tự cho là thông minh này vào cửa."



Nói xong ông lấy ra một tấm chi phiếu trống ném đến trước mặt cô nàng: "Cầm cái này rồi rời đi đi."



Nam Tầm tinh tường thấy mắt cô ả ôm cô thoáng sáng rực lên, nhưng lại nhanh chóng ẩn đi, khóc thút thít nói: "Ông Lệ, con thật sự yêu Lệ Sâm, không thì con đã không trăm cay nghìn đắng sinh đứa nhỏ này ra, con..."



Vẻ mặt ông bác đẹp trai tối lại: "Tôi không muốn lặp lại lời nói lần thứ hai, cầm chi phiếu này biến đi, hoặc là không nhận được gì mà cút đi."



Sau đó người mẹ tâm cơ của cô cân nhắc hết lần này đến lần khác, liền bỏ lại Nam Tầm mà đi rồi, đương nhiên, cô ả lấy tờ chi phiếu trên mặt đất kia vô cùng dứt khoát.



Nam Tầm: …