Mê Ảnh Huyên Hiêu (Thước Phim Huyên Náo)

Chương 10 : Tường vi bí ẩn – 10

Ngày đăng: 07:26 19/04/20


[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]



Vụ án thứ nhất:



Tường vi bí ẩn



10.



Đứng trước cửa nhà Campolam, Ian thở dài. Tòa kiến trúc cũ kỹ này, phong cách có mấy phần tương tự với gia tộc Russell. Cho mong tính cách chủ nhân bọn nọ sẽ không tương tự a. Một Haley bị ‘bệnh thần kinh’ đã khiến Ian chịu đủ, hắn thật không muốn gặp thêm kẻ thứ hai.



Phu nhân Campolam tiếp đãi bọn họ vô cùng ân cần. Bà tỏ rõ thành ý chỉ cần có thể giúp đỡ các Thanh tra của chúng ta điều tra án mạng, chính mình sẽ nói ra tất cả không chút giấu giếm.



Ian biết hắn không thể tùy tiện hướng cuộc nói chuyện đến trên người Lucy. Dù sao thì, bất cứ người mẹ nào, cho dù chỉ là mẹ nuôi, cùng không hy vọng đứa con gái đã chết của mình lại liên quan gì đó với những vụ án mạng giết người. Cho nên, hắn chỉ có thể trước tiên hỏi thăm hiểu biết của bà về Lena, Allen và Anne.



“Thật ra, sau khi Lucy qua đời, Lena và Anne vẫn thường ghé qua đây hỏi thăm chúng tôi. Đương nhiên, hai con bé không đến cùng nhau. Hơn nữa, so với tôi, hai đứa vẫn thân thiết với chồng tôi hơn một chút. Có lẽ, vì chồng tôi nói chuyện tương đối hài hước.”



“Allen thì sao?”



“Thành tích học tập của Allen rất tốt, luôn giành được học bổng đặc biệt của nhà Campolam. Cho nên, chồng tôi cũng thường xuyên mời cậu ta ghé lại nhà, hỏi thăm tình hình học tập của y, dự tính bồi dưỡng cậu trai trẻ này. Allen… Trước khi gặp chuyện chẳng lành, chồng tôi còn từng đề nghị với cậu ta, sau này có muốn tới Boston học tiếp lên thạc sĩ hay không, đó là trường đại học nơi con trai Lawrence của chúng tôi đang học.”



“Nghe qua thì, ngài ấy rất thích ở chung với những người trẻ tuổi?”



“Đúng thế. Sau khi Lucy qua đời, Lawrence thường ở lại trong trường đại học ở Boston hơn, cái nhà này lại càng thêm lạnh lẽo.”



Ánh mắt Ian nhìn thoáng qua Haley. Tên kia bưng tách trà, lững thững đi dạo trong khách phòng.



Phu nhân Campolam theo tầm nhìn của Ian, cũng nhìn chằm chằm về phía Haley, mỉm cười nói: “Ian này, tôi cảm giác đồng sự của cậu rất đặc biệt. Một chút cũng không giống Thanh tra liên bang.”



“Này, vậy phu nhân cảm thấy cậu ta giống cái gì?”




Ian biết Haley lại nói đùa, hơn nữa tên thối kia muốn thấy hắn hoặc tức giận, hoặc bất an.



Hắn vươn một tay ra, đẩy mặt Haley đi.



“Tôi đã nói rồi, đừng dựa vào gần như vậy.”



Đúng lúc này, di động Ian rung lên. Hắn thoáng nhìn qua tin nhắn trong di động, sau đó nhét nó vào lại trong túi áo.



“Sao rồi? Là Maddi Ronald à?”



“Đúng vậy, tôi phải báo cáo với ông ấy tiến triển mới của vụ án.”



“Chúng ta có manh mối mới có thể báo cáo sao?”



“Câm miệng.”



Về đến nhà nghỉ, Haley gọi bữa tối, xếp khăn ăn, bộ dáng đúng chuẩn quý tộc chuẩn bị thưởng thức bữa tối.



Ian tránh ra khỏi phòng, ngồi trên bậc cầu thang, gọi điện cho Maddi Ronald, giải thích lại những chuyện xảy ra mấy ngày nay.



“Ian, Ian ơi, Ian à, các cậu không thấy mình biến vụ án thành quá mức phức tạp sao? Hơn nữa, tôi đưa cho cậu tận ba vụ án, cậu lại chỉ nghiên cứu duy nhất một vụ sao? Thi thể của Allen đáng thưởng, cả của Anne nữa, cậu đều chưa kiểm tra qua, đúng chứ?”



“Là tự anh nói phương pháp phá án của Haley có hiệu suất cao, cho nên tôi mới dựa theo suy nghĩ của tên kia để phá án.”



“…Nhưng tên nhóc kia cũng đâu phải vạn năng. Cậu ta cũng có những lúc sai lầm. Giống như vụ án của Lena, cậu có hay không nghĩ đến việc, tại sao hung thủ sau khi giết Lena vẫn để thi thể của cô ta lại trong bể bơi không?”



còn tiếp…