Mê Ảnh Huyên Hiêu (Thước Phim Huyên Náo)
Chương 9 : Tường vi bí ẩn – 9
Ngày đăng: 07:26 19/04/20
[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]
Vụ án thứ nhất:
Tường vi bí ẩn
09.
Thời khắc ấy, Haley vẫn cố chấp nhìn hắn, dùng khẩu hình mà nói: “Nhìn tôi đi.”
Có lẽ, ảo giác tồi tệ nhất đời này của Ian chính là thời khắc ấy, hắn đã thật sự cho rằng, bản thân sẽ vĩnh viễn mất đi người thiếu niên kia.
“Ian này, anh nói xem, thời điểm ôm nhau, vết sẹo của chúng ta có thể vừa khít với nhau không nhỉ?”
“Không đâu.” Ian dứt khoát đứng lên, đối với Haley còn đang ở trong nước mà nói, “Hoặc là cậu ở lỳ trong đây ngâm nước đến lúc trương lên. Bằng không lập tức thay vào tây trang, chúng ta đi điều tra các mối quan hệ với người xung quanh của Lena.”
“Tính thế nào? Bắt đầu hỏi từ chỗ cha mẹ cô ta sao?”
Ian lắc đầu cười, “Nếu cậu thích ai đó, cậu sẽ đem về kể cho cha mẹ mình sao?”
“Không có. Cha mẹ tôi mất từ rất sớm.” Haley không để tâm cười cười, “Cho nen, anh muốn tìm bạn bè của Lena nói chuyện? Muốn biết cô ấy có lộ ra đối tượng mình thích hay đại loại cái gì đó tương tự?”
Thế nhưng, kết quả điều tra khiến Ian hoàn toàn thất vọng.
Lena là một người rất biết cách che giấu tâm sự của mình. Bản thân là một học sinh xuất sắc, cô gái này gần như không có bất cứ khuyết điểm nào, hơn nữa chưa người nào nghe được tin tức cô ta từng có cảm tình với những cậu trai cùng trang lứa. Mà đám con trai trong thị trấn, gần như không một ai bơi tốt bằng cô nàng này.
“Chẳng lẽ cô ta có người tình bí mật gì đấy đại loại? Ví dụ như huấn luyện viên của trung tâm bơi lội? Nghe nói ông ta có sáu năm dạy bơi cho Lena đấy.” Haley đùa giỡn.
“Huấn luyện viên trung tâm bơi lội? Ông ta đã bốn mươi lăm, đầu hói, bụng bia, tính cách vội vàng hấp tấp, xem kiểu gì cũng không phải đối tượng thầm mến của các cô gái nhỏ đang độ tuổi của Lena.”
Có lẽ thủ pháp giết người thì đúng, nhưng phương hướng điều tra chủ quan dựa vào cảm giác của Haley xuất hiện vấn đề.
“Đây là cái gì?”
“Phát hiện ở trong hộp trang điểm của Lena. Loại khuy áo này có chút cũ, hẳn đã là kiểu của vài năm trước rồi.”
“Khoan đã? Cậu trộm ra từ trong phòng của nạn nhân sao?”
“Nạn nhân trong miệng anh dù sao cũng đã chết. Cô ta sẽ không để bụng chuyện tôi lấy đi mấy thứ như khuy áo hoặc tiền xu để lại trên bàn a. Anh có thể cẩn thận nhìn thử cái khuy tay áo này không?”
Haley bày ra biểu tình nhàn nhã, trong khi Ian cố gắng nén xuống xúc động của bản thân, thu hồi tầm mắt quan sát cái khuy áo.
Khuy áo này rõ ràng được làm thủ công, họa tiết tinh xảo, thiết kế cũng rất chú trọng mỹ cảm. Trên khuy áo có một chữ ‘C’ khiến Ian dừng lại hồi lâu.
“Chiếc khuy áo này thuộc về người nhà Campolam?”
“Chính xác. Hơn nữa còn là khuy áo nam. Cho nên, nó hoặc thuộc sở hữu của ngài Campolam, hoặc con trai ông ấy, Lawrence.”
Lawrence Campolam… Ian vẫn nhớ rõ chính mình cùng Haley, trong lần đầu tiên đặt chân đến phế tích của gia tộc Campolam, bắt gặp bụi tường vi trắng rậm rạp kia, sau đó làm quen được người đầu tiên sống trong thị trấn, chính là Lawrence Campolam. Thanh niên hai mươi, anh tuấn, có học thức.
“Anh còn nhớ rõ Lawrence Campolam chứ? Cậu ta đối với các cô gái trong thị trấn nho nhỏ này mà nói, hẳn là nhân vật thuộc hàng bạch mã hoàng tử đi? Lena bí mật giữ cái khuy áo ấy đến tận bây giờ. Cô ta tuy rằng kiệm lời ít nói, nhưng hẳn cũng khó lòng không thể cúi đầu trước mị lực của tiểu vương tử nha.”
“Cậu hiện tại nghi ngờ kẻ giết Lena trong bể bơi, chính là Lawrence Campolam sao?”
“Vì cái gì không thể đặt nghi vấn như vậy? Nếu chỉ là hoài nghi, vốn không cần chứng cứ. Bằng chứng là vì hoài nghi mà tìm ra. Đi nào, chúng ta cùng đến nhà Campolam ngồi một chút chứ?”
“Chỉ cần cậu bảo đảm sẽ không bỗng nhiên phát điên tại nhà Campolam.”
“Tôi cam đoan sẽ không.”
còn tiếp…