Mê Ảnh Huyên Hiêu (Thước Phim Huyên Náo)
Chương 8 : Tường vi bí ẩn – 8
Ngày đăng: 07:26 19/04/20
[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]
Vụ án thứ nhất:
Tường vi bí ẩn
08.
Iam im lặng hồi lâu, mới đáp lời: “…Tôi muốn mau chóng nhận được báo cáo khám nghiệm chi tiết.”
“Không thành vấn đề.”
“Như vậy, tạm biệt.”
Ian ngắt điện thoại, xoay người phát hiện Haley đang mặc áo choàng tắm vừa lúc đi ra. Y đang lau tóc, ánh mắt có vài phần ngây thơ khiến người ta mất đi phòng vệ.
“Anh nói chuyện điện thoại với Maddi Ronald sao?”
“Đúng thế.” Ian không muốn cùng đối phương nhiều lời. Càng nói, càng lộ ra sơ hở, sau đó, tên chết tiệt kia sẽ vin vào những điểm ấy mà đùa giỡn hắn.
“Maddi có nói giúp tôi những gì cần nói không?” Haley cười hỏi.
Y ngồi xuống bên mép giường, dưới áo choàng tắm lộ ra cái chân trái thon dài dẻo dai, như muốn ám chỉ điều gì đấy.
“Ông ta bảo cậu có bệnh tâm thần, nhắn cậu sớm trở về, nói chuyện với bác sĩ tâm lý.” Ian kéo xuống caravat, ném vào trong bồn rửa tay.
Cả người ướt nhẹp khó chịu, hắn khóa cửa phòng tắm lại, sau đó mở nước.
“Ian, đừng để trượt chân té ngã bên trong nhé. Anh lớn tuổi như vậy rồi, nếu để té ngã gây thương tích, nói không chừng nửa đời sau phải ngồi trên xe lăn a. Tuy rằng tôi tuyệt đối không ngại chăm sóc anh lúc tật nguyền. Nghĩ đến cảnh tưởng chính mình đẩy anh đi dưới ánh bình minh, cái cảm giác nắm tay nhau đến bạc đầu…”
Ian không hề tức giận, chỉ thản nhiên cắt ngang, “Nếu có một ngày tôi bán thân bất toại, tôi sẽ tự mình chăm sóc bản thân, không để liên lụy bất cứ ai.”
Nói đùa, hắn chỉ mới ba mươi hai thôi
“Chuyện cười này tuyệt đối không buồn cười nha…” Thanh âm Haley có chút ủy khuất.
Ian cố ý mở nước lớn hơn, át đi tiếng nói của Haley.
Thời điểm hắn đổi lại một thân quần áo chỉnh tề rời khỏi phòng tắm, Haley đang nằm trên giường chơi di động.
“Nếu dùng cách thức này, phải thỏa mãn ba yêu cầu. Thứ nhất, khả năng bơi lội của hung thủ so với Lena ít nhất cũng không hề thua kém. Thứ hai, dáng người hung thủ đương nhiên phải cao lớn hơn Lena. Vóc dáng hai chúng ta không sai biệt lắm, anh muốn không chế tôi hẳn cũng không dễ dàng gì. Mà Lena tuy là con gái, nhưng cô ta được huấn luyện bơi lội nhiều năm, so với bạn bè cùng trang lứa cao hơn rất nhiều. Nếu không tính sai, hung thủ hẳn phải là đàn ông. Thứ ba, Lena rất gần gũi với hung thủ, nếu không tính là thân thiết, ít nhất cũng phải là người cô ấy tin tưởng.”
“Thế nhưng, nếu thật sự dùng cách thức này giết người, chỉ cần Lena phản kháng, bọn họ nhất định sẽ có lúc mất thăng bằng, cuối cùng để giết được Lena, hung thủ phải kéo cô ra xuống đáy bể bơi. Như vậy, ít nhất một bên mặt, hoặc cằm phải bị ép xuống nền gạch, nhưng trên thi thể căn bản không có loại vết thương này. Vậy đến cùng là vì sao?” Ian chau mày.
“Đó là bởi vì anh quá lý tính, còn Lena lại cảm tính. Thời điểm cô ấy nhận ra hung thủ là ai, cô ấy căn bản không nghĩ đến việc phản kháng nữa.”
“Cậu có ý gì?”
Haley khẽ cười một tiếng, chậm rãi bơi vào bờ. Y ngẩng đầu, nhìn Ian như một kẻ hâm mộ thành kính.
“Tôi từng nói, tôi muốn được anh ôm nhiều hơn một chút. Nếu anh ôm tôi vì muốn giết tôi, tôi sẽ không phản kháng nữa.”
Ánh mắt Haley rất đẹp, mà ngữ khí y tựa như đang thầm thì một bài thơ tình xưa cũ.
“Ý của cậu là, hung thủ giết Lena là người cô ấy thích sao?”
“Đúng thế.”
“Này thật sự là một vụ án mạng đầy ý thơ, tràn ngập sắc thái lãng mạn sao?” Ian thở dài, “Cho nên, kết quả cho thấy đối tượng tình nghi chúng ta muốn tìm là người bơi khá giỏi, thời gian có thể nín thở dưới nước còn lâu hơn Lena, hơn nữa còn là người cô ấy có tình cảm? Cảm ơn Chúa trời”
“Vì cái gì lại đi cảm ơn Chúa trời? Anh cảm ơn tôi mới đúng a.” Haley nghiêm túc nói.
“Đứng lên đi, tên khốn này.”
“Hắc, Ian, tôi thấy được vết thương trên ngực của anh rồi nhé.”
“Đúng thế, là vết tích của cuộc phẫu thuật mà cậu đã bỏ ba trăm vạn đô la để mời bác sĩ Brook đấy. Muốn thưởng thức mũi khâu tinh xảo của ông ấy à?”
“Ý tôi là… Anh và tôi đều có vết sẹo tương tự nhau.”
Ánh mắt Ian nhìn về phía Haley, không hẹn trước mà dừng lại ngay đúng vết sẹo trên người đối phương.
Đó là vết tích bị viên đạn từ cây súng săn bắn xuyên qua.
Ian chợt nhớ đến ngày ấy, hắn đã dùng hết sức lực bản thân để đè chặt miệng vết thương của Haley, nhưng không cách nào khiến cho máu tươi thôi không từ khe hở trước ngực ấy tuôn trào, nhuộm đỏ toàn bộ thân thể người kia.
còn tiếp…