Mê Ảnh Huyên Hiêu (Thước Phim Huyên Náo)

Chương 53 : Thịnh yến – 5

Ngày đăng: 07:26 19/04/20


[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]



Vụ án thứ tư:



Thịnh yến



05.



“Ngài Gubole, bọn họ không thuộc cùng thế giới với chúng ta.”



“Không phải ảnh rất thích người trẻ tuổi kia sao?”



“Không phải, tôi rất thích cậu ấy.” Ánh mắt chủ biên lại ngoái nhìn về phía Ian, “Nhưng với tôi mà nói, cậu ấy giống như Alice đang lạc vào xứ thần tiên. Con người này chỉ có thể nhìn từ xa, lại chẳng thể mạo hiểm. Một khi nảy sinh tư tưởng chiếm lĩnh, nói không chừng tất thảy sẽ bị đảo lộn. Kết quả cuối cùng, đối phương trở lại hiện thực, còn xứ thần tiên của chúng ta lại vì người này mà sụp đổ.”



“Anh đúng là luôn luôn làm việc cẩn thận. Lại nói, cái tên khôn Naird kia đâu rồi nhỉ?”



“Cậu ta…gần đây thân thể không tốt cho lắm. Vừa nãy tôi có gặp qua tên kia, nghe nói đầu óc choáng váng, tức ngực gì đầy, cho nên phải mượn một phòng của khách sạn nghỉ tạm rồi.”



“Vậy xem ra, chúng ta không thể mang theo mấy con thỏ mới vào xứ sở thần tiên nhỉ?” Gubole cười cười.



Chủ biên Sherman cũng bày ra một cái cười gượng.



“Sherman này, nói thật ta đã lâu không gặp qua người trẻ tuổi nào đặc biệt đến vậy. Cậu ấy khiến ta cảm giác không cách nào khống chế được nhịp tim cùng hô hấp, tựa như đứa trẻ mới lớn, ngẩn người đứng ngoài lưới sắt ngắm nhìn mấy cô nàng trẻ trung xinh đẹp đang đánh tennis.”



“Cậu ta tên gì thế?”



“Haley Russell. Tôi không rõ nó viết như thế nào.”



“Tôi có thể giúp ngài tra thử danh tính của người này.”



“Đương nhiên là được. Nếu trong lòng băn khoăn, điều tra rõ thân phận đối phương tự nhiên sẽ cảm thấy tốt hơn.”



Ngay đúng lúc này, toàn bộ hội trường tiệc tối bất ngờ phát sinh rối loạn.



Một người vội vã bước tới bên cạnh Gubole và Sherman, “Ngài Naird đã chết trong phòng nghỉ của khách sạn.”



Tin tức rất nhanh được truyền ra ngoài, trên mặt mọi người đều lộ ra biểu tình sửng sốt.



“Người hợp tác hàng đầu Naird của Fez Gubole đã chết. Chúng ta có phải hay không nên đến xem qua hiện trường đi?” Ian hỏi.



“Anh hỏi tôi ‘có phải hay không nên đến’ đã nói lên sâu trong thâm tâm anh cảm giác không nên như thế. Vụ án của Naird hẳn ít nhiều có liên can đến nạn nhân Smith của chúng ta, nếu hiện tại hai ta xuất hiện ở hiện trường, làm rõ thân phận Thanh tra của mình, vô luận là lão hồ ly Gubole hay chủ biên Sherman đa nghi nhất định sẽ chẳng lộ ra thêm bất cứ lời nào nữa.”



“Vậy kế hoạch của cậu là gì?”



“Kế hoạch của tôi là để Jessica thay thế chúng ta ổn định tình hình ở hiện trường. Tôi có dự cảm, Fez Gubole nhất định sẽ liên lạc lại với chúng ta.”



Heley nhếch nhếch khóe môi, một mạt cười xấu xa hiển hiện lại khiến người ta không cách nào cưỡng lại.



Không bao lâu sau, Jessica cùng cảnh sát New York đã tới.



Bọn họ lập tức tiến hành phong tỏa khách sạn, toàn bộ những người tham gia tiệc tối đã từng ghé qua phòng của Naird đều bị cảnh sát giữ lại để thẩm vấn.



Khách tham gia tiệc tối, đa phần đều là những người trẻ tuổi, ai nấy đều châu đầu ghé tai, nghị luận này nọ. Một số người lớn tuổi hơn, ví như vài nhà thiết kế thời trang có chút tiếng tăm, tụ lại một góc, cùng suy nghĩ về chuyện vừa xảy ra.



“Thượng Đế của tôi, sao ngài Naird có thể chết được? Hắn là người mà ngài Gubole tín nhiệm nhất Rất nhiều kế hoạch marketing lớn của tập đoàn Gubole đều phải dựa vào ngài Naird”



“Xem chừng cổ phiếu tập đoàn những ngày sắp tới sẽ rớt xuống không ít”



“Cuối cùng đã đến lúc có người lên thay thế vị trí của Naird Thiếu hắn, tập đoàn Gubole cũng chưa chắc đã sụp đổ. Chỉ là… Các người không hiếu kỳ ngài Naird rốt cuộc đã chết như thế nào sao?”



“Chẳng lẽ vì chơi high quá mức đi?”



“Ha ha… Rất có khả năng đó”



“Hoặc do quá mức nhớ thương Xavier, nhưng lại bị cậu ta liên tục từ chối, khiến trái tim mong manh bị tổn thương mà chịu không nổi nữa?”



“Đây cũng rất có khả năng Xavier rõ ràng đang ở New York, vậy mà không hề tham gia tiệc đêm nay”



Haley và Ian đứng cách đó không xa, lại thêm thính lực không hề tệ, toàn bộ nội dung trò chuyện đã bị bọn họ nghe không sót một chữ.



“Chú Ian này, Xavier của anh bị người ta thương nhớ kìa.” Haley vươn tay chỉnh lại chiếc nơ trên cổ Ian.



Ian tránh sang một bên, ném cho Haley một ánh mắt cảnh cáo.



Lúc này, Sherman đã đẩy Gubole trở lại trong sảnh tiệc. Con người ấy vẫn hết sức trấn định. Lão nâng tay lên làm dấu, hội trường lập tức yên lặng trở lại.



“Các vị, mọi người đều biết lão bạn già Naird của tôi đã xảy ra chuyện, hi vọng những người ở đây có thể phối hợp điều tra với cảnh sát Đối với sự bất tiện này, Fez Gubole tôi xin cam đam tất cả các vị đều sẽ nhận được đền bù thích đáng.”



Toàn bộ những nghị luận, tò mò, bát quái trong nháy mắt đã bị dập tắt.



Lúc này, một vị cảnh sát New York đi vào trong hội trường tiệc tối, đọc to tên của Haley.
Cliff đã khởi động xe, lái đi.



“Dừng xe lại Cliff” Ian tức giận rống lên.



Nhưng Cliff vẫn làm như không nghe thấy gì, chuẩn bị cua sang đường khác.



Được rồi, ông ấy là quản gia của Haley, chỉ có thể nghe lệnh của một mình tên kia.



Ian định bụng vươn tay bắt lấy đệm lưng, thế nhưng không gian của limouse lại thoáng hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều. Mặc dù đã cố hết sức, Ian vẫn không bắt được thứ gì.



“Halley Russell…”



Haley hôn xuống.



Ép buộc hé môi, đầu lưỡi mạnh bạo dường như đang thể hiện cơn cuồng nộ của nó, Haley tựa chừng đang dồn hết lực xâm lược khoang miệng đối phương.



Ian vẫn kiên trì chống đỡ thân trên của mình, cùng lúc nghĩ kế thoát khỏi trói buộc của tên kia.



Mà đối phương càng lúc lại càng gia tăng lực đào. Hắn còn chưa kịp rời ra chút nào thì cái gáy đã bị đè chặt xuống đất.



Trong phương diện hôn môi, Ian phát hiễn hắn luôn luôn là bại tướng trong tay Haley.



Thời điểm Ian sắp thoát ra, Haley lại liều lĩnh cưỡi lên bụng hắn, đầu cúi thật thấp. Nụ hôn của y tựa như một con dã thú đói khát, sống trong nơi hoang dã thiếu thốn lâu ngày, vừa mới tìm được nguồn nước mới.



Ian dùng hết sức mình đấm lên lưng đối phương. Nhưng toàn bộ cơ bắp của tên kia như đã căng cứng lại, khiến một đấm của hắn không tính là gì cả.



Mãi đến khi Ian cảm giác chính mình sắp thở không nổi nữa, Haley rốt cuộc mới buông tha hắn. Y chậm rãi đứng lên, ngồi xuống một góc ghế.



“Cậu mắc chứng gì vậy?”



Ian nghiến răng nghiến lợi. Tóc hắn đã hoàn toàn rối loạn, cổ áo bị kéo lệch qua một bên. Lúc ngồi lên, hắn mới phát hiện quần mình từ lúc nào chẳng hay đã bị kéo tuột khóa.



“Đây là thái độ của sự ghen tỵ. Còn nữa, tôi như vậy chính là do anh câu dẫn nha.”



Haley một tay chống đầu, nhìn ra ngoài cửa xe, trong thanh âm y mang theo vài phần âm trầm.



“Cậu nói gì hả?” Ian thật vất vả mới chỉnh đốn lại y phục của mình.



Hắn có thể cảm giác rất rõ ràng độ ấm cùng sức lực mà Haley để lại trên người mình.



Thời điểm bị đè xuống, Ian đã thầm nhắc nhở chính mình phải phản kháng.



Nhưng giờ phút này, hắn lại cảm giác được một nỗi sợ hãi không nói nên lời.



Bản thân thậm chí có ảo giác, lúc ấy Haley thật sự muốn giết mình, không chút lưu tình.



“Vì cái gì lại vày cái vẻ đó ra với Sherman hử?”



“Hả?”



Cái vẻ gì? Ian hoàn toàn không hiểu đầu đuôi.



“Vì cái gì lại tỏ thái độ ấy với gã?”



“Thái độ gì?”



Trong ấn tượng của Ian, bản thân vẫn luôn giữ một cự ly nhất định với chủ biên Sherman, chưa hề cười lấy một lần.



“Còn dùng ánh mắt kia nhìn thằng đàn ông khác nữa?”



Thời điểm nói ra câu này, Haley giống như đang nghiến răng nghiến lợi.



Ian ngây ngẩn cả người. Hắn đã quen Haley lâu như vậy, cũng biết rõ đối phương thật sự giỏi che giấu cảm xúc cá nhân.



Đây chính là lần đầu tiên, Haley biểu đạt rõ ràng sự phẫn nộ của mình.



“Tôi chỉ có thể nói, là do chủ quan cậu nhìn tôi thành như thế.”



Ian cũng nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Bàn luận với Haley mấy thứ này căn bản chẳng có ý nghĩa gì.



Suốt một đường còn lại, bọn họ chìm trong im lặng. Ian thậm chí không cần nhìn cũng biết Haley đang tỏa ra hàn ý.



Thời điểm trở lại cảnh cục New York, Ian tỏ ý không muốn xuống xe phía bên lề, bởi vì Haley ngồi chắn ngay nơi đó.



Ngay khi hắn đang cố mở ra cánh cửa phía bên mình, Haley bất ngờ lên tiếng.



“Nếu không phải vì Cliff vẫn còn đang ở đây, tôi chắc chắn đã làm anh rồi.”



còn tiếp…