Mê Ảnh Huyên Hiêu (Thước Phim Huyên Náo)

Chương 6 : Tường vi bí ẩn – 6

Ngày đăng: 07:26 19/04/20


[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Đông Qua]



Vụ án thứ nhất



Tường vi bí ẩn



06.



“Ian.” Haley bất ngờ gọi tên hắn.



Ian dừng bước, những không quay đầu lại, “Sao vậy?”



“Có đôi khi điều xinh đẹp nhất lại dùng để che dấu thứ xấu xí nhất. Cũng có thời điểm, trong cái xấu xí cùng cực, lại nở ra đóa hoa vô cùng diễm lệ. Đến cùng, nguyên nhân ra sao, kết quả cũng không quá quan trọng, điểm mấu chốt là thứ anh tin tưởng.”



“Tôi chỉ tin vào chứng cứ.”



“…Chú Ian thân ái của tôi vĩnh viễn luôn nghiêm túc như vậy.” Haley tựa như bất đắc dĩ mà lắc đầu.



“Đối với cậu, tôi hình như chưa leo được đến cấp bậc cha chú gì đó.” Ian đi về phía trước, không hề quay đầu lại.



“Tôi vốn là nhắc nhở anh… Tôi vĩnh viễn so với anh trẻ trung hơn. Hôm nay, có lẽ anh còn cự tuyệt tôi. Ngày mai hay sau đó nữa vẫn vậy. Thế nhưng, năm năm nữa thì sao? Mười năm? Tôi vĩnh viễn so với anh tràn trề sức sống hơn, anh cuối cùng sẽ bị tôi áp đảo thôi. Không bằng thoải mái một chút, bỏ xuống kháng cự đi, chú Ian à.” Tầm mắt Haley dán chặt vào gáy Ian, lướt dọc theo đường cong nơi thắt lưng hắn, chậm rãi đi xuống dưới, thu tất thảy dáng dấp thân dưới giấu trong lớp tây trang.



Ian không có bất cứ phản ứng đáp lại, vờ như không nghe thấy bất cứ thứ gì, cứ như vậy nối gót Lawrence.



Trong lòng hắn, Haley tựa như tên nhóc có bệnh cần uống thuốc, chính mình không cần tốn nước miếng.



Lawrence dẫn bọn họ ra khỏi khu rừng, trở về chỗ đậu xe, rồi chạy thẳng đến thị trấn W.



Nói đến thôn trấn này, xem chừng cũng khá phồn hoa. Bệnh viện riêng với cơ sở vật chất, trang thiết bị đều không tồi. Ngoài ra, sân vận động, trường học có bể bơi, trung tâm mua sắm, vân vân…không thiếu thứ gì. Ngay cả mấy shop bán hàng nho nhỏ, tiệm ăn dọc các con phố cũng vô cùng đặc sắc.



Nơi này tựa như một thế giới phồn hoa tách biệt với bên ngoài.



Ian và Haley hoàn toàn không có thời gian thưởng thức văn hóa của tiểu trấn, vừa tới nơi, bọn họ lập tức đi thẳng đến sở Cảnh sát, tìm gặp pháp y. Tuy nhận là pháp y, nhưng thật ra chỉ là chức danh kèm thêm mà thôi. Nghề nghiệp chính thức của ông ta là bác sĩ ngoại khoa duy nhất của bệnh viện địa phương.



“Các cậu đến thì tốt rồi. Nói thật, tôi đều từng nhìn những đứa trẻ này lớn lên. Khám nghiệm tử thi cho bọn nó thật sự khiến tôi nuốt không trôi cơm. Hơn nữa chứng phong thấp của tôi lại vừa phát tác, mấy ngón tay vô cùng đau nhức. Cũng may, sở Cảnh sát nội thành vừa phái pháp y tới, bằng không tôi chẳng cách nào xử lý mọi thứ.”



“Chúng tôi muốn xem xác Lena trước.”



Bởi, Lena là nạn nhân duy nhất chưa xác định được nguyên nhân cái chết, ngoài ý muốn hay bị giết.



Ian cùng Lena cùng nhau xem thi thể Lena, trên người nạn nhân thật sự không có vết thương, đúng như những điểm mấu chốt được ghi nhận trong báo cáo của pháp y nội thành.
“Tùy cậu muốn làm gì thì làm đi. Kệ cậu thích nằm trong nước bao lâu. Ngậm miệng không nói. Muốn làm gì thì làm. Dù sao chúng ta còn một đống thời gian để lãng phí.”



Không biết đã qua bao lâu, Haley tựa như trở lại từ cõi xa xăm nào đó, động tác giống như muốn ngồi lên, nhưng lại hoảng hốt phát hiện chính mình đang ở trong nước, cho nên chuyển thành vùng vẫy.



“Ian Ian”



Ian chậm rãi đứng lên, hai tay chống hông, “Cậu cuối cùng phản ứng rồi sao? Tôi còn nghĩ cậu muốn nằm trong nước đến sáng ngày mai”



“Cứu tôi… Ian…”



“Đừng giả vờ, một chút cũng không thú vị.” Ian khẽ hừ một tiếng, hắn chịu đựng tên kia đủ rồi.



Thế nhưng rất nhanh sau đó, Haley có dấu hiệu bị sặc nước, cơ thể không ngừng chìm xuống.



Y chật vật giãy dụa, căn bản không có khả năng là giả.



“Hừ, damn shit” Ian cởi ra tây trang, nhảy vào trong nước, cố gắng lao nhanh về phía Haley.



Thời điểm vừa nắm được tay Haley, tên kia lại liều mạng kéo hắn cùng chìm xuống nước.



Ian tức giận, đang định một đấm đánh ngất Haley thì đối phương nhẹ nhàng đẩy hắn một cái.



Giữa làn nước trong vắt, lần đầu tiên Ian thất thần.



Gương mặt Haley thơ ngây mà xinh đẹp, tựa như thiên sứ trong nước.



Khóe môi người kia hơi nhếch lên, mà thế giới dưới nước này tựa như biến thành lãnh địa thần thánh.



Tại một khắc kia, Ian giống như hiểu rõ mọi thứ, hung hăng nhấc chân đạp vào vai Haley một cái, xoay người bơi vào bờ.



“Cậu mẹ nó cảm giác đùa giỡn như vậy rất vui sao Nói đi”



Haley không nhanh không chậm bơi vào bờ, động tác đúng tiêu chuẩn, tuyệt đối là cao thủ bơi lội.



Y ghé vào bên cạnh Ian, nhàn nhã chống đầu, “Tôi chỉ là thử nghiệm một chút thôi mà.”



“Cậu mẹ nó cần thử nghiệm gì chứ?” Ian rống to.



còn tiếp…