Mẹ Chồng Trọng Sinh Vs Nàng Dâu Xuyên Qua

Chương 6 : Mẹ đẻ Vưu thị

Ngày đăng: 11:00 18/04/20


Nếu nói về nữ nhân xinh đẹp nhất của Cố lão gia, đó di nương Vưu thị không

ai khác. Thời điểm Vưu thị còn trẻ, nghe nói đó là đại mỹ nhân mười dặm

bát hương, đáng tiếc gia cảnh bần hàn, phụ thân là tá điền. Sau đó bị Cố lão gia nhìn trúng, nạp về.



Đáng tiếc Vưu thị tuy rằng xinh đẹp, lại nhát gan, ngu dốt, phu nhân nhìn Vưu thị được sủng ái, liền ngầm

dùng chút thủ đoạn, ly gián cảm tình Cố lão gia cùng Vưu thị. Cộng thêm

Vưu thị sinh ra nữ nhi, Cố lão gia dần dần liền bất hòa với Vưu thị. Nay Vưu thị đã là hoa cúc hôm qua, nhìn giống phụ nhân bình thường, chỉ có

khóe mắt đuôi lông mày mơ hồ có thể thấy được mỹ mạo năm đó.



Nữ

nhi của Vưu thị, đó là tứ tiểu thư thứ xuất Cố gia Cố Vãn Tình. Cố Vãn

Tình hoàn toàn kế thừa mỹ mạo Vưu thị, tính tình cũng cực kỳ giống Vưu

thị, phu nhân nhìn Cố Vãn Tình đáng thương lại nhát gan, phụng dưỡng

chính mình, lại dịu ngoan, cho nên đối với nàng cũng là tính phúc hậu.

Nhưng với Vưu thị lại bất đồng, mất sủng ái, ở trong góc xa xôi, mười

ngày nửa tháng không được đi lại, dần dần, trong phủ đều đã quên còn có

một Vưu di nương như vậy.



Thời điểm Cố Vãn Tình đi vào Thiên

viện, thấy Vưu thị đang cầm cái khung thêu, cô linh linh ngồi ở trên ghế đặt ở hành lang nhìn ra sân, thêu hoa. Bởi vì lớn tuổi, ánh mắt Vưu thị có chút hoa, khung thêu cầm rất gần, cơ hồ sắp đụng vào mắt.



Cố Vãn Tình lẳng lặng đứng ở cửa sân, nhìn Vưu thị chuyên tâm thêu hoa, trong ánh mắt đột nhiên nổi lên chua xót.



Ở trong mắt người bên ngoài, Vưu thị cũng không thế nào thích nữ nhi duy

nhất này của bà, ngày thường thực sự ít đi lại lui tới, nhắc tới tứ tiểu thư, Vưu thị cũng là một bộ dáng lạnh nhạt. Nhưng là Cố Vãn Tình biết,

Vưu thị kỳ thực rất là yêu thương nữ nhi duy nhất này. Bà biết phu nhân

cùng Cố lão gia cũng không muốn gặp mình, nếu mình cùng nữ nhi quá thân

cận, cũng sẽ làm cho lão gia phu nhân chán ghét Cố Vãn Tình. Cho nên bà

vẫn làm bất hòa với nữ nhi, thực sự ít xuất hiện trước mặt Cố lão gia,

miễn cho Cố lão gia thấy Cố Vãn Tình, lại nghĩ đến mẹ đẻ thất sủng vô

dụng này, liên lụy làm nữ nhi chịu ủy khuất.



Tấm lòng yêu thương

nữ nhi của Vưu thị như vậy, làm cho Cố Vãn Tình nhớ tới mẫu thân của

mình, hai nữ nhân tuy rằng địa vị bất đồng, tính cách bất đồng, nhưng

tình yêu các bà đối với nữ nhi đều vô tư, chân thành, tha thiết.



Cố Vãn Tình nhìn ánh mắt Vưu thị, đột nhiên liền mềm mại, mềm mại hóa thành nước, lệ từ đôi mắt trào ra.


cứng rắn như vậy, chỉ sợ chỉ có mệnh cách của Khương thái phó mới có thể trấn được. Cho nên di nương chớ lo lắng cho nữ nhi, nữ nhi gả qua không có việc gì.”



Nhõng nhẽo cứng rắn một buổi trưa, Cố Vãn Tình nói

miệng khô lưỡi khô, rốt cục thì làm Vưu thị động lòng, đáp ứng tự mình

đi trước mặt Cố lão gia nói đến việc này.



Cố Vãn Tình cùng Vưu

thị nói chuyện xong, liền bị Vưu thị đuổi trở về. Vưu thị lo lắng, liền

lấy chút tiền riêng, mượn sức bà tử linh thông tin tức, bà tử đó có chút quan hệ, rất nhanh liền đem ngày sinh tháng đẻ của Khương thái phó đến

tay. Vưu thị lại lặng lẽ sai nha hoàn tin cậy bên người, đem bát tự của

Cố Vãn Tình cùng Khương thái phó đến miếu, làm cho thầy tướng số xem.

Thầy bói vừa thấy bát tự đó, nói mệnh cách hai người này, một người cực

cứng rắn, sẽ đem người bên gối khắc chết, một người rất thần kỳ, có

tướng hồi sinh từ chỗ chết. Mệnh cách hai người chỉ nhìn một cách đơn

thuần đều không thích hợp hôn phối, nhưng nếu đem hôn phối hai người

cùng một chỗ, nhưng thật ra có thể gặp dữ hóa lành.



Lúc này, Vưu thị mới yên tâm, thu xếp một chút, rồi đi gặp Cố lão gia.



Cố lão gia đang xử lý việc công tại thư phòng, nghe thấy thị đồng nói Vưu

thị đến đây, đầu tiên là ngây ra một lúc, suy nghĩ nửa ngày mới nhớ tới

đến, chính mình còn có thiếp thất họ Vưu, tựa hồ vẫn là mẹ đẻ tiểu tứ.

Liền cho Vưu thị tiến vào.



Vưu thị hồi lâu không thấy Cố lão gia, trong lòng rất là không yên, bất quá vì nữ nhi, bà cố lấy dũng khí thật cẩn thận đem sự tình nói ra.



Trước khi nói, bà còn sợ Cố lão gia không đáp ứng, ai biết bà vừa nói ra miệng, hai mắt Cố lão gia liền tỏa ánh sáng, giống như sói đói thấy thịt. Rồi sau đó cầm tay thô ráp của

Vưu thị hôn hôn, thâm tình nói: “Thật không uổng công ta thương mẹ con

các nàng!”



Quay đầu lập tức phái người đi thỉnh Cố Vãn Tình lại

đây nói chuyện, lại nói với Vưu thị: “Một hồi Vãn Tình đến đây, nàng

cũng khuyên một chút. Nàng dù sao cũng là mẹ đẻ của nó, hôn sự này là

nàng đề suất, nàng liền khuyên nhủ, đây là hôn sự tốt, nếu có thể thành, tương lai Vãn Tình nhà chúng ta, là Bình Thân vương phi, rất vinh quang nha!” Cố lão gia đương nhiên chính là nhạc phụ đại nhân của Khương thái phó. Bát tự còn không có một coi đâu, trong đầu Cố lão gia liền soạn ra một vở kịch: Khương thái phó trước mặt văn võ bá quan mặt, cung kính

chắp tay với mình, kêu một tiếng “nhạc phụ đại nhân”, ngày thường cái gì công cái gì hầu trong mắt cao hơn đỉnh, từng bước từng bước đều vây lại đây, trèo cao kết giao tình với mình.



Nghĩ thật hay, Cố lão gia

nhịn không được bật cười lên, Vưu thị ở một bên nơm nớp lo sợ, nhìn thần sắc trên mặt Cố lão gia quỷ dị, không khỏi sợ run cả người.