Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 155 :

Ngày đăng: 01:51 19/04/20


Nụ hoa dưới lớp áo mỏng qua sự va chạm thuần thục của hắn mà trở nên mềm mại, đong đưa, nở rộ.



“Anh …. Không được…. bất nhã…” Tiểu Ngưng bị hắn không ngừng trêu chọc mà đỏ ửng cả khuôn mặt, cánh tay lộ ra cũng ửng hồng theo.



Rột cuộc cũng khiến hắn ăn hết bát cháo, Tiểu Ngưng nhanh chóng nhảy xuống giường nhưng Đường Hạo lại nhanh tay hơn một bước. Một tay ôm chặt lấy thân thể cô, tay còn lại tiện thể đem bát cháo đã hết rời khỏi bàn tay của cô: “Không được đi…!”



“Anh tốt nhất nên nghỉ ngơi sớm đi! Tôi còn bận việc!” Tiểu Ngưng thực bối rối, bỗng cảm thấy có luồng nhiệt đang thiêu đốt cổ họng cô, cô muốn uống chút nước.



“Không được! Giờ em chỉ cần cho tôi….” Tay Đường Hạo mạnh mẽ như thiết liên, quấn quan thân thể của cô, không cho cô con đường trốn hắn.



Thân thể cao lớn gần sát, hơi thở phả bên tai, nóng bỏng, một đầu lưỡi mát lạnh đang mút lên tai cô.



Cô nghe được cả tiếng chiếc lưỡi kia đang liếm láp vành tai mình, giống như có mọt luồng điện chạy qua, thân thể cô giống như lá thu rụng, không ngừng run lên.



Cánh tay hắn thật mạnh mẽ, khiến cô không thể nào trốn thoát.



Lồng ngực của hắn thật rắn chắc, ép tới ngực cô, đau quá, thật khổ sở.



Môi hắn ôn nhu, lại giống như có ma lực, khiến mọi ý thức của cô trong phút chốc đầu tan biến, giơ tay đầu hàng địch.



Môi mỏng của Đường Hạo tiếp túc khuếch trương địa bàn, chuyển dần từ vành tai xuống đến cánh môi đỏ thắm của cô. Hắn từ từ, chậm rãi như cậu học trò lần nếm thử nụ hôn đầu đời nhưng chính là khi cánh môi áp xuống hắn lại không thể nào khống chế ham muốn bá đạo của mình.



Ham muốn bùng cháy, giống như dã lang bị đói lâu ngày, điên cuồng mút chặt lấy cánh môi anh đào của cô.



“Ơ! Hạo…”



“Ngại!”




Hắn tách hai chân cô ra, đặt chính mình vào giữa, chen chúc trong cơ thể của cô. Hai chân cô cũng nhanh chóng mà ôm chặt lấy eo hắn như là rắn nước, không muốn hắn rời đi.



Hai người thô lỗ, dính chặt lấy nhau. Hắn theo mọi hành động của cô. Quả là trời sinh một đôi.



“Ah…!” Cô cắn chặt môi dưới, không muốn phát ra những tiếng rên rỉ đang muốn phát ra từ trong miệng.



“Ngưng! Đừng chịu đựng! Anh thích nghe em…” Hắn cúi đầu, hôn lên cánh môi của cô, để cho cô thả lỏng mình một chút.



Môi mỏng của hắn cừa mới rời khỏi, những thanh âm như những tiếng ngâm nga được được phả vào trong không gian: “Ah….Ơ…….”



Tiếng thở gấp của cô, tiếng rên khe khẽ của cô, qua tai hắn lại như những tiếng nhạc điệu trầm bổng đầy kích thích khiến hắn càng lúc càng dùng sức.



“A…” Cô thét to một tiếng, tất cả khát vọng trong nội tâm như muốn bung mở ra hoàn toàn. Toàn thân Lục Giai Ngưng, từ trên xuống dưới, khắp tất cả các tế bào, đều thoải mái, đều vui sướng, đều được thỏa mãn.



*****************************



Họ cùng nằm trên giường, thở hổn hển, bàn tay của hắn lại vẫn chu du trên thân thể của cô.



“Đừng…” Cô suy yếu, lộ ý cự tuyệt còn sót lại.



Nhìn thấy cô thẹn thùng như thiếu nữ mới lớn, hắn lại càng hưng trí, đẩy mạnh luật động hơn, lại đem chân cô tách ra hoàn toàn, đem toàn bộ dục vọng của mình một lần nữa lại xông thẳng vào cô.



“Không được! ….Không muốn!…. Em mệt quá rồi…..! ”



“Vậy thì… Cả hai chúng ta cùng nhau nghỉ ngơi nhé!” Hắn tà ác nói.